Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cực Phẩm Ác Nam

Cực Phẩm Ác Nam

Tác giả: Tiểu Ngôn

Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015

Lượt xem: 134717

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/717 lượt.

” Lạc bá bá là người có địa vị xã hội cao, cháu…… Cháu cái gì cũng không có….. Hay là thôi, cháu không xứng với……”
Lạc Hoằng Viễn càng nghĩ thấy chủ ý này được, ông thật là rất thích Thanh Linh, nàng vừa có trí tuệ, lại ôn nhu, lạc quan.
” Nói bậy! Cái gì mà xứng với không xứng. Mặc kệ, cháu đã cứu mạng bá bá. Làm gì có chuyện đó?” Hoằng Viễn ngừng lại, cố ý nói:” Hay cháu thấy lão già này không đáng đẻ cháu gọi một tiếng ‘Cha nuôi’?”
” Không phải như vậy! Lạc bá bá uy nghiêm, lại có khí phách, cháu đâu dám xem thường? Cháu chính là…… Chính là……” Lạc Hoằng Viễn tuy đã một thân đầu bạc, nhưng lại càng khiến ông uy nghi, lại thập phần khí thế. Dù đánh chết nàng, Thanh Linh cũng không dám nói Hoăng Viễn là một lão già.
Nhìn vẻ mặt Lạc Hoằng Viễn vẫn không tin, còn ẩn chứa ảm đạm, buồn râu, nàng hít thở một ngụm lớn, hai chân khuỵu xuống, quỳ gối đối diện Lạc Hoằng Viễn: “Cha nuôi, xin nhận của Thanh Linh một lạy”
” Được được được, thật tốt quá. Lão uy, mau giúp ta phù thanh linh lên!”
Lạc Hoằng Viễn cười to.
Uy bá đnhận lệnh, vội vàng nâng Tống Thanh Linh dậy.” Ở Lạc viên, chúng ta ít người, giờ có thêm tiểu thư thì nhất định sẽ náo nhiệt hơn đi.”
Phòng bệnh vốn trầm buồn, giờ đây tràn ngập tiếng cười lanh lảnh…..






Vì Lạc Hoằng Viễn kiên quyết, rốt cuộc đã thuyết phục Tống Thanh Linh rời khỏi phòng trọ, chuyển về Lạc Viên. Chẳng qua nàng kiên trì dùng thời gian nghỉ học đi làm, cố tự mình đóng học phí cùng các loại phí sinh hoạt khác. Nàng nhất định không chịu dùng tiền của Lạc Hoằng Viễn.
” Cha nuôi, thân thể cha không tốt, đừng cố sức như vậy! Hôm nay là cuối tuần nha, nhàn hạ một chút, không cần đi làm, được không? Bác sỹ Trương dặn dò cha phải nghỉ ngơi nhiều, không thể lao lực quá mức. Cha không nghe khuyên bảo, vạn nhất trái tim knông chịu được, tái phát bệnh làm sao bây giờ?” Tống Thanh Linh vội vàng dẫn Lạc Hoằng Viễn ngôì lên ghế sô pha, cực lực khuyên nhủ.
Vừa mới giao báo xong, nàng trở lại Lạc Viên, liền thấy Lạc Hoằng Viễn một thân tây trang phục chuẩn bị đi làm, không khỏi cảm thấy đau buồn.
“Sự nghiệp quan trọng hơn sức khỏe sao?” Cha nuôi mới từ bệnh viện trở về, khí sắc rất tốt. Nhưng mỗi ngày trôi qua, cha nuôi chẳng những ăn ít đi, ngủ cũng không nhiều. Hơn nữa nhìn thấy cha hiện tại tái nhợt, càng làm cho nàng đau.
” Không đâu, cha đâu có yếu ớt như vậy! Hơn nữa gần đây công ty có dự án lớn đang tiến hành, cả núi lớn công văn cần cha phê duyệt. Nếu cha không đi làm,cấp dưới cũng không thể làm việc! Cứ như vậy, sao cha có thể an tâm nghỉ ngơi? Cha biết số mình là vất vả như vậy, không có phúc” Hoằng Viễn không nghĩ nghỉ ngơi một chút, nhưng công việc càng chất đống, dù thế nào cũng không xong! Lại cũng không có người có thể đảm đương được, hắn đành phải gắng gượng vậy. Lạc Hoằng Viễn ảm đạm nghĩ.
Thanh niên da hơi ngăm đen, ngồi trên thân thể nữ tử, ra sức luật động.
Hai chân nữ tử ghì chặt hông nam tử, đôi môi không ngừng rên rỉ. Âm thanh hoan ái cùng tiếng thở gấp vang khắp phòng:” Nga…… Nhanh, nhanh thêm một chút…… A……”
” Phu nhân……” Hai tay nam tử ra sức xoa nắn ngực Tỷ Liên. Hạ thân ra sức trìu sáp, tốc độ càng lúc càng mau……
” Nga…… Thật tốt quá,…… Dùng sức……” Tả Liên như điên, tiếng kêu cuồng dâm.
Đột ngột đi làm sớm trở về, Lạc Hoằng Viễn thật như bị sét đánh, hai chân bủn rủn không thể động đậy. Chỉ vài phút mà như qua mấy thế kỷ……
Nam tử chợt rời khỏi thân thể Tỷ Liên thân thể, lại bị nàng (Nguyệt muốn để là mụ quá) ôm lấy ” Phu nhân, ta không sử dụng……” Vừa rồi quá mau, hắn quên dùng bao cao su.
” Em biết, em cố ý không cho anh dùng…..” (Nguyệt: Ta thật muốn phun, tởm quá) Tỷ Liên xoay người, ngồi trên người nam tử. Người nàng đổ đầy mồ hôi.
” Vì sao? Em có thể mang thai!” Nam tử bị dọa, thiếu chút nữa hét lên, ngọn lửa dục vọng lui đi không ít.
Hắn là con trai của lão Trần, lái xe ở Lạc Viên. Từ trước đến nay, mỗi khi cùng phu nhân vụng trộm thâu hoan đều làm ở ngoài, có khi là ở một góc hoa viên ít người lui tới, chí ít là ở trên ô tô, hay khách sạn.
Mấy ngày nay lão gia xuất ngoại, vợ chồng quản gia Uy bá lại xin nghỉ phép, phu nhân lôi kéo hắn vào phòng ngủ. Nàng nói muốn cho hắn nếm thử cảm giác làm chủ nhân. Nhưng hắn thật lo lắng, vạn nhất bị phát hiện……
” Vô dụng!” Tỷ Liên trừng mắt nhìn hắn, di chuyển thân mình. Quả không hổ danh “Tửu quốc danh hoa”, nàng cúi mặt, ghé sát nam căn, há miệng ngậm. Lưỡi dây dưa, bừa bãi liếm.
Không bao giờ nàng làm việc này với Lạc Hoằng Viễn. Trước mặt ông, nàng là một người vợ dịu dàng, lúc rảnh thì học cắm hoa, nội trợ. Thật sự, lúc trước nàng là ‘gái bao’ cao cấp. Còn được mệnh danh là ‘Tửu quốc danh hoa’.
Nam tử rên rỉ, nam tính cứng trướng lên. Hắn lập tức cử động thân mình, bắt đầu luật động……(Nguyệt: Ta thật muốn bỏ quách phần này quá ah :( )
” Lão nhân đó cũng đã lớn tuổi rồi, em cũng phải tự lo lấy thân thôi. Nhân tuổi còn trẻ, em phải sinh một đứa con kế thừa sự nghiệp ông ta. Không lẽ