XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Con Thỏ Nhỏ Ngoan Ngoãn

Con Thỏ Nhỏ Ngoan Ngoãn

Tác giả: Luyện Nghê Thái

Ngày cập nhật: 03:32 22/12/2015

Lượt xem: 134751

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/751 lượt.

đối với Dương Tuấn Văn rất hào phóng đúng không.
Lý Túc mắt thấy Uông Thục Kỳ bỏ thuốc, sau đó Lý Túc cúp điện thoại, xoay người bưng ly trà sữa lên.
Vị trí bàn này rất kín đáo, khoảng thời gian này khách cũng ít, căn bản sẽ không chú ý đến Lý Túc tới chỗ này.
Lý Túc cầm ly trà sữa kia lên, muốn người phục vụ đậy nắp, đồng thời, anh nắm tay Uông Thục Kỳ. . . . . . Lặng lẽ, đổi với cái ly đã để sẵn trong túi.
Lý Túc nhẹ nói: "Nơi này không tiện lắm, đến phòng đi, cô thấy như thế nào?"
Anh dẫn người đi lên lầu, lối đi nhỏ bên trái là phòng số lẻ, bên phải là phòng số chẵn, mà phòng của Lý Túc và Ngụy Mễ Miễn là phòng số chẵn, đối diện, chính là phòng của Ôn Khả Khâm và Trình Hiểu Huy.
Sắc mặt của Uông Thục Kỳ có chút không tốt.
Không đợi cô kịp phản ứng, một tay Lý Túc đã kéo tay cô đặt lên trên tường, một tay kia từ trong túi tiền lấy ra bình thuốc, mở nắp ra, lấy ra một viên, anh không bỏ vào ly nước mà muốn bỏ trực tiếp vào miệng Uông Thục Kỳ.
Uông Thục Kỳ trực giác muốn thét lớn, đương nhiên phải há mồm thật to, vừa lúc dễ dàng cho Lý Túc động thủ.
Nuốt thuốc rồi, Uông Thục Kỳ mới phản ứng được, nhưng lại không kịp.
Dược hiệu rất mạnh, trong đầu cô chỉ có màu đỏ rực, nóng hổi, Lý Túc mở cửa phòng Dương Tuấn Văn, bên trong, Ôn Khả Khâm đang xông tới giữ Ngụy Mễ Miễn thật nhanh, còn Dương Tuấn Văn bị Trình Hiểu Huy đánh cho một thân nhếch nhác nhưng ánh mắt lại toát lên vẻ hung ác như dã thú.
Lý Túc đẩy mạnh Uông Thục Kỳ vào phòng, Trình Hiểu Huy nhanh chóng là lách người ra ngoài .
Bên trong cô nam quả nữ, cả hai đều bị hạ thuốc, tự nhiên bọn chúng sẽ có việc vui.
"Vào phòng xem Ngụy Mễ Miễn như thế nào đi, cô ấy bị tên kia đánh đánh mấy lần đấy." Ôn Khả Khâm vội vàng giao người.
Do bị giật mình quá độ Ngụy Mễ Miễn co rúc ở trong ngực Lý Túc, run lẩy bẩy, quả thật muốn làm cho Lý Túc đau lòng chết, lập tức mang theo bảo bối trở về phòng.
Trong phòng có chuẩn bị hộp sơ cứu.
Ngồi ở trên ghế sa lon Lý Túc ôm NgụyMễ Miễn vào trong ngực, nhẹ nhàng cởi quần áo của cô.
Gò má Ngụy Mễ Miễn đã sưng lên, cho thấy lúc bị đánh sức lực nặng bao nhiêu.
Cùi chỏ, xương quai xanh, bắp chân, đầu gối, đều có một chút sát thương, có chút còn rướm máu ra ngoài, không phải do bị đánh, mà là lúc chạy trốn lúc bị bắt trở lại, khiến cho trầy trụa.
Vết thương tụ máu như thế này đến ngày mai sẽ có màu sắc sặc sỡ lắm đây, haizz .
