XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Tài

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Tài

Tác giả: Thiên Cầm

Ngày cập nhật: 04:46 22/12/2015

Lượt xem: 1341951

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1951 lượt.

chú vào tòa nhà lớn đã từng có hồi ức hạnh phúc của mình.
Lãnh Phong đã chết, phòng ở tự nhiên sẽ bị chính phủ thu đi, mà cô, thầm nghĩ cuối cùng trở lại liếc mắt nhìn, đây là nhà của Lãnh Phong đó.
Tại thời gian cô muốn vượt qua vạch giới tuyến, một vị cảnh sát vươn tay ngăn cản lối đi của cô không chút khách khí nói: “Xin lỗi, cảnh sát đang phá án, người không phận sự không được đi vào”
Lâm Tử Hàn tựa như không nghe được, vòng qua anh ta đi vào trong vườn. Cảnh sát nắm cánh tay cô, nghiêm túc nói: “Cô gái à, nếu như cô cố ý muốn vào…”
“Chủ tịch Lâm thị?” Đỗ Vân Phi khẽ lẩm bẩm lặp lại mấy chữ, không thể tin tưởng đánh giá cô, cảm giác đầu tiên trong lòng chính là cô đã điên, hồ đồ mất rồi!
Cho nên, hắn trực tiếp không chú ý những lời này của cô, thở dài nói: “Tử Hàn, bọn anh chỉ là đang tìm chứng cứ phạm tội của hắn, tòa nhà này là nơi hắn ở lại thời gian dài nhất, cũng là nơi xảy ra nhiều án…”
“Xin lỗi, chuyện này tôi đều nghe không hiểu, cho nên anh cũng không cần nói lại với tôi” Lâm Tử Hàn cắt ngang hắn, sợ hắn lại hỏi ra vấn đề gì làm cho mình khó có thể đối mặt.
Đỗ Vân Phi bất đắc dĩ, chỉ có thể bất đắc dĩ mở miệng nói: “Được rồi, Tử Hàn, nếu tòa nhà là của em, bọn anh cũng không thể trực tiếp thu. Chẳng qua tòa nhà này tạm thời không thể mở, phải chờ bọn anh xử xong vụ án mới được”
“Các anh xin cứ tự nhiên” Lâm Tử Hàn ném mấy chữ này, dắt chó trắng đi đến cửa.
Đi đến bên bờ biển, gió lạnh thấu xương thổi lên mặt cô, đau đớn như bị dao cắt. Xoay người lại, lần thứ hai nhìn phía tòa nhà như cung điện kia, không muốn rời đi!
********
Đỗ Vân Phi kinh ngạc nhìn tư liệu của Lâm Tử Hàn trên màn hình máy vi tính, trưởng nữ của Lâm Cốc Nam, người thừa kế Lâm thị! Lâm Tử Hàn lại có thể thật sự là chủ tịch Lâm thị!
Vừa nãy đột nhiên nhớ tới câu nói kia của Lâm Tử Hàn, tiện tay mở trang web của tập đoàn Lâm thị, mặt trên hiện ra tư liệu khiến hắn cả kinh có chút khó thể tiếp nhận nổi.
Lâm Tử Hàn, hai bốn tuổi, mặt trên thậm chí có ảnh chụp của cô.
Tất cả những thứ này, đều là Lâm Trúc buộc Lâm phu nhân làm trong thời gian gần đây, hơn nữa hắn vẫn rất ít quan tâm đến thương nghiệp, cho nên cho tới bây giờ cũng không biết chủ tịch Lâm thị sẽ là Lâm Tử Hàn.
Nghĩ không ra Lâm Tử Hàn cùng sinh hoạt tại thôn Ninh Thủy sẽ có địa vị lớn như vậy, hắn nghi hoặc chính là, vì sao cô phải ném bỏ chức chủ tịch không lo, chạy đến Tiêu thị đi làm nhân viên vệ sinh.
“Anh Đỗ, họp” Một vị đồng nghiệp gõ cửa, cắt ngang việc đi vào cõi thần tiên của hắn.
Đỗ Vân Phi lên tiếng, tắt trang web đứng dậy đi ra phòng làm việc, đi đến phòng họp. Tùy tiện tìm hàng ghế ngồi xuống, trong đầu vẫn nghĩ đến chuyện vừa nãy.
Thủ trưởng nhìn chằm chằm Đỗ Vân Phi không tập trung, lớn tiếng mở miệng nói: “Trước khi họp, đầu tiên thông báo một chút, Đỗ Vân Phi bởi vì trái với quy định, một mình nổ súng bắn chết tội phạm, từ hôm nay trở đi huỷ bỏ thân phận cảnh sát”
Đỗ Vân Phi từ lâu đoán được sẽ có loại kết quả này, cho nên cũng không sợ hãi, chỉ cần có thể giết chết Lãnh Phong, dù cho muốn khai trừ hắn, hắn cũng cho rằng là đáng giá.
Cảnh sát niệm tình Lãnh Phong là nghi phạm tội chết, Đỗ Vân Phi là nổ súng bắn chết anh dưới tình huống anh nỗ lực chạy trốn, cho nên chỉ xử phạt nhẹ nhất.
Thủ trưởng thấy Đỗ Vân Phi không có dị nghị, tiếp tục mở miệng nói: “Về vụ án của Lãnh Phong đã tra rõ không sai biệt lắm, có thể kết án”
“Kết án?” Đỗ Vân Phi kinh sợ kêu một tiếng, nói: “Thi thể còn không tìm được, làm sao có thể kết án chứ?” Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, đây là đạo lý cơ bản nhất thôi?
Trừ hắn ra, mọi người đang ngồi vẫn trầm mặc, tất cả mọi người không có dị nghị, có lẽ là vụ án này đã tiêu hao hết tinh lực của bọn họ, đều khẩn cấp muốn kết thúc.






Thương tâm (1)
“Thời gian xảy ra án chính là khi sóng biển lớn nhất, thi thể sớm đã không biết bị cuốn vào góc nào, tìm không được thi thể rất bình thường!” Một vị cảnh sát khác nói.
“Nhưng không tìm được thi thể nhất định không thể kết án, đây là quy định” Đỗ Vân Phi phản bác nói, dù cho biết rõ Lãnh Phong sau khi trúng bốn phát súng không có khả năng sống, hắn vẫn còn không thấy thi thể chưa từ bỏ ý định!
“Đỗ Vân Phi, nếu Lãnh Phong đã chết, cậu hà tất vin vào những chi tiết nhỏ này không tha? Cấp trên đã truy cứu vụ án này lâu rồi, chúng ta không nhanh kết án cấp trên đều hạ cấp của chúng ta” Thủ trưởng bất đắc dĩ nói, tuy rằng ông ta biết làm như vậy không hợp quy củ, nhưng lần này tìm không được thi thể là có lý do, dù cho không bị sóng biển đánh dạt đến nơi khác, cũng rất có thể bị cá mập ăn tươi!
“Các người đây là lừa trên gạt dưới, tôi tuyệt không ủng hộ cách làm của các người!” Đỗ Vân Phi bỗng dưng đứng lên, hét với thủ trưởng.
Khi Lâm Tử Y vội đuổi tới, Lâm Tử Hàn đã lao ra cửa, hai chị em một trước một sau phóng tới phía cầu thang.
Lâm phu nhân đang xem TV ở lầu một nhìn thấy tình hình này, giương miệng còn không nói r