pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bạch Mã Hoàng Tử

Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: Hồng Sakura

Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015

Lượt xem: 134872

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/872 lượt.

n. chỉ khéo làm trò cười.. "Sorry, nhưng...ko được!" "Sao ko được!?! Chỉ đi chút thôi rồi về, đi nào!!!" Ông bạn mập bự kéo tôi đi bằng sức mạnh Gorilla của hắn, trời ơi là trời... tôi cố níu cái...cây cột cờ gần phòng photo.. Cảnh này y như trong phim hài...ack. "Này...ko được mà. Giang...Giang có bạn trai rồi!! Hắn ghen ghê lắm. Hắn ko cho Giang đi đâu!" "Cái gì..?? Giang làm gì có?? Xạo!!" Anh ta lại tiếp tục kéo áo tôi, và tôi thì cứ... ôm cột... Vì những người trong trường biết chúng tôi đều là sinh viên và còn quen biết nhau, nên họ cũng chẳng can thiệp gì..thậm chí còn che miệng cười.. ><
Tôi đang trong lúc chẳng biết làm sao..
thì bỗng thấy cái dáng 1m7 với cái đầu tổ quạ,
đang vừa trong phòng Hành chánh bước ra, tay cầm giấy tờ gì đó.
C.K!! My bodyguard!! Rescue me!
Tôi vừa vẫy tay liên tục, vừa nhảy tưng tưng để gọi hắn,
ngay khi ko còn giữ được cây cột nữa...
Nhưng... sau cái nhìn thoáng qua, hắn..quay mặt đi!
Opps!! Why?? You are my bodyguard!! Ey...
Anh bạn mập gần như đang nhấc tôi lên!argh...
"Hắn...bạn trai Giang...ở đằng kia kìa!! Làm ơn..."
"Huh?? đâu?"
Tôi vội chỉ tay về phía hắn, khi Cường hơi nới lỏng vai tôi,
và nhanh chóng chạy tới chỗ C.K đang đứng, quàng vào tay hắn... -__-
Hắn ngó tôi bằng đôi mắt thò lõ như cú mèo. O_o
Ông bạn Cường đi chậm tới..
"Đây là Kiệt lớp B2 mà. Đâu phải bạn trai Giang?"
"Mới bắt đầu thôi! ^=^"
Tôi quay sang nhìn hắn tha thiết và khẽ nháy mắt,
hy vọng hắn thông cảm giúp tôi thóat khỏi vụ này..
Ngó lơ sự van nài thầm kín của tôi, hắn điềm nhiên trả lời,
khi lão Cường béo tỏ ra nghi ngờ hỏi..
"Phải ko đây..? Kiệt??"
"Vớ vẩn! Tôi ko quen nhỏ này."
??HUH??






Tôi cảm thấy như vừa bị ai tát cho 1 cái vào mặt,
sau câu nói thản thừng của hắn.
Cường tỏ ra đắc ý và mỉm cười nham hiểm..,
tôi ko thể làm được gì hơn là buông tay hắn ra, và để ông bạn mập kéo đi.
Hắn...ko còn là bodyguard của tôi nữa.
thương hại tôi chắc??
Tôi lách ra khỏi vòng tay của hắn và đi tới trước,
cùng lúc nói nhỏ với Cường: "Giang sẽ đi với Cường"
"Thôi nào, đừng giận mà... em yêu! Anh ghen đấy!"
"đủ rồi! Tôi ko phiền 2 người...Giang! Giang ác lắm!"
...
Ông bạn to con của tôi bỗng ỉu xìu giận dỗi như 1 con mèo ứơt..
Nhìn cái vẻ lủi thủi đi của Cường, tôi bỗng thấy tội nghiệp.
Dù sao, hôm nay cũng là sinh nhật của cậu ấy..
"Tôi làm bạn trai của you khi nào?"
"...thế tôi làm bạn gái you khi nào?"<_< "Ơ..um..Okay, that\'s fine. Ko ai nợ ai. Bye" Hắn nhún vai rồi quay lưng đi, trong khi tôi cứ đứng ở đó. Tôi ko biết...nhưng, tôi thấy buồn...vì thái độ của hắn.. Ôi..tại sao chứ? Cái vẻ thờ ơ ấy... ghét quá.. Tôi tự dưng ngồi chồm hổm giữa sân trường, thừ người ra. "Sao ko về? Trời tối rồi, chị hai!" Tôi ngước lên nhìn hắn.. dưới góc độ này, trong màu trời sập tối...trông hắn cứ mờ mờ ảo ảo. Thấy tôi vẫn chống cằm ngồi như 1 con điên, hắn cũng ngồi bẹp xuống cạnh tôi, 2 cánh tay quàng qua gối. "You làm gì vậy?" "Sao mà...tôi ghét you quá." "...??" huh? ghét tôi? tôi ghét hắn mới phải chứ!! >< "Tôi đã thề... là sẽ coi như ko quen biết you! Vậy mà hôm nay......><
Câu hỏi có vẻ rất e dè của hắn tự nhiên bung ra ngay khi tôi vẫn còn cười.
Thì ra, hắn vẫn chưa quên chuyện đó..
"Tôi..có lần nằm mơ, thấy anh ấy là Hoàng tử...nên.."
"Thật vậy??"
"Yeah.."
"You có thích anh ta?"
"Tôi... ko...chỉ coi anh ấy là anh trai"
Tôi..nói dối.Tôi đã NÓI DỐI.
Tại sao? tôi ko biết, tôi thực sự ko biết. Nhưng làm sao mà thú nhận được sự thật chứ.
Sorry, có lẽ nó ko phải là 1 lời nói dối nghiêm trọng, right?
......
"Vậy từ nay, ko được mơ thấy anh ta nữa!!"
"Huh?..dzô dziên. giấc mơ là của tôi.."
"KO ĐƯỢC! Chỉ được mơ thấy tôi! Ko được mơ thấy thằng nào khác"
"WHY???"
"Vì... you là bạn gái tôi, còn tôi là bạn trai you. Hehe..."
"Xí..!!!Ack!! vậy tại sao you đi chơi với Diệu?? Ăn kem? Trượt patin?? Vui quá hen?? <_
"Ack...thôi đi!"
Tôi đập vào lưng hắn khiến hắn la oai oái, nhưng vẫn nhất định đòi...đám cưới!!
trong lúc đang cười khúc khích..tôi thấy vài chị chạy ngang nhìn,
rồi cười mỉm vẻ ngưỡng mộ. TT__TT
Ko biết sao chứ...tôi lại mắc cỡ..
cứ như đang bị bắt gặp đi chơi với người yêu.. *__*
tôi nhìn vào tấm vé máy bay trên tay.. London...
Mười ngày nữa, hắn sẽ bay xa.. Cái lưng đang khom khom đạp xe chở tôi đây..
sẽ rời khỏi tôi.. ko biết khi nào sẽ trở lại.
Tôi bỗng thở dài.






Hắn vừa dắt chiếc xe đạp của tôi vào nhà thì,
điện thoại của hắn réo inh ỏi.
Sao hắn để chuông lớn thế nhỉ?..
"Con nghe.."
...
Tôi bỏ về phòng thay đồ khi dì vẫn còn đang muốn ép cung tôi thêm.. -__-
sau đó thì đi ra ngoài ăn tối cùng dì..
coi T.V..
rồi về lại phòng học bài thi..
9h15.
Cái môn quỉ quái này học hoài ko thụôc ><
sao tôi ghét học lý luận hội họa quá đi!!
"Giang à?!"