Pair of Vintage Old School Fru

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ác Ma Truyền Kỳ

Ác Ma Truyền Kỳ

Tác giả: Bồng Vũ

Ngày cập nhật: 03:05 22/12/2015

Lượt xem: 134356

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/356 lượt.

t.
“Àh, để ta giới thiệu chủ nhân của Tường Hòa Hội Quán, đây là Kỳ Lân Vương “Đằng Tuấn”.” Đinh Dực không để Đằng Tuấn lạnh nhạt một bên, ra tiếng kéo hắn vào đám người đang rôm rả.
“Nga… Nghe danh đã lâu! Nghe danh đã lâu!” Tôn Trường Dung bị Đằng Tuấn trẻ tuổi chấn vài giây. Như thế nào lại vậy, Kỳ Lân Vương này bất quá cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi mà thôi!
Đằng Tuấn gật đầu mỉm cười, vươn tay,“Nhĩ hảo, ta là Đằng Tuấn.”
Ánh mắt sắc bén, tâm tư tỉnh táo, Tôn Trường Dung đưa tay cùng hắn bắt lấy, liền lập tức phát giác hắn không giống người thường. Đằng Tuấn là nam nhân thâm tàng bất lộ, giơ tay nhấc chân đều thật có khí thế, toàn thân ẩn ẩn tín hiệu nguy hiểm, cho dù hắn mặt mang tươi cười, kia cười như có huyền cơ làm người khác không thể không cẩn thận nghiền ngẫm.
Kỳ Lân Vương này… làm cho hắn có loại quen thuộc cảm giác. Tôn Trường Dung âm thầm nghi hoặc.
Hai người sau khi hàn huyên vài câu, Đằng Tuấn ánh mắt chuyển tới trên người Đào Ý Khiêm.
“Đây là tiểu nữ. Bội Bội, hướng Đằng tiên sinh tiếp đón.” Tôn Trường Dung lập tức lấy ánh mắt ý bào Đào Ý Khiêm hành động.
Nhưng là, khi Đào Ý Khiêm đang chuẩn bị xuất ra sức quyến rũ nữ tính, đưa mắt nhìn lên, thấy rõ ràng diện mạo Đằng Tuấn, biểu tình lại giống như gặp quỷ, một đôi mắt đen trừng mở thật lớn, nhìn chằm chằm Đằng Tuấn, tươi cười cương lại trên gương mặt trắng bệch.
Hades!
Mi dài như kiếm, đôi mắt hẹp dài xinh đẹp, cái mũi thẳng thắn cùng khóe miệng luôn lộ vẻ một chút cười lạnh, còn có bên tai trái có một khỏa kỳ quái màu hồng (cái này ta nghĩ là khoen tai)… Gương mặt này lúc nào cũng xuất hiện trong mộng của nàng, giờ phút này thế nhưng gần ngay trước mắt.
Ôi trời! Trừ bỏ thành thục một chút, bộ dáng hắn cơ hồ không thay đổi nhiều lắm.
Nhưng là, Hades làm sao có thể ở trong này? Sau khi “Ác ma thiếu niên” giải tán nàng chưa từng nghe qua chuyện của hắn, ai ngờ, hắn nhưng lại chạy đến Hồng Kông, còn thành chủ nhân Tường Hòa Hội Quán? Này, trong đó có cái gì gặp gỡ kỳ lạ sao?
Hay là, nàng nhận sai người?
Không! Không có khả năng, khuôn mặt này cho dù đốt thành tro nàng cũng nhận ra, nàng dám khẳng định hắn chính là Hades, là cừu nhân nàng tìm sáu năm nay.
Đột nhiên gặp lại, lòng của nàng trong vài giây ngắn ngủi liền nảy lên vô số nghi vấn, theo đó là quật khởi bốc lên sát khí.
