Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cha Tới Rồi, Mẹ Chạy Mau

Cha Tới Rồi, Mẹ Chạy Mau

Tác giả: Ngũ Nguyệt Thất Nhật

Ngày cập nhật: 04:15 22/12/2015

Lượt xem: 1342304

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2304 lượt.

p tức làm theo.
Cúp điện thoại xong, Mặc Tử Hàn như ma quỷ mỉm cười nhìn ông ta nói, "Chung Khuê, cho dù tôi với Thất Thất xuống địa ngục, cũng nhất định phải lôi kéo ông đi theo!"
Hắn nói xong liền rút khẩu súng giắt bên hông chỉ vào đầu ông ta.
Trong nháy mắt, những thuộc hạ núp trong sảnh cùng đi ra, trong tay mỗi người đều cầm một khẩu súng lục màu đen chỉ vào đầu Mặc Tử Hàn.
Mặc Tử Hàn trừng mắt nhìn Chung Khuê mà không sợ hãi!
"Mặc Tử Hàn, đợi đã nào...!"
Mặc Thâm Dạ vẫn luôn im lặng lại đứng lên, đi tới gần khẩn trương nhìn hắn.
"Đừng ngăn cản tôi, tâm ý tôi đã quyết!" Mặc Tử Hàn lạnh lùng nói, hai mắt thẳng tắp trừng mắt nhìn Chung Khuê.
Trong lòng hắn vô cùng rõ ràng tính cách lão hồ ly này, lời ông ta không có câu nào có thể tin được, mà hắn cũng biết rõ lão hồ ly này sẽ không bỏ qua cho hắn, cũng sẽ không bỏ qua cho Tử Thất Thất, thế nên nếu hai bên đều muốn chết, vậy thì cùng chết thôi, mà chỉ cần như vậy, tâm nguyện của ông ta cũng không thể hoàn thành được, nói cách khác. . . . . . Cuối cùng là ông ta thua.
"Mặc Tử Hàn, cậu hãy nghe tôi nói. . . . . ." Mặc Thâm Dạ nghiêm túc nhìn hắn nói, "Cậu cho là Thất Thất sẽ chết sao? Cậu tưởng cô ấy ngốc đến mức biết rõ có nguy hiểm mà còn tới chỗ chú Chung để tự chui đầu vô lưới thật sao?"
"Tự chui đầu vào lưới?" Mặc Tử Hàn nghi ngờ lặp lại bốn chữ này.
Chung Khuê cũng nghi hoặc nhìn Mặc Thâm Dạ, không hiểu lời hắn nói.
"Không sai! Tử Thất Thất là tự nguyện đi gặp chú Chung, em ấy biết rõ có nguy hiểm, đi tìm chú ấy, em ấy cũng đã có kế hoạch. Cho nên tôi tin em ấy đã có chuẩn bị tự cứu mình, cho nên nếu cậu chết ở đây thì em ấy phải làm sao? Cậu muốn để em ấy sống một mình trên thế giới này?"
Mặc Tử Hàn nghe xong mà trong long có chút dao động.
Mặc dù khả năng lời hắn nói không phải rất cao, nhưng từ khi Tử Thất Thất từ đảo Bali trở về đến bây giờ, một mặt cô ấy biểu hiện ra rất cẩn thận, mấy lần ra ngoài đều không có gặp nguy hiểm, đều bình an trở về, còn lần này lại dễ dàng để bắt đi như thế, trong đó xác thực có chút kỳ quặc. Nhưng. . . . . . Nhưng vẫn là không thể hoàn toàn tin tưởng cô ấy có thể bình an, trong đoạn video hai tay hai chân cô ấy bị trói chặt, hơn nữa còn bị sợi dây rất thô cột chặt vào ghế. Vậy cô ấy phải tự cứu thế nào? Phải thế nào mới tự cứu được?
Chung Khuê trước mặt nghe Mặc Thâm Dạ nói mà nhăn mày.
Rõ ràng Tử Thất Thất là bị ông uy hiếp nên mới tới gặp ông, thế nào lại trở thành tự nguyện đây? Chẳng lẽ Mặc Thâm Dạ đang nói dối? Còn con nhóc Tử Thất Thất kia thật có kế hoạch? Nhưng cô ta lại có âm mưu gì? Người bạc nhược như cô ta mà không có vài người giúp thì có thể làm được gì đây?
Mặc Hình Thiên vẫn ngồi trên ghế uống trà, trong lòng nghĩ ngợi lời Mặc Thâm Dạ nói. Mà ông cũng không có động tác gì cả, cũng không nói gì, chỉ cúi xuống nhìn đồng hồ. Đã qua 20\', theo lời Chung Khuê nói, lộ trình nửa giờ, vậy ông chỉ còn có 10\'.
Phải mau lên mới được! Mặc kệ Thất Thất có kế hoạch gì, ông đều phải đảm bảo an toàn của con bé mới được.
Mặc Thâm Dạ thấy ánh mắt Mặc Tử Hàn có chút dao động, lập tức tới gần hắn khẽ nói, "Tôi tin em gái tôi sẽ bảo vệ được bản thân, chẳng lẽ cậu không tin con bé sao? Tôi tin em tôi nhất định sẽ không sao. . . . . . Cậu thì sao? Cậu không phải cũng tin em tôi sao?"
". . . . . ." Mặc Tử Hàn trầm mặc do dự.
Bầu không khí trong sảnh liền bị một mình Mặc Thâm Dạ nắm trong tay, tất cả mọi người đều nghe lời hắn nói, suy đoán vấn đề mà hắn nói ra, mà đúng lúc này, ai cũng không nghĩ tới hắn lại đoạt khẩu súng trong tay Mặc Tử Hàn, tay trái rút súng bên hông mình ra, sau đó hai tay vừa chỉ những người bao vây bọn họ vừa bóp cò.
"Pằng -- pằng -- pằng -- pằng -- pằng -- pằng -- pằng -- pằng --"
Tiếng súng liên tục vang lên, trong nháy mắt lúc đó, tay cầm súng của toàn bộ người bao vây đều trúng đạn khiến toàn bộ súng đều rơi xuống đất. Mà cuối cùng. . . . . . Mặc Thâm Dạ chỉ súng vào Chung Khuê, lạnh lùng chất vấn, "Thất Thất ở đâu?"
P/s: Sắp hoàn rồi, còn mấy chương nữa thôi!!!






