Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bá Yêu Mưu Tình

Bá Yêu Mưu Tình

Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh

Ngày cập nhật: 04:32 22/12/2015

Lượt xem: 1341683

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1683 lượt.

o hai người bọn họ, chỉ là Trương Lộ không phải loại hình anh thích, hoặc là nói, không phải loại hình anh sẽ lấy về nhà, rất tài giỏi, rất có tâm kế, mà anh lại tương đối vừa ý với phụ nữ đơn thuần, tựa như vợ anh, ngây ngốc có chút ngây ngô.
Chỉ là, có một điểm không tốt, chính là cái gì buồn bực cũng chỉ giữ trong lòng, không nói với anh, còn có chút cố chấp nóng nảy. Trương Lộ sau khi tốt nghiệp vào Đài Truyền Hình làm phóng viên, bằng vào vẻ ngoài xinh đẹp cùng thủ đoạn khôn khéo, rất nhanh liền được làm phóng viên chuyên mục ngoại cảnh, rất được trọng dụng.
Phong Cẩm Thành chính thức cùng cô ta quen thuộc, là bởi hai năm trước vì muốn tăng hình tượng công ty, mà làm một bài tin tức, Trương Lộ cũng bận rộn giúp chút ít, Phong Cẩm Thành coi như thiếu cô ta một cái ân huệ, sau lại mời cô ta ăn mấy bữa cơm, hai người liền thân quen, chút tâm tư nhỏ kia của Trương Lộ, Phong Cẩm Thành dĩ nhiên biết, đừng nói cô ta cùng Kê Thanh có thiên ti vạn lũ quan hệ thân thích, chính là chỗ này trước đó chưa có vợ anh, mà Trương Lộ cũng không phải món ăn của Phong Cẩm Thành.
Nhưng Phong Cẩm Thành là một người làm ăn, người làm ăn quan trọng nhất chính là khéo léo, bạn cũng không biết, lúc nào có thể sử dụng người nào, hơn nữa truyền thông, vì vậy ở chung một chỗ xã giao, hai bên cùng có lợi cũng là cần thiết, hơn nữa vào lúc này, Phong Cẩm Thành cảm thấy, mình cũng nên cho vợ một không gian suy nghĩ, đầu óc vợ anh đần (aoi: aiiii ôi, tội chị), anh cho cô suy nghĩ cẩn thận, tâm cam tình nguyện cùng anh trở về.
Mà đối với những thứ xã giao ngoài này của anh, trong một năm kết hôn này, Kê Thanh cho tới bây giờ cũng không hỏi qua anh, cũng không có phản ứng gì quá kích động, thủy chung vẫn luôn là một cô vợ nhỏ an tĩnh hiền tuệ, vì vậy lúc này, Phong Cẩm Thành căn bản không ý thức được, hành vi của mình có cái gì không ổn.
Phong Cẩm Thành đi vào phòng ngủ, cầm áo khoác của mình cùng cà vạt ra ngoài, vừa sửa sang lại, vừa nói với Kê Thanh: "Anh ra ngoài một chút, có một bữa tiệc, sợ rằng tối muộn mới trở lại, em cứ ngủ trước, sáng sớm ngày mai chúng ta trực tiếp về thành phố B, ngoan, vợ. . . . . ."
Giống như trước đây, cúi đầu hôn lên trán Kê Thanh, xoay người đi, Kê Thanh chợt cảm thấy rất châm chọc.
Phong Cẩm Thành xuống lầu lên xe, quay cửa xe xuống, hướng lên nhìn một chút, cánh cửa sổ kia quả nhiên chiếu ra bóng dáng vợ anh, Phong Cẩm Thành khóe môi cong cong, vợ anh chính là thích cùng anh khó chịu, thật ra trong lòng vẫn không bỏ được anh.
Phong Cẩm Thành cảm thấy, toàn thân thoải mái, có câu, muốn chống bên ngoài lẽ tất nhiên phải ổn định bên trong (“trém” nhớ), thật rất có đạo lý, hậu phương an trí thỏa, anh cũng mới có sức mà mở rộng khuếch trương lãnh thổ, đánh trận đầu chính là lực lượng truyền thông, phó trưởng đài chủ quản này là một nhân vật mấu chốt, vì vậy cuộc xã giao này coi như cũng quan trọng đi.
Về phần Trương Lộ, nói thật, Phong Cẩm Thành căn bản không có đánh cô một phiếu, trong mắt anh, Trương Lộ chỉ là cái nền có thể có có thể không, mà anh không biết, trong lòng vợ anh, Trương Lộ cũng là một bức ngăn vướng mắc lớn nhất trong đầu.






Kê Thanh vạch rèm cửa sổ ra, nhìn Phong Cẩm Thành lái xe ra khỏi tiểu khu, có chút hoảng hốt, cảnh tượng này rất quen thuộc, trong một năm kết hôn, trình diễn qua vô số lần, Phong Cẩm Thành thậm chí chưa bao giờ ở trước mặt cô dấu diếm qua cái gì, giống như viền hoa của Phong thiếu trên báo chí, cuộc sống của Phong Cẩm Thành muôn màu muôn vẻ, làm mắt cô không th nghỉ ngơi được.
Điều này cũng khó trách, Phong Cẩm Thành là một người đàn ông thành công, gia thế ưu việt, bề ngoài tuấn mĩ. . . . . . Tất cả điều kiện đều đặt trên người anh, mạ vàng nạm kim cương, đưa người đàn ông này tầng tầng gói lại, cho dù là người mù cũng sẽ không bỏ qua anh, huống chi, những người phụ nữ ánh mắt sắc bén kia.
Phong Cẩm Thành cưới cô, phỏng chừng cũng chắc chắn cho cô là người vợ giả câm vờ điếc, cô muốn tìm tình yêu trên người đàn ông như Phong Cẩm Thành, quả thực buồn cười, cô nằm mơ sớm nên tỉnh, lại không tự chủ được hy vọng sự may mắn cùng tham vọng xa vời, đây chính là phụ nữ, hèn mọn yếu ớt, ngu ngốc không có chút khí phách.
Điện thoại di động vang lên, thức tỉnh cô đang ăn năn hối hận, là Tử Thấm, cô nhận: "Kê Thanh, cậu đi lấy quần áo, muốn thành bánh bao thịt đánh chó, vừa đi cũng không thèm quay về, cũng đã hai tiếng rồi, nếu cho Tiểu Tuyết của chúng ta làm, cũng đã làm xong. . . . . ."
Tử Thấm lấy miếng xếp gỗ tiểu nha đầu đang định bỏ vào miệng, kéo tay của bé, ôn tồn giảng giải đạo lý với tiểu nha đầu: "Đây là xếp gỗ, chơi, không thể ăn, bánh, thối thối. . . . . ." Vừa nói vào ống nghe: "Được rồi, được rồi, không nói với cậu nữa, nhanh trở lại đi, đừng quên khóa kĩ cửa sổ, không lại phải quay lại, nhớ thuê xe. . . . . ."(aoi: chỗ bánh bao thịt đánh chó ấy theo bợn hiểu là cái đã mất thì không thể lấy lại/trở lại được)
Hòa giải, lời anh nói xuất phát từ nội tâm, như