
Tác giả: Trầm Vi
Ngày cập nhật: 03:57 22/12/2015
Lượt xem: 134916
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/916 lượt.
Chịu ủy thác của Giang Vô Nhai, Phục Hổ môn nhiều lần ám sát Đông Phương Dực bất thành, ngược lại còn tổn thất nhiều người tài giỏi. Đến giờ, việc lấy đầu của Đông Phương Dực không còn là chuyện thực hiện theo yêu cầu mua bán của Giang Vô Nhai mà còn vì danh dự của Phục Hổ môn.
“Phục hổ môn” thành lập nhiều năm, mỗi lần ra tay đều không thất bại mà thành danh trên giang hồ, ai nghe nói đến cũng đều mặt mày ảm đạm, cả người lạnh run ước gì chưa từng nghe qua ba chữ này. Nếu không lấy được đầu của Đông Phương Dực thì thanh danh vất vả gầy dựng mấy chục năm nay của Phục Hổ môn sẽ sụp đổ, thật mất mặt, tương lai làm sao còn có chỗ đứng trên giang hồ.
Cho nên môn chủ Phục Hổ môn Thi Thiên Phách quyết định thay đổi kế sách, không trực tiếp xuống tay với Đông Phương Dực mà hướng tới thân nhân của hắn. Chỉ cần bắt được thân nhân của Đông Phương Dực tin chắc rằng hắn sẽ bó tay chịu trói.
Phục Hổ môn vốn định nhắm tới thê tử của Đông Phương Dực là Tây Môn Nguyên Bảo, ai ngờ khi vụng trộm lẻn vào Đông Phương gia lại không thấy người, đến lúc rời đi lại bắt gặp Y Thư Ngọc cùng nha hoàn vừa tới. Sát thủ nghĩ rằng nếu không bắt được thê tử thì lấy mẹ của Đông Phương Dực thế vào cũng được, Đông Phương Dực chắc không tàn nhẫn đến mức không rat ay cứu mẫu thân đang lâm trong hiểm cảnh đâu?
Vì thế sát thủ đem nha đầu đánh bất tỉnh, lưu mạng nàng lại là muốn nàng sau khi tỉnh lại thông báo cho Đông Phương Dực biết tin, bằng không cần gì phải giữ lại tính mạng của nàng.
Không! Nàng muốn là một thê tử có thể giúp hắn phân ưu giải lao, chứ không phải là thê tử chỉ biết sống phóng túng, suốt ngày gây chuyện thị phi.
Nàng, Tây Môn Nguyên Bảo, tuy rằng không có thông minh nhưng là có khí lực kinh người, nàng tin tưởng lão thiên gia cho nàng một thân khí lực như vậy không phải là dư thừa. Vì Đông Phương Dực, nàng nhất định sẽ ở khi quan trọng mà sử dụng khả năng thiên phú này.
Hạ quyết tâm, Tây Môn Nguyên Bảo lập tức xoay người đi tìm Bảo Đệ, làm cho mọi người nghĩ đến nàng là vì nhàm chán, tìm Bảo Đệ nói chuyện phiếm đi.
Trong thư phòng, Đông Phương Dực mặt mày đăm chiêu, ủ đột, thắt lưng dắt nhuyễn kiếm bên người lại có giấu theo chủy thủ. Những kẻ cùng hắn kết thù lại làm ra những việc ti tiện như vậy nhất định là Phục Hổ môn không cam lòng, còn có liên quan đến Giang Vô Nhai. Nhưng Giang Vô Nhai không thể không tiếng động mà tự do ra vào Đông Phương gia, so với hắn thì sát thủ của Phục Hổ môn có khả năng nhiều hơn cho nên việc này nhất định là Phục Hổ môn rat ay.
Vì thế, hắn hoả tốc liên lạc Liễu Toàn, muốn Liễu Toàn lập tức tra ra mẫu thân bị” Phục Hổ môn” giấu ở đâu? Hắn có thể dễ dàng tha thứ” Phục Hổ môn” nhiều lần muốn lấy tính mạng của hắn, chính là không thể dễ dàng tha thứ bọn họ tìm tới người nhà của hắn! Hắn nguyên bản còn không có ý đụng tới Phục Hổ môn nhưng hôm nay bọn hắn là muốn bị diệt vong nhanh hơn. Hắn sẽ làm cho bọn họ biết, muốn đụng tới hắn phải trả một giá đắt đến thế nào. Lần này hắn quyết tâm đem ba chữ Phục Hổ môn hoàn toàn biến mất trên giang hồ. Để Nguyên Bảo ở lại nhà, lại có hộ vệ nghiêm ngặt bảo hộ là hắn có thể yên tâm xuất môn, không lo nàng sẽ xảy ra chuyện.
Về quyết định của hắn, hắn cũng không muốn nàng biết được sẽ có một trận ách đấu mà thêm lo lắng, bất an, càng không muốn nàng vì vậy mà đòi đi theo. Hắn không muốn trước khi đi lại cùng nàng ầm ỹ một trận, thà rằng cứ để nàng hoàn toàn không hay biết gì, vui vẻ ở nhà chờ hắn cứu mẫu thân trở về.
Khi hắn đã chuẩn bị xong thì Liễu Toàn cũng đem đến tin tức của mẫu thân, quả nhiên như hắn dự đoán, môn chủ Phục Hổ môn Thi Thiên Phách giấu người tại miếu sơn thần ở ngoài thành.
Thi Thiên Phách ở miếu sơn thần ngoài thành mai phục sát thủ, chờ hắn tới cửa nộp mạng.
Đông Phương Dực không muốn quấy nhiễu người trong tộc, bởi vậy cận đối mọi người tuyên bố muốn dẫn thủ hạ đi tìm kiếm mẫu thân. Lại từ miệng hạ nhân biết được Nguyên Bảo đã đi tìm Bảo Đệ nói chuyện phiếm, cho nên hắn cũng không tìm nàng từ biệt, miễn cho nàng nhìn ra manh mối hoặc là sẽ xung phong đi tìm người.
Vì thế, Đông Phương Dực liền cùng Vu Hạo dẫn một đám thủ hạ đắc lực nhất thúc ngựa ra đi, việc an nguy của người trong tộc giao lại cho hộ vệ phụ trách.
Một đội nhân mã tinh nhuệ rời đi, Đông Phương Dực vì quá lo lắng cho an nguy của mẫu thân mà không để ý trong đám người Vu Hạo lựa chọn có một người đặc biệt xinh xắn, lanh lợi…
Nguyên Bảo mặc trang phục như những người khác, cố ý trà trộn trong thủ hạ, bởi vì mọi người đều nóng lòng cho sự an nguy của Y Thư Ngọc nên không để ý tới sự khác thường, bởi vậy không ai phát hiện ra nàng.
Đoàn người Đông Phương Dực giục ngựa chạy như điên, Nguyên Bảo gắt gao đeo bám phía sau sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, điều này chứng tỏ sự việc rất nghiêm trọng. Nàng nên làm gì để giúp hắn chia sẻ gánh nặng đây?
Nàng chậm rãi thả chậm tốc độ, cố ý cùng với người khác bảo trì một khoảng cách ngắn. Nàng võ nghệ không cao, nếu hai bên đánh nhau nàng chắc chắn sẽ làm liên lụy Đô