Tử Thất Thất bị vây, kinh khủng khi đếm ngược thời gian!
Toàn bộ mọi người đều chấn động bởi động tác của Mặc Thâm Dạ. Mặc Tử Hàn cùng Mặc Hình Thiên kinh ngạc nhìn mặt của hắn, vẫn còn sững sờ chưa lấy lại được tinh thần, Chung Khuê khiếp sợ trừng lớn hai mắt, nhìn hắn cầm súng chỉ vào đầu mình.
"A. . . . . ." Hắn đột nhiên cười, có chút châm chọc nói:" Lần này là lần thứ hai cậu dùng súng chĩa vào đầu của tôi rồi!"
"Mau nói cho tôi biết ông nhốt Tử Thất Thất ở đâu, nếu không tôi sẽ nổ súng đó!" Mặc Thâm Dạ lạnh lùng nói, hai mắt của hắn nhìn chằm chằm hai mắt của Chung Khuê, mà ý chí trong hai mắt của hắn vẫn tràn đầy không thay đổi.
Lúc hắn quyết định quay trở về nước, Phương Lam cũng đã nhiều lần dặn dò hắn phải bảo vệ Tử Thất Thất cho thật tốt, tuyệt đối không để cô ấy xảy ra bất kỳ chuyện gì, cho nên hắn không thể để Tử Thất Thất gặp chuyện không may. Coi như những lời hắn