Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bẫy Văn Phòng

Bẫy Văn Phòng

Tác giả: Thư Nghi

Ngày cập nhật: 04:07 22/12/2015

Lượt xem: 1341589

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1589 lượt.

tự tin, bởi cô tin rằng đây chính là một phương hướng kinh doanh đúng đắn.
MPL Trung Quốc luôn tìm kiếm các giám đốc sản xuất thành thạo công việc kinh doanh mới nhưng không thấy, cô nói gãy cả lưỡi, cuối cùng tổng bộ cũng điều động được vài chuyên gia từ châu Âu tới Trung Quốc, đến các công ty của bốn tỉnh, thực hiện hội thảo giao lưu vào tuần trước.
Đầu tiên đến Tề Nam, Vũ Hán, Thành Đô, điểm dừng chân cuối cùng là các chi nhánh của tập đoàn Phổ Đạt ở Thượng Hải.
Các khách hàng bên Phổ Đạt rất coi trọng sự việc này, họ rất tích cực tổ chức, nhưng trong buổi giao lưu, bên phía MPL lại có chút vấn đề.
Một vài giám đốc sản xuất khu vực Thượng Hải, cùng lúc tìm lý do để lại những dấu hiệu. Không có phiên dịch, đoàn giám đốc kinh doanh đi cùng ngây người, không biết làm gì.
Làm phiên dịch viên cho các chuyên gia là một việc khá khó khăn, bởi khi nói chuyện phần lớn họ sử dụng từ ngữ chuyên ngành, phiên dịch viên không những phải thông thạo rất nhiều từ vựng chuyên môn, mà còn phải có năng lực sắp xếp câu từ tiếng Trung tốt.
Những ông giám đốc sản xuất có vẻ biết khó khăn nên rút lui, về căn bản không muốn tham gia vào công việc kinh doanh mới, tuyệt vọng, Đàm Bân chỉ còn cách tự mình vào cuộc.
Cô đứng trên bục, cố gắng không để mình quá thu hút sự chú ý của người khác, nhưng cuối cùng vẫn lọt vào tầm nhìn của các chuyên gia.
Sự lão luyện của kỹ năng bán hàng giúp cô nắm bắt từ ngữ chính xác hơn những vị giám đốc sản xuất kia, sau một tuần nhồi nhét rất nhiều thông tin, cô có thể nắm bắt được rất nhiều từ ngữ chuyên ngành kỹ thuật, cứ thỉnh thoảng lại bật ra một đoạn, tiếng nói cười rôm rả, xóa tan bầu không khí gượng gạo trước đó. Kết quả của buổi giao lưu hôm ấy, rõ ràng hiệu quả hơn rất nhiều so với những lần trước.
Bốn vị chuyên gia giảng giải trong bảy tiếng đồng hồ, đồng nghĩa với việc Đàm Bân cũng đứng đó bảy tiếng, lúc chương trình kết thúc, cổ họng cô rát đến nỗi gần như nói không ra hơi.
Biểu hiện tại buổi giao lưu của Đàm Bân đã thu hút sự chú ý của một người, lúc ăn cơm ông ấy ngồi bên cạnh cô, hỏi han về cuộc sống của cô và những vấn đề có liên quan đến việc kinh doanh tại Trung Quốc.
Người này chính là người đứng đầu trong bộ phận phát triển dịch vụ của tổng bộ, ngài Scott, một người Anh vô cùng nghiêm túc.
Thật may là mấy ngày nay ông ấy có buổi họp ở Thượng Hải nên đã dành chút thời gian đến tham gia buổi giao lưu kỹ thuật, nhân cơ hội này tìm hiểu tình hình của các khách hàng Trung Quốc.
Buổi giao lưu kết thúc, Scott và các vị chuyên gia khác từ Thượng Hải rời khỏi Trung Quốc. Đàm Bân đến sân bay tiễn họ, Scott ôm Đàm Bân và nói những lời vô cùng sâu sắc: “Bảo trọng nhé cô bé! Hãy tin tôi, mọi thứ sẽ tốt đẹp thôi!”
Lúc đó Đàm Bân không hiểu ý của ông ấy lắm. Rời sân bay, cô trở về văn phòng ở Thượng Hải xử lý nốt những công việc bị trì hoãn.
Chín giờ tối, trong văn phòng chẳng còn ai nữa, cô đang gõ bàn phím trả lời thư mới thì chợt có người tới gần, đặt cốc nước xuống. “Cherie, uống chút nước đi…”
Đàm Bân ngẩng đầu, người đứng bên cạnh cô là Vu Hiểu Ba.
“Anh vẫn chưa về à?” Cô hỏi một cách tự nhiên.
“Sự việc hôm nay, tôi vừa nghe nói.” Vu Hiểu Ba tỏ vẻ xin lỗi. “Khiến cô phải vất vả rồi, tôi thay mặt họ xin lỗi cô.”
“Việc đó à?” Đàm Bân mỉm cười. “Có gì đâu, bọn họ cũng bận mà.”
Chuyện nhỏ nhặt này từ lâu cô đã chẳng để bụng nữa.
“Sáng mai tôi có hẹn gặp tổng giám đốc bên Phổ Đạt, cô chuẩn bị cho kĩ nhé, nói cho ông ta biết việc kinh doanh mới của chúng ta.”
“Thật à?” Đàm Bân vui vẻ đứng dậy.
Nếu như Vu Hiểu Ba ra tay giúp đỡ, dựa vào những mối quan hệ lâu năm với khách hàng của anh ta tại Thượng Hải, việc này quả thực dễ dàng hơn rất nhiều. Chỉ cần có được hợp đồng bán hàng lần này, cô không những sẽ đền đáp anh ta thật xứng đáng, mà còn có ý định khác nữa.
“Tôi có thể hỏi một chút không? Tại sao tự nhiên anh lại tốt với tôi như thế?”
“Chẳng vì sao cả, việc bán hàng của khu phía đông nửa đầu năm nay không có việc gì ra hồn cả, xu hướng chung của công ty năm nay cũng chuyển đổi loại hình kinh doanh, ít nhiều chúng ta cũng nên phối hợp.” Vu Hiểu Ba trả lời.
Đàm Bân nhìn anh ta, cười nói: “Lời của anh, một từ tôi cũng không tin.”
Con người Vu Hiểu Ba, nhìn thì có vẻ không tranh chấp, ôn hòa, ít nói, nhưng sau nửa năm tiếp xúc, Đàm Bân đã nhìn rõ được bản tính miệng nam mô bụng một bồ dao găm của anh ta, thật là một ví dụ điển hình về “người tài vẻ ngoài đần độn”.
Nhưng anh ta là người thật thà, làm việc rất có năng lực, hợp tác cùng anh ta là những trải nghiệm rất thú vị. Trong thời gian nửa tháng cô ở Thượng Hải, anh ta đã sắp xếp hai giám đốc kinh doanh và sản xuất của khu phía đông đi theo cô, mọi công việc đều được sắp xếp rất chu đáo, ổn thỏa.
Sau tuần thứ ba của năm mới, mùa xuân đang đến gần, Đàm Bân ký được hợp đồng ở Thượng Hải và Hàng Châu, khu vực Trung Quốc nhờ vậy mà trở thành khu vực có hợp đồng thương mại mới được ký thứ hai trên thế giới, triển vọng tiêu thụ của dịch vụ kinh doanh mới tại Trun