Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chàng Mù Hóa Ra Em Yêu Anh

Chàng Mù Hóa Ra Em Yêu Anh

Tác giả: Mộc Phù Sinh

Ngày cập nhật: 04:42 22/12/2015

Lượt xem: 1341668

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1668 lượt.

kẹo.
“ Cái này gọi là tình thú.” Bành Duệ Hành sửa đúng.
Nàng thỉnh thoảng nhìn chung quanh.
“ Ngươi xem cái gì?”
Tang Vô Yên che giấu nói: “Bạn gái ngươi đâu?”
“ Cô ấy là …… Thư ký, ta kêu cô ấy về trước.”
“ Nhà ngươi có một tá mỹ nữ đều là thư ký àh?”
” Vô Yên, ta mời mỹ nữ làm thư ký không được sao. Tần trợ lý bên cạnh Tô Niệm Khâm, cũng có thể gọi là tiên nữ nha.
“ Ngươi đừng ở trước mặt ta lần nào mở miệng cũng là Tô Niệm Khâm.” Nàng khó chịu.
“ Dấm chua với nam nhân, ngươi cũng ăn ?”
“……”
Một lát sau, Tang Vô Yên lại cảnh giác nhìn chung quanh.
“ Ngươi đang tìm cái gì?”
“ Không.” Nàng sợ Tô Niệm Khâm đột nhiên lại không biết từ chỗ nào chui ra, sau đó làm ra hành động kinh người.
Tang Vô Yên đang muốn bước đến dãy ghế bên kia.
Đột nhiên, một chiếc xe đạp đột nhiên chạy tới, mắt thấy sẽ đụng. “ Cẩn thận!” Bành Duệ Hành tay mắt lanh lẹ, đem Tang Vô Yên bảoệ, tránh thoát xe, lại mất trọng tâm hai người ngã lên thân cây bên cạnh.
Thái dương Tang Vô Yên bị cọ xát vào mặt đất, máu tươi chảy ra.
Trong lòng hắn vẫn còn sợ nên buộc miệng nói, “ Hai lần gặp ngươi đều gặp nạn, phỏng chừng Tô Niệm Khâm kia bị ngươi tra tấn quá mức.”
Tang Vô Yên hơi ngượng.
Bành Duệ Hành nhìn trán nàng bị thương, lấy khăn tay chuẩn bị thay nàng lau, “Đi bệnh viện xem.” Nàng quay mặt tránh đi, “ Cám ơn, ta sẽ tự đi.”
Bành Duệ Hành thấy nàng đau đến nhăn mặt, đột nhiên nghĩ ra một ý kiến hay.
Tô Niệm Khâm đang họp ở công ty chi nhánh, tuần sau hắn sẽ về tổng bộ, cho nên an bài một số việc.
Tiểu Tần ghi chép.
Một thư ký đứng bên ngoài gõ cửa rồi bước vào nói: “ Tô tiên sinh, phòng tiêu thụ của tổng bộ gọi tới tìm đến ngài.”
“ Nói ta họp.” Tô Niệm Khâm trả lời, ý bảo hội nghị tiếp tục.
3 phút sau,“ Tô tiên sinh, Bành tiểu thư của TORO gọi tới.”
“ Nói ta họp!” Tô Niệm Khâm lại một lần ẩn nhẫn lặp lại. Tiểu Tần vừa dịch tài liệu vừa nghĩ, tính nhẫn nại củaông chủ cao hơn rồi.
Tiếp qua 3 phút, “ Tô tiên sinh, Bành tiên sinh của TORO……”
“ Nói ta họp!!” Tô Niệm Khâm không muốn nhịn nữa.
Vị kia thư ký thấy sắc mặt âm trầm của Tô Niệm Khâm, đành phải nói nhỏ: “Bành tiên sinh nói có vị Tang tiểu thư xảy ra tai nạn xe cộ kêu ngài tới xem.”
Tô Niệm Khâm liền “ Phanh–” đứng dậy. Ghế dựa phía sau như lên tiếng trả lời ngã xuống đất.






