XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Boss Và Thiên Thần Ai Là Người Lưu Manh

Boss Và Thiên Thần Ai Là Người Lưu Manh

Tác giả: Từ Liễm

Ngày cập nhật: 04:19 22/12/2015

Lượt xem: 134887

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/887 lượt.

hay là để lại tới trưa thì:
“Nội quy của nhân viên của Lăng thị nhất định phải làm việc chăm chỉ tiết kiệm điểm này Sở tiểu thư có xem qua chưa/”
Đức phật ơi, ngài dẫn con đi thôi…
Ý của lão bản rất rõ ràng nếu là thật đem bữa sáng ném đi thì tiền thưởng tháng này với nàng vô duyên, nếu như nàng hiện tại không ăn nói để đến buổi trưa lão bản nhất định sẽ bởi vì nàng cố ý kéo dài không lập tức chấp hành chỉ thị suy ra lô trình nàng bị trả thù, bị làm khó sẽ càng dài hơn .. nói gì thfi nói, con người nên là nghĩ về phía trước…
Vì vậy Thiên Thiên vùi đầu nhanh chóng đem đồ ăn Lăng Phong tặng ăn xong, sau đó lại nếm qua một bát mì sợi to đùng và làm theo kế hoạch mà Bạch y như phong hôm qua bày cho.
Phải không được nhúc nhích… chỉ có thể để đôi mắt trông mong nhìn người trong phòng làm kia cho đến khi đã bị nhân viên y tế “Xử lý” thì Thiên Thiên lần nữa đưa ra kết luận…đồ ăn của cấp trên thật sự không thể ăn bậy! !






Thiên Thiên bị nhân viên y tế đè lại cái bụng sau đó mát xa rồi lại cho thêm gì đó để trợ giúp tiêu hóa. Buồn bực tiếp tục tổng kết : lão bản quả nhiên có ham mê bức người ăn điểm tâm, về sau không nên ăn điểm tâm…nàng phải ăn hắn… uống hắn!
Thiên Thiên bị trả lại ở trên ghế sofa, sau khi công tác chữa bệnh và chăm sóc xong đám người liên can kia đều đi ra ngoài thì Lăng Phong khó có được biểu hiện áy náy nói:
“Thực xin lỗi….”
“Tổng tài đừng quá lo lắng, khụ khụ…” Thiên Thiên vốn là nghĩ khách khí trả lời để gia tăng độ bạn bè với lão bản, không ngờ trong dạ dày lại sôi trào ho khan.
“Làm sao vậy, anh đi tìm bác sĩ tới đây.”
“Nút áo của em bị tuột ra.”
Em gái nhà ngươi!
Đột nhiên đứng lên làm cho Thiên Thiên đầu hơi choáng, quẫn bách nhanh chóng cài lại nút áo sơ mi vừa không biết nên đi bên nào.
“Trước nằm đi.” Lăng Phong tựa hồ nhìn ra Thiên Thiên quẫn bách thiện tâm đại phát từ bi không đành lòng, Thiên Thiên đang muốn bày tỏ cảm kích:
“Tiền thưởng tháng này trừ ba trăm là được rồi.”
Sấm sét giữa trời quang!
“Tổng tài…em không nằm, nhưng mà…”
“Không … nằm.”
Thiên Thiên rất ưu thương, thịt như đau nhức cực kì bất đắc dĩ.
“Giãy giụa không có hiệu quả vậy thì nằm đi.” Những lời này là sư phụ của Thiên Thiên trong trò chơi Lão nạp làm không ăn thường xuyên đối với Thiên Thiên nói, Thiên Thiên cảm thấy giờ khắc này tình cảnh này quá hợp với tình hình trong game .
Chỉ biết là nghe lời lão bản mà nói Thiên Thiên đột nhiên nhớ tới thời gian này tất cả mọi người đã tan sở, thống khổ nhích lên một góc ghế yếu ớt đối với Lăng Phong nói:
“Thưa tổng tài, tất cả mọi người đã về.”
Lăng Phong chuyên chú nhìn dự án không đếm xỉa tới: “Ừ.” một tiếng.
Thiên Thiên chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nói bóng nói gió:
“Vậy..tổng tài… bây giờ là thời gian ăn cơm chiều.”
Lăng Phong rốt cục xong việc, đưa tay nhìn đồng hồ:
“Ừ, đi .. đi ăn cơm.”
Hix…No! ! ! ! ! ! !
“Không phải thế.. tổng tài ý của em là…”
“Em hôm nay giúp anh nhiều việc, mời em ăn bữa cơm thì đâu cần phải vậy.”
Trải qua việc hắn nói như vậy Thiên Thiên nhớ tới lời hắn nói buổi sáng, mày dạn mặt dày hỏi:
“Tổng tài..việc buổi sáng nói coi như tính sao?”
Lăng Phong rất có phong độ trả lời: “Đương nhiên.”
Thiên Thiên hai mắt sáng ngời:
“Kia… Ngài buổi sáng trả em mấy trăm đây?”
“Một trăm.”
“…” Tại sao có thể như vậy ~~~~ ( _ )~~~~
“Tổng tài, em không muốn ăn cơm.” Thiên Thiên đứng lên, vốn là dạ dày tốt lại bị đám người kia đổ không biết cái gì bây giờ khó chịu đúng là…. lang băm!
Lăng Phong con mắt như có như không từ cổ áo Thiên Thiên quét qua:
“Vậy thì tặng em bộ quần áo.”
Thiên Thiên phòng ngự cảnh báo lập tức kéo vang lên: “Không không không… thân là nhân viên Lăng thị vì tổng tài xếp hàng cứu nguy là bổn phận của em, em làm sao dám nhận lễ vật đâu…. ha ha, ha ha.”
“Tôi không thích bị cự tuyệt.” Lăng Phong mặt không chút thay đổi nói.
Thiên Thiên đột nhiên nhớ tới lời tối hôm qua Bạch y như phong chỉ rồi Thiên Thiên tổng kết: Là đàn ông… đặc biệt là như lão bản của nàng loại người vừa tiền nhiều vừa đẹp trai đều là không thích nhất bị cự tuyệt, phải theo hắn làm cho sự cao ngạo lòng tự trọng được dâng lên cao. Ngoại trừ chuyện giết người phóng hỏa, cướp của, ngoại trừ việc làm trái với nguyên tắc thương thiên hại lý có thể làm nên tận lực theo ý hắn.
Thiên Thiên suy nghĩ một chút nhận lễ vật thì không tính là chuyện thương thiên hại lý, nàng cần phải nghe theo hắn.
“Kia tổng tài…em liền không khách khí.” Thiên Thiên đứng lên rồi nhìn lại chỗ kia, một mặt suy tư là ai giúp nàng đắp chăn,rồi một mặt suy tư kế nên làm sao cùng lão bản chung đụng quả là một cuộc đấu trí.
“Ừ.” Lăng Phong đi ra khỏi phòng làm việc, ưu nhã cất bước động tác đẹp trai thêm mười phần, Thiên Thiên không phải là háo sắc hay là hoa si nhưng một hồi thậm chí đã quên chỉ chốc lát nữa làm sao miễn cho những dồng nghiệp khác làm thêm giờ chứng kiến, đã quên tránh hiềm nghi mà liền chạy ra ngoà