Lý Túc đau lòng, bây giờ anh rất muốn giết người, bảo bối mà anh hằng ngày vẫn nâng niu trong tay, tụ nhiên lại bị đối đãi thô bạo như vậy!
Ngụy Mễ Miễn vẫn còn sững sờ, vẻ mặt ngơ ngác, mờ mịt, như người mất hồn.
Mãi cho đến Lý Túc cởi đồ công sở trên người cô ra, thấy trên eo, bắp đùi ủa cô có hai vết bầm lớn đã nổi lên, Lý Túc dùng túi nước nóng nhẹ nhàng chườm cho cô, cái nóng khiến cô kích thích, phải chăng vì vậy mà cô “hồi hồn”?.
"Lý Túc?" Cô tưởng mình đã kêu thành tiếng, nhưng kỳ thật chỉ là đôi môi run lời nói nhẹ như hơi thở mà thôi.
Nhưng Lý Túc phát hiện, anh luôn chú ý đến phản ứng của Mễ Miễn nhà anh.
"Là anh, anh ở đây."
"Anh ở đây sao?"
"Là anh, chỉ có anh ở đây thôi."
" Vừa rồi thật là đáng sợ. . . . . . Rât kỳ lạ, hắn ta giống như trên ti vi lắm, cái loại ,à bị ác quỷ nhập vào người gì đó, vừa kêu vừa thét . . . . . ."
"Hiện tại đã không còn rồi, không sao đâu."
"Không sao?"
"Không sao." Lý Túc cẩn thận ôm chặt Mễ Miễn, "Có anh ở đây."
"Ô oa. . . . . .huhuhu. . . . . . Lý Túc, Lý Túc, thật là đáng sợ. . . . . .Em sợ. . . . . ." Ngụy Mễ Miễn gào khóc.
Lý Túc đau lòng muốn chết.
Ngựy Mễ Miễn khóc liên tục không ngừng, đến khi Ngụy Mễ Miễn bình tĩnh lại, đã qua nửa giờ, Lí Túc nghe ừng ực vừa vang lên.
Ưmh, Ngụy Mễ Miễn đói bụng rồi.
Lý Túc gọi điện thoại bảo phục vụ đưa bữa ăn tới phòng, sau khi cúp điện thoại lại hỏi Ngụy Mễ Miễn có muốn đi tắm hay không, tắm rửa bớt mồ hôi bụi bặm đi.
Ngụy Mễ Miễn níu lấy chéo áo của anh.
Mặc kệ làm cái gì cũng không đáng kể, tóm lại, bây giờ cô không muốn Lý Túc biến mất khỏi tầm mắt của mình.
Như được món hời, Lý Túc cúi đầu nở nụ cười, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra ôm Ngụy Mễ Miễn vào phòng tắm, mở nước nóng, chuẩn bị đồ dùng tắm rửa.
Ngụy Mễ Miễn luôn bám theo anh sát gót.
Cô sợ khoảng thời gian lúc nãy, cô thật sự không muốn nhớ lại, lúc trước cô còn muốn chạy trốn khỏi Lý Túc nhưng nay thì hết rồi, không dám đi đâu nữa.
Lý Túc cũng sẽ không nhắc lại chuyện này.
Trước dùng vòi sen tắm giúp toàn thân Ngụy Mễ Miễn ướt nhẹp, ít nhất cũng làm sạch tấm thân đầy mồ hôi của cô, Lý Túc cũng lột sạch y phục của mình, đi vào phòng tắm, trong không gian đầy hơi nước như vậy, cái gì cũng như ẩn như hiện.
Bên ngoài chuông điện nhẹ vang lên, phục vụ đưa bữa ăn đến.
Lý Túc chỉ lấy khăn tắm quấn bên hông chuẩn bị đi ra, Ngụy Mễ Miễn dĩ nhiên cũng muốn đi theo, Lý Túc hết cách rồi, không thể làm gì khác hơn là cầm áo choàng tắm bọc chặt Mễ Miễn lại rồi cùng ra ngoài.
Người phục vụ mang thức ăn đến nhìn rất chuẩn nha, từ đầu đế