
Hứa Với Ai Vĩnh Viễn Sánh Cùng Trời Đất
Tác giả: Hồ Điệp Seba
Ngày cập nhật: 02:55 22/12/2015
Lượt xem: 1341425
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1425 lượt.
thường xuyên rơi vào hiểm cảnh và lời đồn nhảm.
Trên thực tế là, tất cả sự vật đều có mức độ của nó, phát hiện lúc nên thư giãn, thời cơ đã sớm qua rồi. Tất phải tính toán tỉ mỉ, tùy cơ ứng biến với đủ loại biến nhân, làm cho đủ loại chuyện vụn vặt rải rác hằng ngày, có thể vo lại nắm trong tay, mới có thể lần theo mức độ bên trong, để dòng chảy hằng ngày biến thành một phần trong kế hoạch.
Bất kể làm chuyện gì cũng phải có ý nghĩa, bất kể là hành y, tụ chẩn, đối tượng bất kể là quý tộc nhà cao cửa rộng hay là bình dân bách tính, cho dù chỉ là yến hội buồn chán, mỗi một câu nói nhìn như chuyện phiếm, đều nên là mục tiêu để nàng dựa vào, mới có thể “dường như cái gì cũng không làm”, nhưng cái gì cũng đều làm.
Thập Nhất ca mới chạy đến từ ngoại thành, nhưng chỉ oán giận kinh thành quá nóng, quan tâm quở trách mái đầu bạc của nàng, lại không có ‘hưng sư vấn tội’.
Thế này nhìn như không có chuyện gì, lại ẩn chứa rất nhiều ý nghĩa, đáng giá tìm hiểu.
Thập Nhất ca không phải người giỏi giấu giếm. Mà nàng ở trong kinh thành, tin đồn tính ái đã đến mức độ sắc đào (màu hồng phấn, chỉ quan hệ bất chính) bay tán loạn, cho dù một chữ truyền tới tai Thập Nhất ca, cũng sẽ khiến hắn giậm chân mắng to, chất vấn nàng, lựa chọn nên đi chôn sống người nào rồi.
Không có làm như thế chính là vì lời đồn đại chỉ giới hạn trong kinh thành. Mà loại tin đồn tình ái lan xa này, thông thường đều do bách tính tự tay truyền, không tiện thêm vào thư nhà, thậm chí là trong thư gởi bằng hữu, ở trong mắt quan to quý nhân, thư hương thế gia, đây là có nhược điểm lỗ mãng.
Nàng tạo dựng lên danh vọng trong chúng bách tính, làm cho nàng trở thành một Tống Tử Cửu vĩ hồ tiên thân thiện, mang đến điềm lành. Cho dù truyền ra ngoài đều mang theo ôn tình, giải thích thành thiên mị của Hồ tiên cho dù là Thái tử cũng không chống đỡ nổi, nhưng chỉ phát Hồ tình dừng lại ở mức lễ nghi.
Bọn họ thành tâm hy vọng, đây là thật. Thái tử có con nối dõi, triều chính Đại Yến cũng liền yên ổn. Trải qua mấy trăm năm chiến loạn, cuối cùng được hưởng thái bình, mười mấy năm thực sự còn quá ngắn, chưa yên lòng. Hy vọng tiếp tục kéo dài khoảng thái bình này, đã phi thường chán ghét chiến tranh rồi.
Mặc dù có chút sai lầm với tính toán ban đầu của nàng, trải qua thiếu chủ và các ca ca giúp đỡ, đi theo phương hướng quỷ thần. Nhưng cũng không có gì không tốt. Nàng hiểu được hy vọng của bách tính, không ngăn cản mộng tưởng của bọn họ.
Nàng quả thật chữa khỏi cho mẫu thân tỷ muội hoặc thân quyến của họ, đối đãi ôn hòa với bọn họ, ôm trong lòng Kiêm ái của Mặc gia. Đích thực là có chút tính kế của riêng mình, nhưng nàng không hề vứt bỏ thân phận Mặc gia của mình.
Cho rằng nàng xuất từ Mặc môn là điềm lành… vậy theo quan điểm Minh quỷ của Mặc gia, cũng không tính là sai.
Mà chúng bách tính, cũng báo ơn nàng, mỹ hóa nàng, không để cho những tin đồn tình ái kia hại đến thanh danh của nàng, thậm chí là của tất cả nữ nhi Trần gia Giang Nam. Vì vậy nàng cũng nguyện ý biếu tặng lại, hình thành vòng “tuần hoàn lương tính” tương thiện lẫn nhau.
Những thứ này, nàng chỉ cần trong một cái chớp mắt là có thể từ trong đầu nhoáng lên một cái đã hiểu, nhưng muốn giải thích cho người minh bạch, khó khăn dường nào.
Nàng ôn hòa nhìn Thập Nhất ca, một trong vài người nàng yêu nhất thế gian này.
Thật ra huynh ấy rất đau lòng, chỉ là nhắc đi nhắc lại để che giấu. Vì mái đầu đầy tơ bạc của nàng không tìm thấy một sợi tóc đen nào.
Hại nàng cũng thật khổ sở.
Trần Thập Nhất cúi đầu uống trà, sợ bị Hồi tỷ nhi nhìn thấy con mắt hắn đã đỏ lên, thoáng nhìn Kim Câu đến chêm trà, vẻ mặt hắn rét lạnh, đem đau lòng ném lên tận chín tầng mây.
“Hồi tỷ nhi.” Trần Thập Nhất nghiêm mặt, “Bát Ca phái người đưa tin cho huynh. Người của Bắc Trần đi xuống trước, đỡ cho huynh khống chế không được.”
Trần Thập Nhất rất phẫn nộ.
Trần Thập Thất lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, Bát ca ca á? Thật là.
Nàng chậm rãi cong lên một nụ cười ôn nhã, “Thập Nhất ca, huynh cứ hỏi. Muội biết gì đáp nấy. Huynh cũng biết rồi đó, muội chưa bao giờ giấu giếm các huynh chuyện gì.”
Mặc dù là em gái ruột của mình, nụ cười kiểu kia cũng đã thấy từ nhỏ đến lớn, Trần Thập Nhất – Mẫn Hành vẫn có hơi rét lạnh một chút… Sau đó là vô số vết thương tâm linh nghĩ lại mà đau đớn lòng.
Trên có một vị Quỷ Cốc Tử ca ca không cần bấm độn cũng biết trước mọi việc, dưới có một đứa em gái nghe một biết mười, nhìn rõ mọi việc. Kẹp ở giữa, hắn thực sự vô số lần rơi huyết lệ chua xót. Đó là chưa nhắc tới yêu nghiệt Trần gia Giang Nam đã xuất hiện lớp lớp, vất vả lắm mới lên kinh thành đọc sách, lại gặp phải một tên yêu nghiệt trong yêu nghiệt, Cửu vĩ hồ – Mộ Dung Hoài Chương, cùng lão ca và em gái hắn cấu kết với nhau làm việc xấu, kết thành một ổ hồ ly tinh, gây vô số họa, thường xuyên bị liên lụy.
Sở dĩ hắn có nhiệt tâm với phá án, thậm chí tạo được một cái mỹ danh “đệ nhất thiên hạ thần bộ” này… Cũng bởi vì so với đám yêu nghiệt