
Tác giả: Hiểu Đơn Đinh Đông
Ngày cập nhật: 04:05 22/12/2015
Lượt xem: 134901
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/901 lượt.
g hình quen thuộc.
Ánh mắt chợt đông cứng lại, nụ cười cũng đông cứng lại, anh hạ giọng bàn giao lại với mấy người xung quanh, rồi vội vàng đi về phía cô:
- Mạch Khiết, sao em lại đến đây?
Ánh mắt Mạch Khiết mang theo nỗi bi thương:
- Nếu như em không đến, có phải là anh vẫn định tiếp tục lừa dối em không?
- Đây sao có thể gọi là lừa dối được chứ? Đây chỉ có thể gọi là một chút thủ đoạn thương nghiệp mà thôi, kết quả cuối cùng mọi người đều hân hoan vui mừng, anh nói rồi, anh xong mọi việc thì sẽ nói cho em rõ tất cả, và em có thể quay trở lại M Beautiful, tất cả mọi thứ đều không hề thay đổi.
- Không, tất cả mọi việc đều đã thay đổi rồi, anh từ đầu đều lừa dối em, anh ở lại M Beautiful, cùng em gây dựng M Beautiful phiên bản mới để có một ngày hất cẳng em đi. Anh và Lâm Đại vô cớ yêu đương cũng là vì để khống chế M Beautiful, để làm ly gián mối quan hệ giữa em và cô ấy, tạo nên một cục diện hỗn loạn, tất cả mọi việc này, anh đều chọn lựa em tham gia vào, bởi vì anh cho rằng em là đối tượng dễ tấn công nhất. Bao gồm tình yêu của em dành cho anh, chẳng qua cũng chỉ là chiến lợi phẩm của anh, có phải như vậy không?
Hai tay Lý Mộng Long giữ chặt Mạch Khiết, lắc mạnh cô:
- Không, không phải như em nghĩ đâu, được rồi anh thừa nhận là anh có mục đích khi anh đến M Beautiful, nhưng tình cảm của anh đối với em là thật lòng.
Mạch Khiết ra sức vùng thoát ra khỏi sự kìm kẹp của anh:
- Cái gì là thật, cái gì là giả, em không bao giờ tin tưởng anh được nữa, em đã mất đi sự tin tưởng cần thiết anh được nữa, em đã mất đi sự tin tưởng cần thiết nhất đối với anh, chúng ta sao có thể tiếp tục được nữa đây? Lý Mộng Long, anh đã từng nói với, Lâm Đại nhân lúc tình cảm chưa sâu đậm thì kết thúc mọi thứ, có thể giảm bớt được nỗi đâu, vậy thì, câu nói này em cũng trả lại cho anh tương tự.
Cô quay người kiên quyết bước đi, không quay đầu lại.
Bước ra khỏi cánh cổng lớn của trung tâm triển lãm, có lẽ là do ánh nắng quá chói chang, cô không kìm được trào nước mắt. Thì ra tình yêu là một cái gai nhọn, nếu không cẩn thận thì sẽ bị đâm cho đau nhức.
Em là điều duy nhất anh không nuối tiếc
Một năm rưỡi sau, Lý Mộng Long mặc một bộ quần áo thể thao màu trắng chậm rãi đẩy xe mua hàng trong siêu thị tấp nập. Dáng người cao ráo hơi gầy của anh vẫn rất thu hút ánh mắt của mọi người, nhưng anh chẳng hề động lòng trước những ánh mắt ngưỡng mộ đó.
Anh chọn một lon café đặt vào trong xe đẩy, đột nhiên anh nghe thấy tiếng trẻ em khóc.
Anh lần theo âm thanh, nhìn thấy một người đàn ông cao ráo mặc áo màu xám, đang ôm một em bé, người đàn ông đó cúi đầu dịu dàng, em bé đó đang ở trong tã.
Lý Mộng Long bất giác thốt ra cái tên quen thuộc:
- Vừa mới đầy tháng, là con gái của tôi.
Lý Mộng Long ngắm thật kĩ đứa bé, hồi lâu mới nói:
- Đều nói con gái giống bố, quả nhiên, tôi cũng thực sự không nhận ra nó giống Mạch Khiết ở điểm nào?
Tiêu Ly ngẩn người, anh nhìn Lý Mộng Long rồi lại nhìn đứa bé anh đang ôm trong lòng, hỏi giọng đầy kinh ngạc:
- Đợi đã, anh, anh vừa mới nói gì, đứa bé sao lại giống Mạch Khiết được chứ?
Đang nói vậy, một cô gái dáng người cao ráo, khuôn mặt thanh tú tiến lại gần hai người, Tiêu Ly bước tới giới thiệu với Lý Mộng Long:
- Đây là vợ tôi, tôi quen cô ấy khi đang dạy học ở Đức, cô ấy là người Nhật.
Anh cảm thán:
- Tình yêu thật là thứ khó nói, tôi dùng thời gian 10 năm để yêu một người phụ nữ cuối cùng đã phản bội tôi, nhưng lại quyết định kết hôn với vợ tôi người chỉ mới quen có 10 tiếng đồng hồ.
Nhìn người phụ nữ Nhật Bản có khuôn mặt xinh đẹp, Lý Mộng Long rất băn khoăn:
- Vậy thì Mạch Khiết đâu? Mạch Khiết không đi cùng với Tiêu Ly đến đến Đức sao?
Dường như để giải đáp nghi vấn trong lòng Lý Mộng Long, Tiêu Ly nói:
- Tôi nhớ ra rồi, lần đó đã gặp anh ở sân bay, là tôi đến tiễn Tiểu Khiết đi Tứ Xuyên trợ giảng, sau đó tôi mới sang Đức. Sao thế, anh và Tiểu Khiết không liên lạc với nhau sao?
Lý Mộng Long đờ đẫn.
Anh cứ tưởng đã trải qua biết bao nhiêu sóng gió, đã nô đùa tình cảm, chính mình từ lâu đã có tâm thái nhàn nhạt, nhưng vừa nghe thấy tin này, dường như lại quay trở về với thời kỳ niên thiếu trái tim đập rộn ràng như thuở mới yêu, khó có thể kìm chế được sự chấn động kịch liệt trong nội tâm.
Anh hỏi:
- Mạch Khiết đi đến Tứ Xuyên để trợ giảng, cô ấy không theo anh sang Đức sao?
- Không, cô ấy đã từ chối tôi. – Tiêu Ly là người đàn ông tinh tế, đã đoán ra được những điều suy nghĩ trong lòng Lý Mộng Long, anh vỗ vai Lý Mộng Long:
- Tôi và Tiểu Khiết chưa bao giờ bắt đầu. Suốt một năm rưỡi này, chúng tôi thường xuyên gửi email nói cho nhau biết tình hình, ngoài ra cũng không trò chuyện gì thêm. Tiểu Khiết, theo như tôi biết, vẫn độc thân.
Anh cúi đầu viết ra địa chỉ email của Mạch Khiết đưa cho Lý Mộng Long:
- Tôi chỉ có thể giúp anh được ngần này thôi. Tôi cũng hy vọng em gái Tiểu Khiết của tôi có được một chốn hạnh phúc.
Lý M