80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chàng Giám Đốc Hay Quên

Chàng Giám Đốc Hay Quên

Tác giả: Đường Quyên

Ngày cập nhật: 03:32 22/12/2015

Lượt xem: 134619

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/619 lượt.

ủa hắn rất gần. Nàng biết hắn có ý trêu cợt mình , nàng thậm chí có thể nhìn ra mắt hắn đang đùa giỡn nhưng mặt của nàng chính là hay đỏ, hồng không thể hồng hơn…
Dường như Lâu Dịch giống như không có ý định dễ dàng buông tha nàng còn duỗi ra bàn tay thăm chạm và trán của nàng, sờ sờ gò má.
“… Anh là cố ý !” Lê Hiểu Trinh nhẹ nhàng tránh đi tay của hắn cố ý đụng chạm, buồn buồn lên án. Mặc dù rất không muốn thừa nhận nhưng nàng thật sự rất thích cảm giác cái tay hơi lạnh kia chạm vào gò má mình.
Lâu Dịch cười cười ngược lại cũng không phủ nhận. Cô gái này mấy hôm nay dám ức hiếp bệnh nhân như hắn, dám coi hắn là con nít mà đối xử, coi như hắn trả thù nho nhỏ thôi!
Hắn cầm lấy cặp tài liệu chuẩn bị ra xe, còn nàng giống như 1 cô vợ giúp hắn mở cửa. Sau khi xe ra khỏi ga ra hắn kéo kính xe xuống, không yên tâm dặn dò.
“Cẩn thận một chút! Nếu không sẽ thật sự bị cảm đó!”
Nghe vậy Lê Hiểu Trinh sửng sốt một phút, không tự chủ lộ ra nụ cười sáng lạn ngọt ngào quả thực không thể tin được hắn có thể quan tâm mình! Sau đó, nàng thu hồi nụ cười bình định cảm xúc kích động hướng về bên kính phía tay lái hắn gõ gõ, rồi làm mặt quỷ rồi chạy vào nhà.
Lâu Dịch mang theo 1 nụ cười không thể giấu được nụ cười vào công ty, bất chấp xung quanh nhân viên đang kinh ngạc quá độ mà ngây người, há hốc mồm, còn hắn vui vẻ đến phòng làm việc.
Hắn vạn lần thật không ngờ cái thiểu quản gia nhìn có vẻ nhu thuận đáng yêu thế nhưng lại mạnh mẽ như vậy. Rõ ràng một giây trước đối với hắn chủ động quan tâm cảm thấy hưng phấn, một giây sau lại không cam lòng làm mặt quỷ chê hắn!
Hại hắn đang lái xe mà nhớ tới bộ dáng mắc cười đó mà cứ cười không thôi. Nàng rốt cuộc là 1 cô gái như thế nào? Hắn rất muốn hiểu thêm về nàng. Không thể phủ nhận có nàng về sau cuộng sống của hắn sẽ biến hoá cực kì màu sắc đây!
Thu kí giám đốc thư ký : Hàn Chỉ Trừng từ ngoài cửa tiến đến, gặp lúc giám đốc Lâu Dịch của chúng ta nhìn chằm chằm bảng biểu mà khóe miệng lại nhếch nhếch cười.
Rất rõ ràng ông chủ của nàng tâm hồn đang treo cành cây nào rồi. Cho dù mặt hắn rất khởi sắc nhưng nàng thật đúng chưa có thấy qua hắn đối với báo cáo nhìn lại lộ ra mỉm cười.
Nàng gõ gõ cửa , được sự cho phép của ông chủ rồi tiến vào, cung kính báo cáo
“Thưa giám đốc mẹ của ngày đã gọi điện tới công t đã 3 lần.”
Kỳ thật loại chuyện như vậy chỉ cần nhấn điện thoại nội bộ thông báo là được, nhưng là buổi sáng tinh mơ nàng đi vào công ty, liền nghe được đồng nghiệp khắp nơi truyền ra câu giật gân là “ giám đốc đổi tính” lời đồn đãi này làm cho nàng tràn đầy lòng hiếu kỳ, muốn đặc biệt chạy tới tìm tòi nguyên do. (L: tính chất bà 8 của nhân viên văn phòng quả là không kém mấy bà ngoài chợ..)
Chỉ là khi mẹ của giám đốc điện tới mà nụ cười của Lâu Dịch vô cùng quý hiếm liền như phù dung sớm nở tối tàn, thoáng chốc biến mất không tăm hơi.
“Dạ?” Hắn không cam lòng nói.
“Thái độ của con thật là tệ!” Đầu bên kia điện thoại Lâu phu nhân giọng đầy oán hận, bất quá nàng quyết định tạm thời khoan hồng độ lượng tha thứ cho con trai của mình.
“Nghe em gái con nói con bị cảm mạo ? Khá hơn chút nào chưa?”
Tiểu muội? Lâu Dịch chau chau mày, nghi ngờ hỏi:
“Con đã bình phục. Em ấy làm sao mà biết được?”
“Nó ngày hôm qua gọi điện thoại cho con, là quản gia mới của con nhận điện nói cạm bị cảm, nhức đầu còn đang ngủ.” Bà Lâu giọng đột nhiên thay đổi rất khẩn trương.
“Làm sao con lại tìm 1 cô gái trẻ tuổi như vậy làm quản gia ? Chỉ sợ mấy cô gái trẻ kia sợ mưu kế khôn lường con phải cẩn thận một chút!”
Không biết vì cái gì nghe thấy mẹ nói không tốt về Lê Hiểu Trinh hắn bỗng nhiên thấy lòng không vui, lãnh đạm nói:
“Mẹ còn có chuyện gì không?”
Xí nghiệp Lâu thị là do cha tay trắng dựng nghiệp, phấn đấu cực nhọc vất vả cả đời lập mọi kế hoạch nhưng sợ con trai lúc tuổi còn trẻ sợ quen sống an nhàn sung sướng, lại dần dần trở nên yêu tiền không chỉ có cực lực tại phát triển quan hệ xã giao, thậm chí ý đồ chính chính là kết thông gia cùng gia thế. Mấy lần tôt chức xem mặt, hẹn hò làm hắn thấy rất mệt. Chỉ cần nghe mẹ gọi điện là hắn đã biết là gì rồi
Không để ý tới con mình thái độ ác liệt, bà tự mình hưng phấn nói:
“Con còn nhớ rõ con gái của bác Lê ở Nhật Bản trinh trinh không ? là 3 năm trước đây tại bữa tiệc sinh nhật con bé 20 tuổi ấy?”
Không đợi Lâu Dịch đáp lại, bà cứ lập tức nói tiếp.
“Sau các con không phải là còn hẹn nhau mấy lần sao? Con bé đối với con ấn tượng khá tốt! Đáng tiếc là khi đó nó vẫn còn đang đi học. Bất quá bây giờ nó đã tốt nghiệp về nước rồi! Con cũng cần nên thường thường hẹn người ta đi ra ngoài một chút đi dù sao rời Đài Loan đã lâu như vậy mặc dù là quê hương của mình nhưng sẽ cảm thấy xa lạ…”
Lâu Dịch thở dài, không khỏi ám thầm bội phục mọi cái cớ của bà mẹ, ép mình quen biết các thiên kim đanh môn.
Sau 1 hồi Lâu phu nhân vẫn còn thao thao bất tuyệt diễn thuyết.
“Mẹ đều nghĩ kỹ rồi Lê gia tại Nhật Bản đúng là xí nghiệp có mắc xích rất quan trọng, mặc dù bác Lê qua đời sớm nhưng l