
Tác giả: Thư Nghi
Ngày cập nhật: 04:07 22/12/2015
Lượt xem: 1341577
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1577 lượt.
đây chính là cơ hội mà cô vẫn chờ đợi. Nhưng rồi cô do dự rất lâu, cuối cùng cô viết một email rất lịch sự trả lời Scott, từ chối công việc này.
Sức khỏe của Trình Duệ Mẫn vẫn đang trong giai đoạn hồi phục, cô không thể rời xa anh, rời xa Trung Quốc vào lúc này.
Scott còn gọi đến tận nhà cô, cô đành phải nhắc lại một lần nữa, giống như câu trả lời trong email.
Scott quyết không từ bỏ: “Tôi biết mà Cherie, đây đều không phải là lý do chính.”
Ông ấy dồn ép đến nỗi Đàm Bân đành phải nói ra sự thật: “Scott, tôi vô cùng biết ơn sự đánh giá cao của ông, tôi cũng rất muốn làm việc cùng ông, nhưng gia đình tôi ở Trung Quốc, tôi không thể rời xa họ.”
Nghe lý do này của cô, Scott đành phải nuối tiếc cúp máy.
Đàm Bân bỏ điện thoại xuống rồi thẫn thờ một lúc lâu, sau đó cô mới giở cuốn Hướng dẫn ôn thi GMAT[3'> trên bàn ra.
[3'> Bài thi linh hoạt được tiêu chuẩn hóa thực hiện trên máy tính với toán và tiếng anh để đánh giá khả năng bẩm sinh thành công trong lĩnh vực học thuật bậc trên đại học. Các trường về kinh tế thường sử dụng bài kiểm tra này như một trong nhiều tiêu chí lựa chọn đầu vào cho chương trình quản trị kinh doanh bậc trên đại học như MBA, chủ yếu là ở Mỹ và cả một số nước nói tiếng Anh.
Khoảng thời gian này những nhà tuyển dụng không ngừng tiếp cận cô, nhưng mà lúc này không phù hợp cho lắm. Suy nghĩ vài ngày, nhân dịp nghỉ Tết rảnh rỗi, cô quyết định thi GMAT để học MBA tại Học viện Quản lý Quang Hoa, Đại học Bắc Kinh.
Một câu hỏi logic khá đơn giản, thế mà Đàm Bân đọc vài lần nhưng không thể tìm ra được điểm cốt lõi, cô không đủ kiên nhẫn nữa, chợt nhận ra rằng không biết bao nhiêu lần cô cảm thấy tiếc nuối khi phải từ bỏ cơ hội ngay trước mắt. Cô thở dài, đưa hai cánh tay ra sau rồi vặn eo một cái, động tác bất chợt dừng lại. Trình Duệ Mẫn đang dựa vào cánh cửa, lặng lẽ nhìn cô.
Đàm Bân giật nảy mình. “Sao anh đi mà chẳng có tiếng động gì thế? Định dọa người khác à?”
Trình Duệ Mẫn bước lại chỗ cô, hai tay đặt lên vai cô, nhẹ nhàng vuốt mái tóc ra sau cổ. “Anh đứng ở đây lâu lắm rồi, tại em quá chú tâm đó thôi.”
Đàm Bân kéo bàn tay anh, áp lên mặt. “Anh nghe thấy hết rồi ư? Anh có sợ không? Cả đời này của anh đã bị em nuốt chửng rồi.”
Trình Duệ Mẫn lại nói: “Gọi điện lại đi, nói với ông ấy là em chấp nhận chức vụ này.”
“Gì vậy?” Đàm Bân lườm anh một cái. “Có phải anh định đuổi em đi xa rồi kiếm thêm mấy bông hoa về không?”
Trình Duệ Mẫn ngồi xuống bên cô. “Đàm Bân, có một chuyện mà anh chưa kịp nói với em.”
“Chà, nghiêm túc thế! Bạn gái cũ của anh trở về rồi à?”
“Em nghiêm túc đi nào!”
“Thế thì là anh có một đứa con riêng? Chà, thật tuyệt vời! Là trai hay gái vậy?”
“Cô bé đáng ghét này!” Trình Duệ Mẫn nhìn cô, bật cười. “Em nghe rõ này, anh đã viết đơn từ chức, nửa đời sau em phải nuôi anh rồi.”
Đàm Bân ngạc nhiên, gần như nhảy dựng lên. “Gì cơ? Tại sao vậy?”
“Không có gì, sau khi bị bệnh, anh đã nghĩ thoáng hơn, tốt nghiệp mười mấy năm, cứ đi mãi ngoài đường, anh mệt lắm rồi, muốn nghỉ ngơi một thời gian, làm những việc mình thích, cũng muốn định hướng phát triển độc lập sau này.”
“Ông chủ người Hà Lan kia có đồng ý không?”
“Ông ấy nhất định không nỡ rồi, nhưng mà ngày mai nhất định ông ấy sẽ đồng ý.”
“Tại sao? Anh nói lý do xem.”
“Anh đi nói với ông ấy, vợ anh ở đâu, nhà anh sẽ ở đó. Em cũng biết đấy, gia đình là số một, trong mắt những người châu Âu, đó là nguyên tắc ưu tiên cao nhất.”
“Hừm, ai là vợ anh?” Đàm Bân cười, véo tai anh.
Cảnh sắc bên ngoài cửa sổ vẫn nhuốm màu lạnh lẽo, nhợt nhạt của ngày mùa đông nhưng cô lại cảm nhận được sức sống mãnh liệt của mùa xuân.
“Khởi hữu hào tình tự cựu thì. Hoa khai hoa lạc lưỡng do chi.[4'>”
[4'> Hai câu thơ trong bài Viếng Dương Thuyên của Lỗ Tấn. Dịch thơ: “Đâu còn hào khí tựa khi xưa. Hoa nở hoa tàn cũng mặc hoa.” (bản dịch của Phan Văn Các).
Có lẽ trong cuộc đời, ai cũng tìm kiếm một người có thể khiến cho bản thân lúc nào cũng nở rộ như một bông hoa tràn đầy sức sống.
Mặc dù hoa nở rồi hoa tàn là quy luật không thể tránh được nhưng lần này Đàm Bân quyết định tận hưởng thời kỳ nở hoa của mình.
Hóa ra lời tỏ tình ngọt ngào nhất trên thế giới này không phải là câu: “Anh yêu em” mà chính là anh đã để cho em được là chính mình một cách tốt đẹp nhất.
Bài phỏng vấn tác giả
1. Chị xuất thân là một người học chuyên ngành kỹ thuật, sau khi tốt nghiệp đại học đã làm việc cho một trong năm trăm doanh nghiệp lớn mạnh hàng đầu thế giới. Bao năm qua chị vừa làm việc vừa viết lách không ngừng nghỉ, đã sáng tác được rất nhiều cuốn tiểu thuyết. Chị đã làm thế nào để dung hòa mối quan hệ giữa hai công việc đó?
Thư Nghi: Công việc sáng tác mặc dù chiếm phần lớn thời gian của tôi nhưng đó là một phương thức hữu hiệu để nâng cao giá trị nhân phẩm của mình. Khi bạn muốn truyền đạt cho độc giả một quan điểm nào đó, nó thường thôi thúc bạn chú tâm nhìn nhận lại những kinh nghiệm mình đã từng trải