Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bắt Được Trượng Phu Như Ý (18+)

Bắt Được Trượng Phu Như Ý (18+)

Tác giả: Thất Quý

Ngày cập nhật: 04:04 22/12/2015

Lượt xem: 134816

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/816 lượt.

ại là ân nhân của mọi người cho nên bọn họ không để hắn đi,hắn mỗi ngày đều hỏi ta,thương thế của ngươi thế nào,tại sao hắn không thấy ngươi?” Nàng đi đến ngăn tủ,lấy ra kim sang dược và vải băng.
“Để cho hắn nhìn thấy ta khỏe mạnh,hắn nhất định sẽ thúc giục ta đi.”
Đơn giản là vậy sao? Thẩm Lạc Hà thật sự là không hiểu tiêu chuẩn hắn nhìn người ra sao, nàng nói lời lạnh nhạt với hắn, hắn luôn nói tốt với nàng, mà Thương Thủy Dao cứu hắn một mạng, hắn vẫn có thể xem người ta như một chướng ngại.
Tưởng tượng đến Thương Thủy Dao xuất hiện hoàn toàn chỉ là trùng hợp,nàng một thân mồ hôi lạnh,nếu hắn đến muộn nửa canh giờ như vậy kết cục lại chính là khác .
“Nàng xem thử?” Cưu Minh Dạ hỏi nàng.
Nàng lúc này mới nhớ tới cái gì, bắt đầu cởi lớp băng cũ trên người hắn, trong đầu vẫn suy nghĩ may kết cục kia không trở thành sự thật.
Nếu hắn đối với bạn thân mới có thể cố tình gây sự, đối với nàng loại xuất thân không tốt này là một phần đồng tình,vậy tại sao nguyện ý cùng chết với nàng ?
“Ta đã giải thích xong với Thương công tử.” Nàng đem lớp băng cũ đặt lên bàn,xem xét vết thương của hắn.
“Cùng hắn giải thích? Giải thích cái gì?”
“Ngươi không phải cố ý thất tín với hắn chẳng qua là bị ta giữ lại, không có cách nào trở về.” Miệng vết thương cơ bản đã khép lại,nhìn dạng này nhất định lưu lại sẹo,Thẩm Lạc Hà tiếc hận thở dài,tại chiến trường cũng chưa biến thành như vậy, xem ra hắn thật sự không thích hợp cuộc sống người bình thường,hết chân bị thương, lại bị đao chém, còn không an toàn bằng ở chiến trường.
“Bị nàng giữ lại? Cho nên?” Cảm giác được ngón tay nàng chỉ nhẹ nhàng đụng lên vết thương, có chút ngứa lại có chút đau, nhưng hắn thoải mái nhắm mắt lại rất giống đang hưởng thụ.
“Hắn cho ta hai trăm lượng.”
“Cái gì?”
“Ta không phải.”
“Không,ta là nói “giữ lại” chính là ta thiếu tiền ngươi?”
“Hưm.”
Cưu Minh Dạ tức giận xoay người, mà nàng đang xem xét miệng vết thương hắn,sợ tới mức vội bắt tay lại, sợ hắn động dùng sức quá lớn sẽ làm cho miệng vết thương vỡ ra.
“Lạc Hà, nàng không nghĩ ta đòi ở lại đây không về kinh thành là vì hai trăm lượng chứ?” Nàng dám nói hắn người nghe cũng dám tin!
“Ta biết trong lòng ngươi không thoải mái muốn làm ta khó xử, nếu trả lại ngươi hai trăm lượng có thể làm ngươi vui vẻ,lại có cái gì không tốt.”
Kết quả nàng vẫn cảm thấy mấu chốt chính là hai trăm lượng kia! Cưu Minh Dạ vừa tức vừa giận chuyện như vậy chính mình phải nói thật mất mặt, mà nếu hắn không nói,thực hoài nghi nàng cả đời cũng sẽ không hiểu.
“Ta không thoải mái,là không thoải mái nàng cái gì cũng không nói với ta!” Hắn nắm lớp bông băng cũ vò lại trong tay,“Ta đã biểu hiện toàn tâm toàn ý là muốn nàng tin ta, kết quả có chuyện nàng vẫn giấu ta, dùng một lý do buồn cười qua loa trách ta, cho tới bây giờ đều không nghĩ đến nói chuyện với ta phải không”
Thẩm Lạc Hà có điểm liên hệ không được nguyên nhân của hắn,sửng sốt sau một lúc lâu mới hỏi:“Thương lượng cái gì?”
“Nàng nói thương lượng cái gì? Nàng nghĩ rằng ta không nhìn ra điểm quái dị trên trấn sao? Nghĩ đến những người khác cũng giống nàng không nói gì với ta sao? Ta đã sớm đoán được nàng buồn cái gì, chờ nàng đến tìm ta thương lượng,hoặc là ít nhất giống những người khác như vậy,đem phiền não chính mình nói cho ta biết, coi như là kể khổ cũng tốt, vì sao chuyện ngay cả đại thẩm qua đường cũng có thể làm được,đặt ở trên người ngươi lại khó như vậy,nàng từng nói tin tưởng ta,lời nói ấy là giả sao?”
Những đều nàng lo lắng,hắn đều chuẩn bị tốt giúp nàng ứng phó chuyện lần này, nàng lại tự mình quyết định không nói nửa chữ với hắn,bảo hắn phải nói như thế nào để giúp nàng, hắn còn chưa tốt đến trình độ đó!
“Ta đương nhiên tin tưởng ngươi, nhưng đây là hai việc khác nhau a!” Vừa nghe thấy Thẩm Lạc Hà cũng có chút sốt ruột,“Đây là chuyện chúng ta, ngươi đã giúp ta nhiều như vậy,lỡ như chuyện không tốt xảy ra nhân mạng,ta làm sao có thể kéo ngươi vào,ngươi chính là vì loại lý do này suýt nữa làm cho chính mình chết.”
Nàng vẫn còn trách lên hắn !
Cưu Minh Dạ đột nhiên trầm mặc, nàng không muốn kéo hắn vào chuyện nguy hiểm này đương nhiên là tốt ,nhưng nàng tại sao lại cho đám huynh đệ đó vào,chẳng lẽ vì bọn họ làm người trong trấn sao.
Nàng từ đầu đã không coi hắn là người một nhà, sợ làm phiền đến hắn cho nên sẽ không tìm hắn thương lượng?
“Ta đây thấy nàng sợ ta kéo vào ‘cám ơn” mới đúng!” Hắn chặn ngang lấy chai thuốc trên bàn,liền mở nắp thuốc đổ lên vai,cũng không quản hắn có nhìn thấy vết thương ở đâu hay không.
“Ngươi làm gì?” Hắn nghĩ đó là bột mì sao?
“Nhìn không thấy sao? Ta đây tự sức thuốc được không cần nàng giúp,nàng đi uống rượu với bọn Hổ Lục đi!” Hắn tức giận đến đổ một cái hết nửa bình, nếu nàng vẫn xem hắn là người ngoài cuộc nhất định nghe hiểu được lời hắn nói.
Nói nửa ngày,căn bản là đàn gảy tai trâu!
“Một mình ngươi làm sao bôi thuốc!” Thẩm Lạc Hà cũng không hiểu,nàng cũng không phải hại hắn,hắn tức giận như vậy làm chi,còn nói nàng ngày ngày thanh thả