
Tác giả: Tuyết Mặc
Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015
Lượt xem: 134844
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/844 lượt.
đầu tới đuôi quét hắn mấy lần.
Không phải chưa thấy thân thể đàn ông, trước tại Cảnh gia, hai người bọn họ cũng là "Thẳng thắn thành khẩn tương đối”, tuy nhiên khi đó trong nội tâm cô đốt một mồi lửa, hận không thể đánh chết Cảnh Nhiên, nhưng hắn làm cho thân thể cô sung sướng, nhưng cũng không cách nào bỏ qua, đó là một loại vui sướng trước nay chưa có.
Mà lúc này động cơ làm cho hắn cởi quần áo, cũng rất đơn giản, muốn chứng thật, cô có phải thật sự không bài xích thân thể của hắn không, chẳng lẽ cô thật ra là song tính luyến, chỉ là chính cô cũng không có phát hiện mà thôi? Nhưng cô đối với những người đàn ông khác chán ghét từ trong nội tâm a!
Cho nên cô lúc này, trong đầu thật là một mảnh hỗn loạn.
Cảnh Nhiên không rõ tâm tư mười tám đường núi ngoằn ngoèo của cô, sau khi nghe một câu của cô, sắc mặt giống như đèn nê ông xoay tròn, đủ mọi màu sắc, cực kỳ rực rỡ!
Về phần hôn cô, hắn thật không phải là cố ý, khi hắn phục hồi tinh thần lại thì miệng đã hôn lên rồi, cũng kịp thời truyền tư vị mỹ diệu cho đại não hắn, làm cho hắn muốn ngừng mà không được, chỉ muốn nhấm nháp lần nữa, đâu còn có tâm tư nghĩ nhiều như vậy a!
“Vậy cô cũng không rất đáp lại!” Cảnh Nhiên vô tội hỏi cô, có cảm giác người không muốn dừng lại không chỉ là hắn.
Trần Việt hơi híp mắt nhìn hắn, giảo hoạt cười, “Cũng bởi vì tôi cũng đáp lại, cho nên mới muốn anh cởi quần áo a!”
Mặt mũi Cảnh Nhiên tràn đầy hắc tuyến nhìn cô, cô thật sự 28 tuổi sao? Cô thật là một bà chủ công ty sao? Nghiêm trọng hoài nghi! Ở hắn xem ra, cũng chỉ có bốn chữ "Không thể nói lý” thích hợp cô nhất.
“Cô muốn tìm đáp án trên người của tôi?” Hắn nhíu lông mày, đối với cô kiểu khiêu khích của cô xem như biết chút.
“Tôi cho rằng đây là biện pháp trực tiếp nhất, đơn giản nhất, không phải sao?” Từ biểu lộ nghiêm túc của cô xem ra, cô nghiễm nhiên đã hạ quyết tâm không phải xem không.
Tuy nhiên cảm thấy rất vớ vẩn cũng rất buồn cười, nhưng hắn thật đúng là tìm không thấy lý do phản bác, trong nội tâm mơ hồ cũng đồng ý đề nghị của cô, chỉ là. . . .
“Sau khi xem lại có thể làm gì?” Hai lần trước thừa dịp cô mơ hồ thì kìm lông không được nhào tới cô, lần này đổi lại ánh mắt cô thanh thản nhìn hắn, yêu cầu hắn cởi quần áo, nội tâm thật đúng là có chút nhăn nhó.
“Vậy cũng phải xem qua nói sau a, lần trước tôi cũng không phải chưa có xem, còn không phải đã đánh anh thành đầu heo!” Trần Việt hừ lạnh, ánh mắt trong nháy mắt thu lại, bởi vì cô vừa mới dứt lời, Cảnh Nhiên đã động thủ cởi cúc áo.
Tuy nhiên xem một người đàn ông cởi quần áo, nửa điểm mỹ cảm đều không có, nhưng nhìn từng cái cúc áo bị mở ra, lồng ngực từng tấc bị rộng mở, trong nội tâm nhiều ít vẫn có chút chờ mong.
Không biết có phải là vô cùng chuyên chú nhìn hắn hay không, Trần Việt đột nhiên cảm giác được hô hấp có chút khó khăn.
Kỳ thật động tác Cảnh Nhiên cởi quần áo không chậm, nhanh và gọn cởi áo ra, bởi vì quần jean chặt hơn, không thể không đứng người lên cởi, khi ý thức được tầm mắt của cô vừa vặn ngang bằng đũng quần hắn thì động tác của hắn dừng lại, cuối cùng vẫn là tâm vượt qua, xoay người cởi đi quần dài.
Đột nhiên nhớ tới trước kia, tại lòng hiếu kỳ điều khiển, cùng Hồ Dịch và hai sư phụ khác đi xem thoát ý, chính là trong thôn làng vùng ngoại thành, tùy tiện đáp một vùng, một người nộp hai mươi đồng có thể đi vào xem…!
Bọn họ vừa đi đến, liền gi¬ao tiền xong ngu ngốc tiến vào, khi thấy một đám phụ nữ dáng người lồi lõm biến hình ở trên đài cuồng lắc lắc eo thùng nước thì vài người không hẹn mà cùng chạy trối chết.
Không nghĩ tới, lúc này hắn rõ ràng tại trong lúc vô tình làm diễn viên khách mời nhảy thoát y! Không biết phụ nữ trước mắt này nhìn có cảm tưởng gì, đương nhiên, hắn đối với dáng người của mình thật hài lòng, chỉ là ánh mắt người khác nhau, hi vọng không cần phải lưu lại tâm lý oán hận cho cô mới tốt!
Hắn thật sự chưa cho Trần Việt lưu lại ám ảnh trong lòng gì, sự khác biệt, dáng người thon dài to lớn, dĩ nhiên một mực bắt được ánh mắt cô.
Có khác với nữ phụ nữ ôn nhu mềm mịn, đó là một bộ thân hình đầy dẫy dương cương hơi thở cường tráng, tuy giữa hai người kém khá xa, rồi lại cũng làm cho người ta cảm thấy rất có mỹ cảm.
Lần trước là vì tâm tình kích động mà bỏ quên vẻ đẹp của hắn, lần này xem như tâm bình khí hòa nghiên cứu, thực sự làm không được không gợn sóng sợ hãi.
Chẳng lẽ mình thật sự sinh ra hứng thú đối với một bộ thân thể cứng rắn như vậy?
Nhìn về phía trên làn da rất là trơn bóng, cảm giác sờ tay lên sẽ là như thế nào? Vừa mới nghĩ như vậy, tay đã không khống chế dán lên eo của hắn.
Bộ mặt Cảnh Nhiên kéo ra, “Như thế nào? Còn cảm thấy thoả mãn a!”
“Ừ, không sai.” Trần Việt đứng người lên, đầu cùng hắn không sai biệt lắm, tầm mắt thì cười đến có chút du côn.
Trong lúc đó cô cúi đầu xuống hôn lên cổ của hắn, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm, lập tức rước lấy thanh âm Cảnh Nhiên hút không khí, tâm lý không khỏi đắc ý nghĩ, trước hai độ mình bị hắn ăn sạch, đã làm đều đã làm, mình cũng không bài xích, th