Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chuyện Dũng Cảm Nhất

Chuyện Dũng Cảm Nhất

Tác giả: Mèo Folk Scotland

Ngày cập nhật: 04:14 22/12/2015

Lượt xem: 1341008

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1008 lượt.

ng Chu bên cạnh cũng có biểu tình kỳ vọng.
Lưu Phỉ Phỉ mừng rỡ, dùng cánh tay chọc chọc Ôn Nhiễm:”Thật sự đúng lắm mà, cậu muốn ước nguyện gì?”
Ôn Nhiễm nghĩ nghĩ, nhún vai nói:”Vậy thì, muốn mọi môn đều qua đi.”
Buổi sáng hôm nay đi học, tiết đầu là của Diệp Dĩ Trinh.Người này vừa mới bước vào phòng, nhìn phía dưới đã thấy đông nghìn nghịt người, vẫn giữ thần thái bình tĩnh.
Môn này trong viện có tiếng là rất khó.Bởi vì trong trường mở rất nhiều môn chủ đạo, học trò chính quy đều phải chọn môn này, nhưng là trước nay giáo sư Ngô yêu cầu rất nghiêm khắc cho nên những người chọn phải đều vô cùng bất hạnh, hằng năm thi lại số lượng rất đông
Mọi người đều hy vọng Diệp Dĩ Trinh có thể cho đề cương ôn tập, nhưng mà người này lại không chút quan tâm, từ từ nói:”Tôi vừa mới làm giáo sư nên có nghe người ta thường nói, không cho đề trước không phải giáo sư tốt.Tôi muốn hỏi một chút, các bạn ở đây thấy như thế nào?”
Nói xong anh khẽ mỉm cười, ánh mắt trầm tĩnh nhìn các học trò.
Mọi người đưa mặt nhìn nhau, có một nam sinh dũng cảm nói:”Thầy ạ, cái này giống như em muốn xây dựng sự nghiệp, cho nên thầy truyền cho em phương tiện.Nếu em thuận lợi sau này sẽ trả ơn thầy, dù thầy muốn chia hoa hồng thế nào cũng được.”
Diệp Dĩ Trinh nhíu mày, thú vị nhìn người dưới đài cũng có thể xem là một học trò giỏi ngụy biện:”Cũng xem như có lý.”
Có người mở đầu, mấy người khác cũng dũng cảm mà đứng lên, Ôn Nhiễm ở phía sau chồng sách nặng cũng ngẩng đầu, nhìn người đàn ông trên bục.Tình thế trước mắt một chọi một trăm nhưng thái độ vẫn bình tĩnh như cũ.
Diệp Dĩ Trinh ngẩng đầu ý bảo mọi người im lặng:”Được rồi, tôi đã hiểu được ý tứ các bạn.Tổng thể là, mọi người hầu như đều đồng ý.”
Mọi người cười cười nghe thầy tiếp tục nói:”Tôi vẫn thấy, tin tưởng học trò của mình với một giáo sư mà nói là yêu cầu lớn nhất, cho nên, tôi tin tưởng các bạn có thể vượt qua được kì thi này.Nhưng hiện tại các bạn muốn có đề cương…” Anh đưa quyển sách giáo khoa rất nặng trong tay rồi ngẩng đầu nhìn mọi người mỉm cười:”Vậy phải làm sao cho tốt?”
Không thể không nói những lời này thực là khéo, một câu đã khảo nghiệm được lòng tự tôn của nghiên cứu sinh đại học B.
Vì thế cuối cùng nhất trí với phương án, mọi người phải là nhượng bộ.Diệp Dĩ Trinh giáo sư thuận lợi tẩu thoát khỏi khiển trách ” không phải giáo sư tốt”.
