XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chồng Già Vợ Trẻ

Chồng Già Vợ Trẻ

Tác giả: Tống Thanh Thanh

Ngày cập nhật: 03:54 22/12/2015

Lượt xem: 134682

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/682 lượt.

hời gian trôi qua thật nhanh, Tô Y Đường càng ngày càng nổi tiếng nhờ bản thiết kế dự án lớn cho công ty xây dựng Lưu thị, công ty kiến trúc \'Đường\' đã hai lần đổi văn phòng, diện tích văn phòng ngày càng rộng, nhân viên thì nhiều hơn trước, Tô Y Đường tuy là ông chủ nhưng anh vẫn rất bận rộn, anh có tuyển thêm mười nhà thiết kế về công ty, nhưng có một số dự án lớn và người quen cũ thì vẫn do anh thiết kế, trong năm có một phần ba thời gian anh đều ngủ ở bên trong phòng nghỉ tại văn phòng làm việc của anh.
Tô Y Đường trong cuộc sống bận rộn đan xen anh lại nhớ tới lời nói trước khi đi của Lâm Nguyệt Nha, làm anh khiếp sợ, không ngờ tới, cũng không thật sự tin tưởng, may mắn là sau khi cô bé qua Mỹ cũng chưa nhắc tới chuyện đó với anh lần nào, việc này làm cho Tô Y Đường an tâm, tin tưởng đây chỉ là trò đùa trước khi đi của cô bé.
Về phần Lâm Ân Tùng vẫn ở Châu Phi tiếp tục nghiên cứu về động vật hoang dã, đối với ông, chỉ có hai việc quan trọng nhất, một là con gái bảo bối Lâm Nguyệt, hai là động vật hoang dã, tuy con gái còn nhỏ, cuộc sống, học tập đều rất tốt, cho nên những năm qua, ông có thể yên tâm mà tập trung hơn vào sự nghiệp của mình.
Cô bé nhỏ cách ba ngày lại gửi cho Tô Y Đường một bưu phẩm, chia sẻ cuộc sống và việc học tập của cô, chụp rất nhiều hình ảnh tinh quái gủi cho anh, anh không thể không thừa nhận, cô bé đã thật sự trưởng thành, càng ngày càng xinh đẹp, làm anh có cảm giác \'nhà có con gái mới lớn\' vừa tự hào và lo lắng.
Trong vài năm nay đã xảy ra rất nhiều việc, Bành Trân Trân ly hôn, đem theo con trai là Lưu Gia Bảo rời khỏi nhà họ Lưu, lý do nhà họ Lưu cho đem theo cháu trai trưởng của họ rời đi, vì Lưu Gia Bảo vốn không phải là con trai của Lưu Hùng.
Và lần này cũng giống với trước kia, hai người hầu như không nói chuyện với nhau, Triệu Hân Kiệt là nhân viên kế toán cao cấp khuôn mặt luôn luôn bình tĩnh và có chút nghiêm túc, không thích nói chuyện, làm việc có nề nếp, cô dùng cơm vẫn giống như mấy lần trước, cắt bít tết rất đều, từng miếng gọn gàng, rất tao nhã để vào trong miệng ăn.
Tô Y Đường trước sau như một trầm mặc dùng cơm, trong túi cũng đã có sẵn chiếc nhẫn kim cương để cầu hôn, chiếc nhẫn rất thích hợp với địa vị và thân phận bây giờ của họ , không khoa trương, cũng không nhỏ quá, anh tin tưởng Triệu Hân Kiệt sẽ chấp nhận lời cầu hôn của anh, cầu hôn chẳng qua chỉ là hình thức, hai người đều bận rộn, qua vài lần gặp mặt thì cũng chứng tỏ cả hai quyết định tiến tới hôn nhân.
Triệu Hân Kiệt là người bỏ dao nĩa xuống trước, trên dĩa còn lưu lại một phần ba bít tết, cô ấy là một người tự kiểm soát mạnh mẽ, yêu cầu rất cao về dáng người, tiết chế rất tốt.
Tô Y Đường ăn xong phần bít tết của mình, anh đem chiếc nhẫn từ trong bóp tiền lấy ra, từ từ giơ cánh tay lên.
"Y Đường, thì ra là anh đang ở trong này!" Đột nhiên xuất hiện một Trình Giảo Kim, lớn tiếng cắt ngang hành động của Tô Y Đường, mà còn làm ảnh hưởng đến không khí ăn uống của toàn bộ người đang ở nhà hàng cao cấp này.
Tô Y Đường giật mình nhìn người đang dùng sức cầm cổ tay của anh, ngạc nhiên trong mắt chưa kịp tản ra, chân mày lại chậm rãi nhíu lại. " Tại sao con lại trở về?"
"Y Đường, anh đã hứa với em không gặp gỡ người con gái khác, chẳng lẽ anh không thương em?" Lâm Nguyệt Nha vừa xuống máy bay liền liều mình chạy tới nhìn qua có vài phần chật vật, tóc tự nhiên rối loạn, làm cô tăng thêm vài phần chật vật giống như người \'bị chồng ruồng bỏ\'.
"Anh đã có em, không thể chỉ có một mình em được sao? Em tuổi trẻ xinh đẹp còn chưa đủ sao? anh còn muốn lợi dụng năng lực xuất chúng của cô ấy nữa, anh hơi quá đáng!" Lâm Nguyệt Nha không có ý định hạ thấp giọng, muốn cho mọi người trong nhà hàng đều nghe thấy tiết mục trình diễn của cô.
"Nguyệt Nha!" Tô Y Đường kinh ngạc, bất ngờ, mê man, cảm xúc biến hóa thật nhanh, anh không biết tại sao cô lại trở về vào lúc này, càng không hiểu đang yên lành sao cô lại chạy đến đây náo loạn.
Anh đứng dậy cầm tay Lâm Nguyệt Nha, "Thực xin lỗi, buổi tối tôi sẽ gọi điện thoại cho em." Tô Y Đường thành thật xin lỗi Triệu Hân Kiệt, sau đó kéo Lâm Nguyệt Nha đang khóc lóc giãy dụa không ngừng rời khỏi nhà hàng.
Triệu Hân Kiệt nắm bàn tay lại thật chặt, cố gắng không biểu lộ cảm xúc bi thương ra ngoài.
Tô Y Đường nhét Tô Nguyệt Nha vào xe rất thô lỗ, dùng sức đóng mạnh cửa xe, vòng qua xe ngồi vào vị trí lái xe, nhìn Lâm Nguyệt Nha đang cúi đầu rồi rống to: "Lâm Nguyệt Nha, con nên có lý do chính đáng để giải thích chuyện này, nếu không hôm nay...." Tô Y Đường còn đang khiển trách chưa hết câu, bởi vì anh nhìn thấy từng giọt từng giọt nước mắt, trên mặt Lâm Nguyệt Nha đang rơi xuống, rớt lên mu bàn tay đang để trên đùi của cô.
"Làm sao vậy, không thoải mái sao, có chỗ nào không khỏe hả?" Tô Y Đường lập tức quên mất mình đang muốn dạy dỗ cô, khẩn trương nâng mặt Lâm Nguyệt Nha lên, Lâm Nguyệt Nha đè nén nước mắt, đáng thương nhìn Tô Y Đường, sau đó mở miệng ra "Oa" khóc lớn.
Tô Y Đường sửng sốt, ở trong lòng anh Lâm Nguyệt Nha là