
Thái Hậu Mười Lăm Tuổi - Phần 2
Tác giả: Hiểu Đơn Đinh Đông
Ngày cập nhật: 04:05 22/12/2015
Lượt xem: 1341009
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1009 lượt.
Nhưng con nhện cái này rất nóng bỏng.
Cùng lúc đó, “con nhện độc” đang ở trên taxi hắt xì hơi liền mấy cái.
Mạch Khiết bắt đầu trù liệu công việc của M Beautiful phiên bản mới, phong cách, bố trí chuyên mục, tuyển nhân viên. Kể từ hôm bị Lý Mộng Long bỡn cợt, Mạch Khiết không nói câu nào với anh ta cả.
Khi xét trưng cầu ý kiến của Mạch Khiết và Lâm Đại về việc nên sắp xếp nhân viên đặc biệt Lý Mộng Long này ra sao, hai tổng biên tập lần đầu tiên nảy ra tranh cãi.
Ý kiến của Mạch Khiết là kiên quyết đuổi việc! Lý do là anh ta là trợ lý đặc biệt của Tưởng Văn, Tưởng Văn đã có mối quan hệ phức tạp với bên Vu Môn, vậy thì rất có khả năng Lý Mộng Long cũng là một “nội gián” có hai loại thân phận.
Còn ý kiến của Lâm Đại trái ngược hoàn toàn với Mạch Khiết, cô ta nhất định muốn giữ Lý Mộng Long lại, còn đề nghị Lý Mộng Long làm trợ lý đặc biệt của cô ta.
Xét nhất thời cũng thấy hơi khó xử, ông chủ gãi gãi mái tóc thưa thớt, nghĩ một lát bèn bảo người gọi Lý Mộng Long đến.
Sự xuất hiện của anh chàng Lý Mộng Long đẹp trai đã khiến cho cả văn phòng lấp lánh ánh vàng. Ôi, thảo nào mà bệnh viện phẫu thuật thẩm mĩ lại làm ăn khấm khá thế. Bất luận là nam hay nữ, xinh đẹp khôi ngô đều có thể nhận được rất nhiều cái lợi trong chốn công sở. Mạch Khiết vừa thấy bộ dạng háo sắc của Lâm Đại, thầm coi thường cô ta. Sếp nói:
- Bây giờ Tưởng Văn đã từ chức rồi, chúng tôi trưng cầu ý kiến cá nhân của anh, anh có bằng lòng bắt đầu lại từ một người biên tập viên quèn không?
Câu nói này ít nhiều cũng có thâm ý sâu xa, Mạch Khiết và Lâm Đại đều tự hiểu thấu trong lòng.
Bắt đầu làm từ nhân viên quèn, một trợ lý đặc biệt đột nhiên bị giáng chức, Lý Mộng Long không tiếp nhận nổi thì chắc chắn sẽ tự động từ chức, như vậy có thể tránh được sự ngượng ngùng khi vô duyên vô cớ đuổi việc anh ta.
Bắt đầu làm từ biên tập viên quèn, nếu anh ta bằng lòng, tương lai sẽ có tiền đồ, bởi vì chỉ là “bắt đầu làm” mà thôi! Như vậy cũng tỏ ra M Beautiful có sự độ lượng khoan dung để thu nạp nhân viên.
Khi Mạch Khiết mang một hộp bánh gato đến nhà chị gái, phát hiện ra cửa khép hờ, trong phòng bật đèn nhưng không có ai cả.
Trước khi đến Mạch Khiết đã liên hệ với chị gái, rõ ràng chị đã đồng ý, bây giờ lại chạy đi đâu không biết.
Mạch Khiết lên luôn tầng hai, thấy phòng ngủ của chị gái khép hờ, trước cửa có hai đôi giày. Nghiêng tai lắng nghe, trong phòng hình như có giọng nói của nam nữ, động tĩnh rất khả nghi lọt qua khe cửa truyền tới.
Mạch Khiết băn khoăn đứng ở bên ngoài cửa gọi:
- Chị ơi, chị ở bên trong à?
Trong phòng ngay lập tức yên ắng, một lát sau, dường như có người bị ngã phát ra một tiếng “thịch”.
Mạch Khiết vội vàng đập cửa:
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cửa hé ra một khe nhỏ, Mạch Khiết nhìn vào, là ông anh rể Trần Hạo, cởi trần, chỉ mặc một chiếc quần đùi ngắn cũn, anh ta hoảng hốt nhìn Mạch Khiết:
- Cô… sao cô lại đến đây?
Mạch Khiết thấy thần sắc của anh ta khác lạ, lập tức hiểu ngay ra tất cả mọi chuyện, đẩy mạnh cánh cửa ra, quả nhiên nhìn thấy một cô gái trần truồng nửa nằm nửa ngồi trên giường, đôi mắt to tròn mơ màng, sắc mặt ửng hồng, bộ dạng lẳng lơ của kẻ vừa mới vụng trộm xong. Chính là Tiểu Ngọc, khách thuê phòng ở tầng trên.
Mạch Khiết lao vào, túm lấy mái tóc dài của Tiểu Ngọc, kéo cô ta từ trên giường xuống:
- Được lắm, đôi gian phu dâm phụ các người, làm một việc hạ lưu vô liêm sỉ như vậy, các người sao có thể xứng đáng với chị gái tôi chứ?
Tiểu Ngọc kêu thét lên. Có lẽ là vì hổ thẹn, cô ta vốn không dám đánh lại.
Trần Hạo vội vàng đến giúp, Tiểu Ngọc giằng ra khỏi tay Mạch Khiết, vội vàng cuộn lấy quần áo và chạy lên tầng trên, đóng cánh cửa “thình” một tiếng.
Mạch Khiết gào lên với anh rể:
- Anh còn là người sao? Anh cầm tiền của chị gái tôi, ra ngoài đánh bạc, anh đánh chị tôi, chị ấy cũng nhẫn nhịn, một lòng một dạ chung sống cùng anh. Lần nào không có tiền, thì anh đều bắt chị tới tìm tôi, tôi cũng đều đưa, anh còn đối xử với chị ấy như thế này sao? Thật không ngờ anh dám ngang nhiên đưa người đàn bà khác về nhà, đưa lên giường, anh vẫn còn coi chị ấy là vợ anh sao? Tôi liều mạng với anh đấy!
Mạch Khiết không thể suy nghĩ được gì đến hình tượng thục nữ của mình, nắm lấy những cuốn sách và tạp chí để trên bàn, ném xối xả vào mặt anh ta.
- Cô bị điên à? – Trần Hạo cũng bị cô làm cho tức giận, túm chặt lấy cánh tay cô – Chẳng phải chỉ là động vào một con đàn bà thôi mà, có gì ghê gớm chứ, mà cô ta cũng có biết đâu! – Anh ta đẩy mạnh khiến Mạch Khiết ngã xuống đất.
Anh ta ung dung mặc quần áo:
- Sự việc này, chị gái cô không biết, nếu cô thông minh thì hãy giúp tôi giấu cô ta, nếu không, người đau lòng lại chính là cô ta đấy. Cô vỗ mông là có thể đi được, còn cô ta vẫn cứ phải tiếp tục chung sống với tôi. Cô là người thông minh, không cần tôi phải nói nhiều chứ!
- Anh là đồ khốn! – Mạch Khiết lau nước mắt, bò lồm cồm dậy. Nếu như có một con dao, cô chắc chắn sẽ không chút do dự mà đâm thẳng vào ngực anh ta.
Nhưng vừa nghĩ