Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bùi Sơ Ảnh

Bùi Sơ Ảnh

Tác giả: Lục Xu

Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015

Lượt xem: 134660

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/660 lượt.

hài lòng rồi.
Mạc Khả nghiêm túc gật đầu: “Ừ”
Cố Diễn Trạch là người thừa kế duy nhất của Bắc Thần, chẳng những phải giải quyết rất nhiều dự án mà còn phải tham gia tiệc tùng, thậm chí có những thứ anh không muốn làm vẫn phải làm. Như vậy sao không mệt cho được.
La Vân thở dài: “Chị làm việc cho anh ấy lâu rồi phải không?”
Mạc Khả khó hiểu gật đầu.
“Vậy chắc là chị gặp vợ anh ấy rồi?”
Nhận ra vẻ chờ mong trong ánh mắt La Vân, nhưng Mạc Khả chỉ có thể lắc đầu nói: “Chưa”
Báo giới đều muốn có được thông tin về hôn lễ của Cố Diễn Trạch, đáng tiếc không thể tìm ra bất cứ điều gì. Lễ cưới chỉ mời mười bàn khách, đều là họ hàng thân thích của nhà họ Cố, không có người ngoài.
“Chị đoán xem, đó là người phụ nữ như thế nào?”
“Hả?” Mạc Khả khó hiểu.
“Một người đàn ông như anh ấy mà chị ta cũng không quí trọng”.
Mạc Khả cúi đầu, khóe miệng nhếch lên mang theo ý châm chọc. Đàn ông ra ngoài tìm vui, lí do đâu phải là người phụ nữ có quí trọng anh ta hay không, chẳng qua chỉ vì đàn ông rất thích ngụy biện cho những việc mình làm mà thôi.






Cố Diễn Trạch vừa bước vào phòng, đám người Thân Thiên Phong lập tức nhốn nháo hẳn lên, quay sang bắt ép một người uống rượu. Cố Diễn Trạch liếc bọn họ một cái rồi ngồi xuống ghế: “Lấy tôi ra cá cược phải không, cược cái gì?”.
Thực ra cũng không có gì to tát, chẳng qua trước đây mỗi lần tụ tập, bọn họ đều không lôi kéo được Cố Diễn Trạch tham gia, dần dần nhận định anh chính là một kẻ trọng sắc khinh bạn. Từ sau khi có vợ, ngoài thời gian cho công việc, Cố Diễn Trạch đều không rảnh rỗi ra ngoài gặp bạn bè, thế nên đám bạn của anh cũng biết ý không gọi anh đi nữa.
Lần này tụ tập là do Dương Hựu Khải cầm đầu, anh ta vừa đến liền uống vài ly, nhìn xung quanh không thấy Cố Diễn Trạch đâu bèn giục mọi người gọi Cố Diễn Trạch đến. Thân Thiên Phong gọi điện cho Cố Diễn Trạch, tưởng rằng anh sẽ từ chối, không ngờ anh lại đồng ý. Thế nên đám người mới đánh cược với nhau, có người cho rằng Cố Diễn Trạch chỉ nói để đấy, có người cho rằng Cố Diễn Trạch nhất định sẽ tới.
Bọn họ vốn chẳng thiếu gì tiền, cùng tụ tập một chỗ cho vui nên đương nhiên hình phạt sẽ là uống rượu, chỉ có điều đây là loại rượu “đặc biệt” – trộn lẫn nhiều thứ rượu với nhau.
“Vô vị!” Nghe họ nói xong, Cố Diễn Trạch lắc đầu.
Cố Diễn Trạch đứng bật dậy: “Cậu nói lại lần nữa xem!”.
Dương Hựu Khải cười: “Ái chà, tức giận rồi à? Ha ha… Vợ cậu nhất định không bằng vợ tôi. Vợ tôi nóng tính, còn đang đòi li hôn kia kìa. Vợ cậu ấy à, chỉ có thể một mình nén giận, không dám làm ầm lên…”.
Cố Diễn Trạch xông tới tóm cổ áo Dương Hựu Khải, hạ một cú đấm lên mặt anh ta. Mọi người vội vàng can ngăn.
“Nó uống say, nói linh tinh thôi!”
Dương Hựu Khải bị đánh vài cú, mặt thoáng cái tím bầm, đầu óc cũng tỉnh táo ra phần nào, cuống quýt ôm mặt nói: “Tôi… tôi say nên nói lung tung. Cậu đừng để bụng, đừng để bụng…”
Những người ở đây không ai dám đắc tội với nhà họ Cố, Cố Diễn Trạch vài năm nay danh nổi như cồn khắp thành phố Thâm Hạ, huống hồ còn có Cố Vân Tu làm mưa làm gió trên thương trường bấy lâu nay. Có ai không muốn kết thân với họ? Nếu đắc tội với Cố Diễn Trạch, chẳng những bản thân gặp rắc rối mà còn liên lụy tới người nhà.
Cố Diễn Trạch chỉnh lại quần áo, hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Chuyện của tôi không phải ai cũng có thể phán xét!”.
Thân Thiên Phong biết Cố Diễn Trạch thật sự đã tức giận, nhưng dẫu vậy cũng không thể gộp tất cả mọi người vào được, anh ta bèn kéo tay Cố Diễn Trạch nói: “Đều là bạn bè cả, Hựu Khải quá chén nên nói năng không ra sao, cậu chấp nó làm gì!”
Cố Diễn Trạch gạt tay Thân Thiên Phong ra: “Tôi về trước”
Cố Diễn Trạch vừa mới ra khỏi phòng đã có người lên tiếng: “Ghê thật, bảo vệ nhân tình như thế chẳng lẽ lần này là thật? Nghe nói em này cũng xinh lắm”.
“Tôi rất muốn biết vợ và nhân tình của Diễn Trạch ai đẹp hơn ai. Những người dự lễ cưới về chẳng phải đều xuýt xoa khen ngợi nhan sắc cô ta đấy thôi”
“Chắc chắn là rất đẹp, nếu không thì sao lọt vào mắt Cố Diễn Trạch được?”
“Bớt lời đi!”
Phòng được cách âm, nhưng Cố Diễn Trạch ra ngoài còn chưa đóng cửa. Nghe những lời họ nói, hai bàn tay anh siết chặt, nhưng kiềm chế không xông vào trong. Anh tìm phòng trống ngồi một mình uống rượu. Hóa ra tất cả mọi người đều nghĩ về anh như vậy, thậm chí còn khinh bỉ anh. Thế nhưng, người có tư cách lên tiếng nhất trong chuyện này đang làm gì?
Phòng được cách âm, nhưng Cố Diễn Trạch ra ngoài còn chưa đóng cửa. Nghe những lời họ nói, hai bàn tay anh siết chặt, nhưng kiềm chế không xông vào trong. Anh tìm phòng trống ngồi một mình uống rượu. Hóa ra tất cả mọi người đều nghĩ về anh như vậy, thậm chí còn khinh bỉ anh. Thế nhưng, người có tư cách lên tiếng nhất trong chuyện này đang làm gì.
Anh một mình uống hết mấy chai rượu. Cô gái có đôi mắt to bưng rượu vào, quan sát quần áo trên người Cố Diễn Trạch, đặt rượu lên bàn, sau đó không ra khỏi phòng ngay mà ngồi xuống: “Anh tr