
Tác giả: Quế Tiểu Văn
Ngày cập nhật: 03:33 22/12/2015
Lượt xem: 134869
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/869 lượt.
n của một cô gái.
Đông Phương Thuật không dám nói, anh " thật sự vừa lòng" đối với Đồ Yên
Cái gọi là" thật sự vừa lòng" chính là gia thế bối cảnh của của cô--- đối với chuyện năm sau tập đoàn bắt đầu muốn tiến quân vào thị trường Châu Âu và Russia thì có được ngân hàng lớn nhất Châu Á giúp đỡ là vô cùng có lợi
Một khi anh cùng Đồ Yên lấy nhau, chắc chắn tổng giám đốc Đồ sẽ toàn lực giúp đỡ người con rể là anh.
Đông Phương Thuật ở lại Bỉ hai ngày một đêm, giúp Đồ Yên giải quyết một số việc, sau đó sắp xếp moi chuyện cho cô
Hai ngày sau anh gọi điện thoại báo cho ba, nói Đồ Yên có ấn tượng vô cùng tốt với anh, và anh đối với Đồ Yên cũng vậy, như vậy khi tin tức hai người kết hôn cũng được, còn tình cảm thì từ từ sẽ vun đắp.
Đông Phương Thuật cũng đồng ý, tin tức anh cùng Đồ Yên kết hôn mấy ngày sau sẽ được công bố ra ngoài.
Cốc. Cốc. Có người gõ cửa xe làm ngắt quãng suy nghĩ của Đông Phương Thuật
Là Liễu Duy Nhu từ trên lầu đi xuống.
Cô rất muốn bịa đại lý do để tự nói với mình, nhưng tất cả chỉ là những lý do kém cỏi, chỉ vì không thể đè nén khát vọng muốn gặp anh.
Đông Phương Thuật mở cửa xe, cho Liễu Duy Nhu vào xe.
Liễu Duy Nhu có chút ngạc nhiên, vì Đông Phương Thuật tự lái xe đến, hơn nữa giống như là từ sân bay đi thẳng đến nhà cô
"Anh có chuyện gì sao?". Anh sẽ không phải là vừa xuống máy bay thì nhớ đến hợp đồng của hai người? Có chuyện gì gấp sao?
Cô suy nghĩ gì tất cả đều hiện rõ trên mặt.
Đông Phương Thuật cảm thấy biểu cảm trên mặt của cô vô cùng đáng yêu.
"Em yên tâm, tôi sẽ không làm, nhưng mà nếu như em đồng ý phối hợp thì tôi cũng không để ý". Đông Phương Thuật cố tình dọa cô.
"Tôi không thể xuống quá lâu đâu". Bởi vì anh không hề báo trước , khiến cô không có sự chuẩn bị trước.
"Không sao, chỉ cần năm phút là tôi có thể giải quyết". Anh nói rất hợp lý.
Vẻ mặt của Liễu Duy Nhu sửng sốt, khiến Đông Phương Thuật đang trêu ghẹo cô không nhịn được mà phá lên cười.
Anh cười thật phô trương, còn nằm xuống tay lái mà cười.
Liễu Duy Nhu không biết nên nói gì?
Là lời nói của cô khiến anh kinh ngạc, lâu rồi anh không thể cười to như thế được.
"Anh có cần cười thẳng như vậy không, vô cùng buồn cười sao?". Cô hỏi.
Anh thu lại nụ cười, biết bản thân của mình không khống chế được, anh nhẹ ho một tiếng, từ ghế sau lấy một cái hộp.
"Đây là gì?"
"Quà tặng"
Vừa nghe đến hai từ quà tặng sắc mặt của cô chợt tối lại.
Cô không thích anh tặng quà cô, khi ở Thượng Hải, anh lấy hơn 80 vạn mua cho cô một chiếc trâm cài tóc, lúc ấy cô vô cùng cảm động, nhưng quà tặng này khiến cô vô cùng khó xử.
Anh càng tặng cô những quà tặng quý, sẽ làm bản thân của cô giống như người phụ nữ hám của.
"Tôi không thể nhận".
"Em yên tâm, tôi biết em đối với quà tặng không thích lắm, nên tôi phải chọn lọc quà để tặng". Anh mở hộp quà ra, bên trong là mô hình tháp ở Paris, ở cuối cái tháp còn có 1 cái cây để cầm, làm người ta có cảm giác giống như kẹo mút.
"Đây là?". Đồ trang sức sao?
"Kẹo mút". Đông Phương Thuật chọn kẹo mút làm quà tặng cho cô:" quà tặng này em sẽ nhận thôi".
Liễu Duy Nhu cảm thấy anh thật sự có sáng tạo rồi, sau đó vui mừng nhận lấy kẹo mút
Cô cũng không có suy nghĩ nhiều, mà trong lòng dâng lên một cảm giác ngọt ngào? Cô với Đông Phương Thuật không phải là có ký một hợp đồng sao, tại sao lại có cảm giác ngọt ngào đây?
Nghỉ hè kết thúc, Liễu Duy Nhu cũng học lên năm tư, bởi vì Liễu Duy Nhu là một học sinh giỏi lại học hành nghiêm túc, năm tư bài vở không nhiều, cô cũng không cần chú tâm lắm, cho nên sau thời gian học tập, cô đi làm để giảm bớt gánh nặng cho mẹ.
Khi đi đến khách sạn, cô cảm thấy không khí trong khách sạn không hề bình thường, nhất là những nhân viên nữ trẻ tuổi, có cảm giác rất lạ kỳ.
Đi đến phòng thay đồ, mọi người cùng tụ tập lại nói chuyện phiếm, cũng không làm việc
"Lòng của tôi tan nát, tan nát, tan nát,...". Liên tiếp ba tiếng tan nát để làm phụ họa, những người bên cạnh còn tỏ ra thái độ gật đầu đồng ý.
Liễu Duy Nhu trước giờ đều là người im lặng nghe.
Khi các nhân viên nữ đang bàn tán, không ai có chú ý đến Liễu Duy Nhu cả người mềm nhũn mà ngồi xuống, vẻ mặt cô tái nhợt.
"Cô gái kia không giống bình thường, cô ấy là cô hai của tổng giám đốc ngân hàng nổi tiếng của Trung Quốc, nghe nói là con gái được cưng chiều nhất".
"Hình dáng của cô ấy như thế nào?". Nhiều người chờ mong rằng cô gái kia dù có gia cảnh tốt nhưng khuôn mặt lại xấu vô cùng.
Mọi người đều biết Đông Phương Thuật kết hôn đều phát ra tiếng thở dài, dù họ không cam lòng thì làm sao, người phụ nữ ấy điều kiện ưu tú như vậy không ai có thể theo kịp!
Liễu Duy Nhu cũng không nghĩ rằng, Đông Phương Thuật vốn không bao giờ liên hôn .
Cô thay đồng phục bắt đầu làm việc , bắt đầu làm từ trưa cho đến 6 giờ tối, mặc dù vô cùng bận rộn, nhưng trái tim của cô lại trống rỗng.
Không biết cảm nhận của cô như thế nào?
Nhưng cô không thể nào t