“Ta bất quá chỉ trày da, còn ở chỗ này chờ cái gì.” Tang Vô Yên ngồi trên băng ghế phòng cấp cứu. 
Bành Duệ Hành thần bí tắt di động của Tang Vô Yên, cười cười, “ Ta vừa rồi cứu ngươi một mạng, thuận tiện giúp ta làm thí nghiệm.”
“Thí nghiệm cái gì?”
“ Nghiệm chứng tốc độ Tô Niệm Khâm đối với tình yêu là bao nhiêu.” Bành Duệ Hành nói xong liền giải thích cuộc gọi vừa rồi.
“ Ngươi sao lại lấy chuyện đó ra giỡn được” Tang Vô Yên bắt đầu thấy đau đầu.
“ Nhìn bộ dạng thống khổ của ngươi, nên ta mới giúp thôi. Cũng là giúp lão tỷ nhà ta, cho cô ấy sớm hết hy vọng.” Bành Duệ Hành nhìn nhìn đồng hồ, “ Qua 10 phút. Một lát ngươi hãy bình tĩnh quan sát vẻ mặt của hắn, có thể biết được hắn có thật sự quan tâm ngươi không.”
“ Vô Yên.” Hắn quay người lại gọi Tang Vô Yên, lại phát hiện không thấy bóng người.
Mới vừa rồi Tô Niệm Khâm muốn tiếp điện thoại thì đã muốn treo máy. Bành Duệ Hành cũng không nói rõ ràng, lại gọi tới tới tổng đài. Tô Niệm Khâm vừa kêu Tiểu Tần kiểm tra nạn nhân của các tai nạn vửa xãy ra đã đưa tới bệnh viện nào, vừa tìm Bành Đan Kì hỏi thăm số điện thoại Bành Duệ Hành. Vì vậy mà chậm nửa giờ.
Sau khi biết tin, Tô Niệm Khâm liền phóng tới, trên hành lang làm ngã rất nhiều xe thuốc.
Bành Duệ Hành cúi đầu, giải thích với hắn, trong lòng cân nhắc Tô Niệm Khâm có thể hay không cho hắn một quyền vào đầu. Không nghĩ tới Tô Niệm Khâm lại thở ra một hơi dài, xoa thái dương nói, “ Không có việc gì là tốt rồi.” Thần sắc kinh hoảng còn chưa hoàn toàn rút đi, trên mặt cực kỳ tiều tụy.
Ra đến ra khỏi bệnh viên, Tô Niệm Khâm bị dọa tới tái mặt còn chưa khôi phục.
Tiểu Tần nhìn đến lối đi bộ, nói: “ Là Tang tiểu thư.”
Tô Niệm Khâm lập tức ngồi dậy, “Dừng xe!” Không đợi xe ngừng ổn, hắn liền trực tiếp mở cửa đi xuống.
“ Tô tiên sinh, đang giữa đường, nguy hiểm!” Tiểu Tần vội vàng hô to, cũng không kịp ngăn lại.
Tô Niệm Khâm làm như không nghe thấy, bước tiếp.
“ Vô Yên–” Hắn kêu.
Xe đang chạy trên đường lập tức phanh lại, lốp xe ma sát với mặt đường phát ra âm thanh chói tai. Lái xe đỏ mắt, đưa đầu ra cửa xe mắng: “ Đi đường không có mắt àh!”
Tang Vô Yên nghe thấy động tĩnh vừa quay mặt liền nhìn thấy giữa dòng xe có một nam nhân sắc mặt tái nhợt.
“ Tô Niệm Khâm!” Nàng hét lên:“ Ngươi không nên cử động!”
Tô Niệm Khâm nghe được giọng nàng, xác định phương hướng, tiếp tục đi tới.
“ Kêu ngươi không nên cử động!” Tang Vô Yên lo lắng, lập tức bay qua, tránh thoát một chiếc taxi mới giữ chặt hắn, gắt gao túm lấy, sau đó thật cẩn thận mang hắn trở lại ven đường.
“ Ng


Duck hunt