pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bệnh Tình Yêu

Bệnh Tình Yêu

Tác giả: Phương Tranh

Ngày cập nhật: 03:17 22/12/2015

Lượt xem: 1341855

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1855 lượt.

lần này đến lần khác để chích thuốc kháng viêm, nếu như xử lý vết thương đó không tốt, hoặc là mắc phải bệnh nhiễm trùng huyết, hoặc là tay chân bị tàn phế, bắt buộc phải cắt bỏ…”.
La Thế Triết không chịu nổi để có thể nghe tiếp được, rất khó nói việc không chịu nổi đó là không chịu nổi thay cho Giản Minh hay là bản thân mình không chịu nổi, hoặc là đều có, anh ta yêu cầu, “Giản Minh, đừng nói nữa.”
Giản Minh không ngậm miệng, “Cũng có khả năng không bao lâu nữa, mắt của em sẽ bắt đầu có vần đề, bắt buộc phải làm phẫu thuật thay thủy tinh thể nhân tạo, thị lực giảm sút không nhìn rõ đồ đạc. Nếu như ngày đó em là vợ của anh, có khả năng vì mắt mờ mà em không nấu ngày ba bữa cơm được, không dọn dẹp nhà bếp sạch sẽ, không quét dọn nhà cửa ngăn nắp, Thế Triết, một người luôn theo đuổi sự hoàn mỹ, hơi mắc bệnh sạch sẽ như anh, có chịu đựng nổi người như em vậy không?”.
Khuôn mặt La Thế Triết giống như bị người ta vạch trần điểm yếu, năn nỉ lần nữa, “Giản Minh, đừng nói nữa.”
Giản Minh tiếp tục đưa ra giả thiết một cách tàn nhẫn, “Cho dù như vậy, cũng chưa chắc đã là tồi tệ nhất, dần dà, huyết áp, tim mạch, thận, thính giác của em đều sẽ xuất hiện vấn đề, hoặc là mỗi năm em phải nằm trên giường bệnh một thời gian, cần anh túc trực để chăm sóc em thường xuyên, anh sẽ không thể tập trung toàn bộ sức lực cho công việc của anh, bởi vì anh không chỉ phải chăm sóc vợ, còn phải chăm sóc con cái, bắt buộc anh phải chạy đến đứt hơi từ nhà đến văn phòng, trường học, bệnh viện…”.
Khuôn mặt La Thế Triết lúc tái mét, lúc đỏ lên theo từng lời nói của Giản Minh, anh rất muốn nói với Giản Minh, không, anh có thể làm được, anh sẽ giúp cô trông nom thuốc của cô, anh sẽ chăm sóc tốt mỗi vết thương nhỏ trên người cô, giữ gìn đôi chân cô, anh muốn nói rằng anh không để ý đến việc ba bữa cơm qua quýt mỗi ngày, không để ý đến việc nhà cửa không được quét dọn kĩ càng, cũng muốn thề rằng, nếu như có một ngày nào đó cô nằm trên giường bệnh, anh sẽ vứt bỏ lòng tham vọng trong công việc, anh sẽ bận rộn chạy tới chạy lui giữa gia đình và bệnh viện, trường học rồi văn phòng cũng vẫn cảm thấy ngọt ngào như mía lùi. Nhưng, La Thế Triết không nói ra lời thề của mình, chỉ hơi có những suy nghĩ về những tháng ngày như thế, đã cảm thấy chán ghét, mệt mỏi rồi, đến cả thành ý muốn đưa ra lời hứa cũng khó khăn đến như thế này rồi, không biết là giận bản thân mình, hay là giận sự tàn nhẫn của Giản Minh, đứng dậy, hơi lớn tiếng một chút, “Đừng nói nữa.”
Giản Minh im lặng, nhìn chằm chằm vào La Thế Triết, không hề thu lại ánh mắt, La Thế Triết vừa thê thảm vừa xấu hổ, quay người, đến đứng dưới cửa sổ, tuyết sắp rơi, thời tiết ảm đạm đến nỗi làm con người ta cảm thấy nhụt chí, bàn tay anh nắm lấy song cửa sổ, cũng không biết đang nghĩ gì.
Giản Minh nghĩ rằng, thôi được rồi, việc gì phải như thế, việc gì cứ phải so đo với anh ta cái sự thật này? Cô cũng bước đến bên cửa sổ, “Xin lỗi, không phải em cố ý, anh đừng suy nghĩ làm gì, nói cho cùng, con người ai cũng ích kỉ, em không hoàn mỹ, nhưng lại hy vọng người khác lại có thể chấp nhận một con người không hoàn mỹ như em.”
La Thế Triết gượng cười, “Giản Minh, em càng nói càng làm anh cảm thấy khó có đất dung thân.”
Giản Minh nhăn mũi, rồi đáp, “Anh cũng đừng nói như thế, anh có sức khỏe, sự nghiệp lại thành công. Còn em thì sao, đến ngần này tuổi mới bươn ra xã hội, ở giai đoạn khởi nghiệp, lúc nào cũng bắt đầu từ nhân viên quèn đi lên, em mới là người khó có đất dung thân.”
Cô chun chun mũi, dáng vẻ yểu điệu tinh nghịch, La Thế Triết vẫn luôn yêu điểm này của cô nhất, cô gái này, chẳng nhẽ cứ thế đánh mất sao? Không cam tâm, anh ta hỏi tiếp, “Em chọn Lăng Lệ, là bởi vì những việc khó khăn em vừa nói, anh ta làm tốt hơn anh sao?”.
Giản Minh thật thà, “Trước mắt mà nói, có vài việc quả thật làm rất tốt, còn về tương lai, em cũng chưa biết.”
“Sau này em có dự định gì?”.
“Tương lai ấy à,” Giản Minh nhún vai, “Đương nhiên là sẽ sống như thế, một cuộc sống bình thường, nghèo khổ nhưng vui vẻ, anh cũng biết em rồi đấy, yêu cầu không cao, không có chí cầu tiến, hợp nhất làm người phụ nữ của gia đình, nếu như sinh thêm con, sẽ ưu tiên cho chồng con trước như mọi khi.”
“Nhưng Lăng Lệ chưa chắc sẽ mãi như thế, anh ta tài hoa, có trình độ chuyên môn, có năng lực, nền tảng vững chắc, sẽ không thể nào dễ dàng để anh ta tự buông xuôi, cứ sống như thế mãi được.” La Thế Triết vô cùng phong độ, từ trước đến nay có vẻ vẫn luôn bình tĩnh, nhưng lại hay công kích và kích động, “Trung Quốc là xã hội nam quyền, không gian sống của phụ nữ từ trước đến nay luôn bị hạn chế và trói buộc, nếu như lựa chọn vừa giỏi việc nước vừa đảm việc nhà, tương lai sẽ rất vất vả, có khả năng sẽ rất mất sức nhưng lại chẳng được gì, cả hai việc đều chẳng đâu vào đâu. Nếu như chỉ chăm lo gia đình, nhất định sẽ phải gánh lấy sự hiểm nghèo khi tách rời khỏi xã hội, tiếng nói chung với chồng càng lúc càng ít hơn, hôn nhân sớm muộn cũng xuất hiện vấn đề. Giản Minh,” La Thế Triết hàm ý sâu xa, “Những việc này em đ