Sau một khoảng thời gian hồi tưởng, Ôn Nhiễm nảy sinh một loại cảm giác thật kì diệu.Thực ra giáo sư Diệp cũng có những lúc rất gian manh?Chẳng qua là anh đã dùng vẻ ngoài “ôn nhuận nho nhã ” để che đậy mà thôi.
Và, mọi người đều bị lừa như thế.
Trở về phòng kí túc xá, vừa đẩy cửa ra cô đã thấy trên giường của Lâm Sanh có một túi hành lý.Đúng lúc Lâm Sanh từ nhà vệ sinh bước ra.
Vừa thấy bạn Lưu Phỉ Phỉ suýt nữa hét ra tiếng:”Cậu, cậu sửa tóc?”
Lâm Sanh nhún vai, sờ sờ mái tóc đen trước mặt:”Không đẹp sao?”
“Không phải..”Lưu Phỉ Phỉ nhanh lắc đầu nhưng lại không tìm ra gì để nói
Lâm Sanh tự nhiên nở một nụ cười:”Không phải người ra đều nói, muốn chặt đứt một cuộc tình thì đầu tiên phải cắt tóc sao?”
Ba người quay mặt nhìn nhau, sau đó cười ồ.
Ôn Nhiễm:”Cậu còn chưa ăn cơm phải không, bọn mình cũng vậy, cùng nhau ăn đi?”
Đôi mắt phượng xinh đẹp của Lâm Sanh nhìn qua cô một cái, khóe mắt có ý cười chồng chất:”Ừ.”
Mới những ngày đầu tháng mười hai trường học đã trở nên náo nhiệt, bởi vì cuối tháng là Noel, dưới lầu sáng sớm sẽ có rất nhiều người bán quà cáp.
Ôn Nhiễm đứng trên lầu nhìn xuống, thấy mà líu lưỡi:”Như vậy cũng sẽ có người mua sao?”
Lưu Phỉ Phỉ chép miệng:”Đương nhiên, mình và Lâm Sanh trước kia cùng ở một kí túc xá, hằng năm cứ dịp Noel mấy cô bạn cũng có người mang hoa, mang táo đến tặng.Thực rất ghen tị mà.”
Vừa nói xong liền bị một cục bông tập kích,Lân Sanh vừa trang điểm vừa hỏi:”Hôm nay chúng ta ra ngoài ăn một bữa, thế nào?”
Lời vừa được đề nghị, ba người đã bị căn tin đầu độc một thời gian dài lập tức hưởng ứng.
Ăn cơm tại một quán khá nổi danh ở thành phố B, ngoài cửa xếp một dãy các loại xe nổi tiếng làm các cô thoáng sửng sốt.Đồng Chu nhịn không được hỏi:” Nhà hàng này nhìn có vẻ đắt quá, hay chúng ta đổi chỗ đi?”
Lâm Sanh quay sang cười nói:”Không đổi, nhà hàng này đi, hôm nay mình mời”
Ôn Nhiễm bị vây quanh bởi khăn quàng chỉ lộ ra cặp mắt:”Như thế không tốt lắm…”
“Sao lại không tốt, phải nghe mình.”Nói xong Lâm Sanh nheo mắt lại, chà chà chân ” Nếu không mình sẽ tức giận nha.”
Lập tức đoàn người tiến vào quán.
Đồ ăn được mang ra rất nhanh, trang trí tinh xảo làm cho bốn người không khỏi động thủ, nhanh chóng tăng tốc ăn.
Lưu Phỉ Phỉ vừa ăn vừa cảm thán:”Thực là đi đông như vậy rất vui, tiếc là chúng ta càng lớn, cơ hội gặp gỡ sẽ càng ít.” Nói xong lấy chiếc đũa chỉ chỉ Lâm Sanh ,”Cậu á, khai giảng gặp mặt cũng không có đến, chúng ta cùng sống với nhau rất lâu, chỉ có một mỹ nữ duy nhất là cậu mà không đi, làm cho nhiều người tiếc nuối nha.”
Cô bạn hình như uống không ít? Ôn Nhiễm nhịn không được chọc chọc cánh ta


pacman, rainbows, and roller s