80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cá Voi Và Hồ Nước

Cá Voi Và Hồ Nước

Tác giả: Thái Trí Hằng

Ngày cập nhật: 04:09 22/12/2015

Lượt xem: 1341432

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1432 lượt.

quen thuộc xuất hiện?
Khi bếp ga, bếp điện, bếp từ, lò vi sóng xuất hiện, thì thời đại chặt củi đun nước đã được định sẵn là không thể quay lại nữa rồi.
Nhưng Người đẹp số 6 nói không sai chút nào, gặp lại mối tình đầu bên bờ biển quê hương, tuyệt đối khác hẳn cảm giác gặp nhau nơi cửa tiệm McDonald’s ở thành phố xa lạ. Thời đại học, phương tiện liên lạc chủ yếu của tôi và Người đẹp số 6 là diễn đàn, cùng lên diễn đàn gửi tin nhắn, chắc chắn có cảm giác hơn là dùng cái MSN “ping ping ping”. Vì vậy, mặc dù tôi và Người đẹp số 6 đều đã cài đặt MSN, nhưng chúng tôi rất hiếm khi liên lạc bằng phần mềm này. Cùng lắm những lúc công việc mệt mỏi quá độ muốn nghỉ ngơi giây lát, tôi chỉ lặng lẽ ngắm nhìn hình nàng trên cửa sổ phần mềm mà thôi.
Chỉ tiếc là diễn đàn gần như đã đi vào lịch sử, trước đây chỉ tính diễn đàn của các trường đại học và trung học, cộng lại đã lên đến hơn nghìn cái. Giờ thì hầu hết đều đã bỏ hoang cho cỏ mọc, rất nhiều trang diễn đàn thậm chí còn dứt khoát đóng cửa luôn. Ví dụ như diễn đàn tôi và Người đẹp số 6 tham gia, trong thời gian tôi đi lính đã có một độ muốn đóng cửa, về sau vì nhiều người tham gia chạy đôn đáo thỉnh cầu, mới miễn cưỡng để đó.
Có điều người lên diễn đàn cũng đã trở nên tiêu điều tan tác, số người cùng lúc trực tuyến không bao giờ quá con số mười.
Nhưng đối với tôi và Người đẹp số 6, diễn đàn này, chính là bờ biển quê hương.
Từ sau khi đi làm, tôi rất hiếm khi vào diễn đàn, nếu vì hứng lên tự dưng đăng nhập vào, thì thông thường cũng chỉ loanh quanh trên đó vài phút rồi lại thoát ra. Người đẹp số 6 hình như cũng thế. Vì vậy, kể từ khi giải ngũ, tôi gần như không gặp được nàng trên diễn đàn nữa, ngược lại, chỉ thường hay gặp sexbeauty.
Có lẽ vì đã trưởng thành, nên tôi cũng kiên nhẫn nghe sexbeauty nói chuyện hơn; sexbeauty dường như cũng trưởng thành rồi, không còn khoe khoang bạn trai cô ta thế nọ thế kia nữa, thông thường chỉ phàn nàn về công việc quá nặng nề hoặc về tay sếp biến thái.
Có điều tôi và Người đẹp số 6 lại có thêm một cách thức khác để liên lạc, đó là e-mail.
Tuy chúng tôi không thường gửi e-mail cho nhau, nhưng cách thức này cũng rất tiện lợi, vì những người lên mạng thường kiểm tra e-mail hằng ngày, thậm chí mấy lần một ngày.
Địa chỉ e-mail của Người đẹp số 6 rất dễ nhớ, dòng chữ tiếng Anh phía trước là Canstop.
Ý là “Hội đình – có thể dừng lại”, cũng tức là Huệ Đình.
Ngày nghỉ đầu tiên từ khi bắt đầu đi làm, tôi gửi cho Người đẹp số 6 e-mail đầu tiên.
Khi ấy mùa hoa chuông cũng vừa chấm dứt, mặt đường Đông Phong biến thành một biển hoa vàng.
Tôi giẫm lên đám hoa vàng trên mặt đất, lưu giữ tâm trạng ấy lại, rồi gửi e-mail cho Canstop.
Lúc mới vào công ty, có ba tháng thử việc và một vị sếp phụ trách huấn luyện cho tôi. Nhưng anh này thực sự quá bận, thông thường chỉ ném cho tôi vài quyển sách bảo tự đọc. Hết giờ làm là tôi lại trần mình ra đọc đống sách ấy, hy vọng có thể thuận lợi vượt qua được thời kỳ thử việc. Hết ba tháng, tôi kết thúc thời gian thử việc, trở thành nhân viên chính thức, lương cũng được tăng lên chút ít. Tôi dọn vào khu nhà tập thể dành cho người độc thân của công ty, nói là nhà tập thể thực ra cũng không chính xác lắm, đó thực ra chỉ là một tòa nhà công ty thuê ở bên ngoài nhằm giải quyết vấn đề chỗ ở cho
Vì tiền thuê phòng khá rẻ, nên chẳng buồn cân nhắc chuyện liệu trong khu nhà thuê có nhiều cô nhiệt tình cởi mở, hoặc phòng đối diện có người đẹp thích tắm mà không đóng cửa sổ hay không, tôi quyết định dọn luôn vào ở đây.
Hai tháng sau khi trở thành nhân viên chính thức, tôi chuyển sang bộ phận nghiên cứu phát triển.
Áp lực công việc đột ngột tăng cao, điện thoại di động phải mở 24/24, bởi dây chuyền sản xuất cũng hoạt động 24 giờ không ngừng nghỉ. Nếu chẳng may dây chuyền gặp phải tình huống bất ngờ, thì phải lập tức có mặt, cho dù lúc ấy có đang ngủ đi chăng nữa.
Tôi từng bị gọi đến công ty lúc 1 giờ sáng, 3 giờ mới được về.
Trên đường về khu nhà tập thể, tôi ngẩng lên nhìn bầu trời đêm, nơi này người sống thưa thớt, thường có thể ngắm được sao.
Người đẹp số 6, em ở Đài Bắc hẳn khó mà trông thấy sao được nhỉ.
Khu công nghệ cao Đài Nam rất gần thành phố Đài Nam, khi tôi trở thành nhân viên chính thức thì Lại Đức Nhân cũng vừa khéo thi đậu vào lớp nghiên cứu sinh tiến sĩ, vì vậy những khi được nghỉ tôi thường đến Đài Nam ăn cơm hoặc đi xem phim với Lại Đức Nhân và Tiểu Thiến.
Ruồi cũng hay đến Cao Hùng tìm Muỗi Con những khi được nghỉ, có điều thỉnh thoảng cô cũng đến Đài Nam. Nếu Muỗi Con đến Đài Nam, năm chúng tôi sẽ tụ tập ăn một bữa.
Còn Tuệ Hiếu, tốt nghiệp nghiên cứu sinh thạc sĩ xong liền đi làm ở Đài Trung, cơ hội gặp nhau ít đi nhiều.
Lại Đức Nhân và Tiểu Thiến là một đôi, Ruồi và Muỗi Con cũng là một đôi, những lúc năm chúng tôi đi chung, Lại Đức Nhân thường nắm tay Tiều Thiến, còn Ruồi lại ôm ngang Muỗi Con.
Nếu là nắm tay chắc chắn tôi sẽ gửi lời chúc phúc từ đáy lòng, nhưng ôm eo thì tôi thực không nhìn nổi. Vì vậy có lần tôi đã nói với Ruồi