“Bội Bội! Bội Bội! Ngươi làm sao vậy?” Tôn Trường Dung lay khuỷu tay Đào Ý Khiêm, khó hiểu nhìn nàng.
Lăng lăng trong chốc lát, nàng vội vàng hoàn hồn, thật sâu hít một hơi, che dấu chính mình luống cuống, mới cố gắng cười quyến rũ nói: “Đằng tiên sinh, cửu ngưỡng đại danh.”
Ngũ Hành Kỳ Lân đối với sự kinh ngạc của nàng cảm thấy thú vị, bọn họ nghĩ rằng cô gái này cũng giống các cô gái bình thường khác, bị tuấn mỹ của Đằng Tuấn “sát” đến.
Đằng Tuấn đem phản ứng của nàng toàn xem ở trong mắt, khôn khéo mâu quang hiện lên cực nhỏ rất kinh ngạc, bất quá hắn như trước tao nhã đến gần nàng, chấp khởi tay cười nói: “Hoan nghênh! Tôn tiểu thư, làm sao vậy? Có gì không đúng sao?”
Kia cổ quen thuộc hơi thở lại quỷ mị quấn quanh tiến vào lòng của nàng, cảm giác hoảng hốt, nàng tựa hồ lại nhớ tới mười hai tuổi, đám cháy năm ấy…
“Không! Ta chỉ là không nghĩ tới Đằng tiên sinh lại anh tuấn tiêu sái như thế…” Nàng khinh suyễn một tiếng, thản nhiên thu vào khuôn mặt tuấn mỹ của hắn. Nàng sai lầm rồi! Hắn không phải là không thay đổi, mà là trở nên càng thêm có sức quyến rũ… Một loại mang theo ma tính sức quyến rũ.
“Phải không?” Đằng Tuấn giơ lên mày kiếm, trong mắt có ý cười ngả ngớn, thuận tay giúp đỡ nàng đi đến vòng tròn lớn bên cạnh bàn ngồi xuống, cũng ở bên người nàng ngồi xuống.
Hắn không nhận ra nàng? Hẳn là vậy, nàng thay đổi không ít, hơn nữa, Hades giết qua nhiều người như vậy, hắn làm sao có thể nhớ rõ nữ nhi của Đào Chấn Đông bị hắn cứu ra khỏi đám cháy kia. Đào Ý Khiêm tâm tình phập phồng không ngừng suy đoán.
Các trưởng lão của Ngũ Hành Kỳ Lân đều bị sự ôn nhu săn sóc khó có được của Đằng Tuấn biến thành hồ đồ, cũng không hiểu việc hôm nay hắn chủ động đối tốt với nữ nhân là như thế nào? Hắn là coi trọng mỹ nữ này sao? Ân, có ý tứ! Kỳ Lân Vương dù sao cũng khó thoát khỏi mỹ nhân.
Vũ Bộ Vân muốn nhìn xem một chút cái loại phá hư tới cực điểm Đằng Tuấn khi nói đến luyến ái sẽ là cái gì đức hạnh?.
Các trưởng lão thì đều lộ ra hiểu ý mỉm cười. Lúc này đây, thu phục được! Lão nhân gia tất cả đều tỏ vẻ lạc quan.
Phong phú món ăn ngon nhất được bưng lên bàn, đây đều là danh trù sở trường, các món đều tinh tế. Tôn Trường Dung cùng người của Tường Hòa Hội Quán vừa ăn uống vừa lôi kéo tình cảm, ở mặt ngoài xem ra bọn họ trò chuyện với nhau thật vui, một mảnh hòa hợp, thật giống như tiệc liên hoan của những người bạn tốt nhiều năm, không khí tự nhiên, hòa thuận.
Đào Ý Khiêm thỉnh thoảng cùng mọi người cười yếu ớt kính rượu, tư thái tự nhiên hào phóng. Sau một chút cơm xuống dưới, Ngũ Hành Kỳ Lân đối cô gái này đều có ấn tượng, bọn họ lẫn nhau dùng ánh mắt đưa tin: Chính là nàng, phu nhân của Kỳ Lân