
Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao?
Tác giả: Mộc Phù Sinh
Ngày cập nhật: 03:13 22/12/2015
Lượt xem: 1341256
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1256 lượt.
nh khiến người ta trở tay không kịp. Anh đột nhiên nhụt chí, đột nhiên không muốn làm trái ý nguyện cuối cùng của mẹ. Hơn nữa thời điểm ấy, tình cảm giữa anh và Tăng Lý cũng đã lâm vào cục diện bế tắc. Thế nên anh gọi điện cho cô, nói không muốn tiếp tục ở bên cô, nói anh đã yêu người khác.
Anh nghĩ, hóa ra mình không hề chín chắn như anh vẫn tưởng, không có cách nào khiến tất cả mọi việc được như ý muốn. Trước giờ anh hoàn toàn không nghĩ, Tăng Lý lại yêu anh sâu đậm đến vậy. Anh cho rằng, cô cũng như những người bạn gái trước của anh, quay lưng một cái là có thể quên anh đi.
Mãi đến một ngày nào đó của mấy năm về sau, gia đình chị Vu Nam chuyển tới thành phố A, lúc dọn dẹp tủ đồ nhặt được một phong thư, bấy giờ mới nhớ ra phong thư này gửi cho Vu Dịch mà chị quên đưa.
Đến Tết, Vu Nam gửi cho Vu Dịch một ít thực phẩm làm lẩu, nhân tiện gửi kèm cả bức thư kia.
Vu Dịch hồ nghi mở bức thư ra, lớp phong bì đầu tiên là lới giải thích của chị Vu Nam, lớp phong bì thứ hai là địa chỉ nhà anh do Ngải Cảnh Sơ viết, lớp thứ ba mới là chữ của Tăng Lý.
Anh chỉ đọc một trang giấy, không có dũng khí đọc tiếp nữa. Cảm giác ân hận cơ hồ đang giày vò trái tim anh.
Một tình cảm trong sáng và chân thành như thế, vậy mà anh để vuột mất.
Đêm đó, anh không đọc thêm dù chỉ một chữ, lập tức châm lửa đốt lá thư.
Sau khi an táng mẹ, Vu Dịch không đi ngay. Trước khi về nước anh đã xin nghỉ phép dài hạn, vốn định dành thời gian ở bên mẹ lúc cuối đời, ai ngờ chưa kịp xuất phát thì đã nhận được tin dữ.
Vu Dịch tranh thủ vài ngày để giải quyết một số việc vặt, xong xuôi, tự nhiên không có việc gì làm, một người vốn bận rộn như anh đương nhiên không quá quen với sự rảnh rỗi. Vậy nên cả ngày anh lang thang đi bộ trong thị trấn, thỉnh thoảng hẹn vài người bạn cũ đi ăn. Mãi đến một ngày, đang đi trên đường, Vu Dịch bắt gặp bố của Tăng Lý, biết được tin Tăng Lý sắp kết hôn.
Bố Tăng còn nói, Tăng Lý không định tổ chức tiệc cưới, chỉ đến cục dân chính lĩnh giấy chứng nhận rồi mời phụ huynh hai nhà và một vài người bạn thân tới dùng cơm.
Vu Dịch nghe xong, tâm trạng rối bời, tiếp đó bố Tăng nói những gì, anh đều không nghe thấy.
Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng rõ, Vu Dịch đã một mình lái xe vào thành phố A. Lúc anh tới trước cổng cục dân chính, người ta vẫn chưa đi làm. Anh dừng xe ở đối diện bên kia phố, tuy rằng xa nhưng vẫn thấy rõ người ra người vào.
Chín giờ.
Mười giờ.
Mười một giờ.
…
Mãi đến giờ nghỉ trưa, Vu Dịch cũng không trông thấy bóng dáng Tăng Lý đâu, không biết liệu có phải bố Tăng Lý nói sai địa chỉ rồi hay không.
Ba giờ chiều, Tăng Lý rốt cuộc cũng xuất hiện cùng một đoàn người, không chỉ có hai người họ mà còn hai bên gia đình và mấy người bạn.
Mái tóc dài đen nhánh được cô búi gọn sau đầu. Cô ăn mặc rất đơn giản, chỉ mặc một chiếc sườn xám cách điệu màu trắng sữa, nhưng lại khiến anh nhớ tới dáng vẻ của cô năm xưa, khi cô thổ lộ tình cảm với anh, khi anh trông thấy cô ở bến xe thành phố A.
Vu Dịch từ xa thấy cô trò chuyện vài câu với những người đi cùng, sau đó cô vô tư khoác lấy cánh tay Ngải Cảnh Sơ, đi vào cục dân chính.
Vu Dịch đóng cửa sổ xe, bật nhạc rock, mở loa hết cỡ rồi nhấn ga, xe lao đi vun vút.
Đóa bách hợp trắng yêu kiều kia, anh mãi mãi không sẽ không còn được chiêm ngưỡng nữa.