
Tác giả: Lương Hải Yến
Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015
Lượt xem: 134709
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/709 lượt.
hiên không hiểu rõ trái tim của mình nữa rồi, rốt cuộc anh muốn cái gì? Thật sự chỉ là hôn nhân thôi sao? Nếu như là vậy thì tại sao anh lại vì Vạn Linh Chi làm nhiều chuyện như vậy, tại sao lúc nhìn thấy cô vui vẻ, trái tim của anh cũng sẽ không tự chủ mà vui vẻ theo cô chứ?
Tất cả những điều này, khiến cho Tống Thiên Tước hoang mang nhất thời mất đi phương hướng ban đầu....
Buổi tối, sau khi Tống Thiên tước đưa Vạn Linh Chi về nhà, thì lại một mình rời nhà ra ngoài. Anh cần yên tĩnh một chút, anh cần một không gian yên tĩnh để xem xét lại cảm giác của mình đối với Vạn Linh Chi, nếu không anh sẽ bị những thứ cảm xúc này vây khốn mất.
"Mới ngày đầu tiên sau tân hôn đã ra ngoài ăn chơi phóng đãng như thế này, hình như là không tốt lắm đâu?" Dương Văn Lí bị mấy cuộc điện thoại liên hoàn gọi tới đây, sau khi nhìn thấy bộ dạng uống rượu giải sầu của Tống Thiên Tước, thì lạnh nhạt cười nhạo: "Cậu không sợ gia đình lục đục sao?"
"Cậu ta bị sao vậy?" Trương Cẩn ngồi ở bên cạnh Dương Văn Lí, dùng khuỷu tay huých nhẹ bạn thân một cái: "Người ta kết hôn đều là dính chặt nhau cùng ở chung một chỗ, hưởng thụ thế giới riêng của hai người, còn cậu ta tại sao lại ở chỗ này uống rượu một cách điên cuồng như vậy chứ?"
"Cái này phải hỏi người trong cuộc thôi!" Dương Văn Lí nhún vai một cái, tỏ vẻ không biết giải thích như thế nào.
"Thiên Tước, có phải là cậu nên giải thích một chút hay không? Tình trạng hiện tại là sao?" Trương Cẩn quay đầu nhìn về phía người đàn ông vẫn liên tục uống rượu không hề lên tiếng nói chuyện.
Có lẽ, cảm giác bây giờ của anh đối với Vạn Linh Chi rất lộn xộn, nhưng cũng không phải là vì muốn cô rời đi. Kết hôn là quyết định anh đưa ra sau khi đã thận trọng suy nghĩ kỹ, anh sẽ không tùy tiện kết hôn rồi lại tùy tiện ly hôn. Huống chi, ngay từ lúc bắt đầu kết hôn đến giờ, anh chưa từng nghĩ tới muốn ly hôn.
Chỉ là bây giờ anh vẫn còn đang rất hỗn loạn. Anh cần có một người kéo anh lên, hung hăng gõ mạnh cho anh tỉnh lại, để anh không còn chìm đắm ở trong loại cảm giác hoang mang này nữa. Anh muốn giữ vững tỉnh táo, cái anh cần là hôn nhân, không phải là tình yêu, người anh cưới chính là bà xã, không phải là người yêu!
"Các cậu cảm thấy thái độ của tôi đối Vạn Linh Chi là loại thái độ gì?" Tống Thiên Tước đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía hai người bạn thân của mình, nghiêm túc hỏi.
"Cậu thích cô ấy." Dương Văn Lí không cần suy nghĩ trực tiếp trả lời câu hỏi của anh.
"Cậu cảm thấy hứng thú với cô ấy." Trương Cẩn cũng kết luận một câu.
"Tôi thích cô ấy?" Dáng vẻ của Tống Thiên Tước giống hệt như bị sét đánh, trừng to mắt nhìn Dương Văn Lí, sau đó lại chuyển hướng tới Trương Cẩn dùng ngón tay chỉ vào chính mình: "Tôi cảm thấy hứng thú với cô ấy?"
"Ha ha....\'\' Tống Thiên Tước ngã lên ghế salon, cất tiếng cười to: "Điều này sao có thể?"
Dương Văn Lí và Trương Cẩn nhìn chằm chằm Tống Thiên Tước đang nở nụ cười rất khoa trương, trong lòng hai người không khỏi đồng thời thở dài, người này hiện tại nhìn lại giống hệt như kẻ ngốc trong tình yêu.
"Cười lớn tiếng đến đâu cũng không che đậy được sự thật." Dương Văn Lí lạnh nhạt nói: "Nếu như không phải cậu thích Vạn Linh Chi, vậy bây giờ cậu sẽ ngồi ở đây hao tổn tinh thần vì cô ấy sao? Thiên Tước, chúng ta quen biết đã vài chục năm rồi, cậu từ trước đến giờ đối với phụ nữ đều là thái độ gì, mình nghĩ chắc trong lòng cậu cũng có cân nhắc. Phụ nữ xuất hiện trong đầu cậu cho tới bây giờ đều không có dừng lại hơn nửa phút đồng hồ, nhưng hiện tại cậu lại vì phụ nữ mà ở đây uống rượu giải sầu, đủ để chứng minh tầm quan trọng của người phụ nữ này."
"Người nào nói cho cậu biết tôi ở đây uống rượu là vì Vạn Linh Chi?" Giọng điệu của Tống Thiên Tước hết sức khó chịu, kiên quyết phủ nhận, nói tiếp: "Tôi chỉ hẹn các cậu ra ngoài uống rượu giống như ngày thường mà thôi, không hề có nửa điểm quan hệ tới Vạn Linh Chi."
"Cậu cứ tiếp tục lừa mình dối người đi." Dương Văn Lí nhàn nhạt giễu cợt lời giải thích của bạn thân: "Có phải hay không, chính cậu là người rõ ràng nhất."
"Được rồi, mặc kệ có phải hay không, hiện tại cũng đã khuya lắm rồi, vẫn là trở về đi! Nói thế nào thì hôm nay mới chỉ là ngày thứ nhất sau tân hôn của cậu, làm cho nhà gái khó coi như vậy cũng không tốt lắm đâu. Thiên Tước, cậu sẽ không làm những chuyện không có phẩm chất như vậy chứ?" Trương Cẩn khiêu khích nhìn về phía bạn thân.
"Đi thôi." Tống Thiên Tước để ly rượu xuống. Lúc đứng dậy thì có chút đứng không vững, sau khi lắc lắc đầu thì mới tỉnh táo lại một chút.
Hai người đi theo phía sau anh rời khỏi Pub, sau khi đưa mắt nhìn anh ngồi lên xe do tài xế lái tới, mới yên tâm đi về nhà của mình.
Tống Thiên Tước ngồi trên xe, toàn bộ cơ thể đều dựa vào phía sau. Đôi mắt đã sớm nhắm lại, nhưng trong đầu vẫn không ngừng nhớ lại lời nói của hai người bạn thân.
Bóng dáng và khuôn mặt của Vạn Linh Chi cũng hiện lên ngay trước mắt anh, càng ngày càng rõ ràng, có dùng cách nào cũ