Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba

Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba

Tác giả: Liên Tâm

Ngày cập nhật: 04:08 22/12/2015

Lượt xem: 1341259

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1259 lượt.

sự việc này nói cho cùng vẫn là lỗi của anh. Nhưng anh đảm bảo sau này sẽ không không bao giờ gặp lại Tiểu Nhã nữa”.
Tôi liếc nhìn sang Tần Tử Long, chợt gắng gượng mỉm cười: “Không phải là vấn đề của Tiểu Nhã, là em đã thay lòng rồi”. Tần Tử Long chợt ngẩng đầu lên nhìn tôi, trong mắt lướt qua sự kinh ngạc. Tôi nhìn thẳng vào khuôn mặt anh, nói: “Em không yêu anh nữa rồi, cho nên em muốn ly hôn với anh”.
Ông xã hơi nổi giận: “Em nói nhăng nói cuội gì thế?”.
Tôi không chớp mắt, nhìn Tần Tử Long, như thể nhìn về một vùng đất hoang vắng phía sau lưng anh vậy, chỉ cảm thấy mơ màng: “Em vẫn luôn yêu thầm một người khác. Em vẫn luôn yêu thầm anh ấy, bây giờ em không cần anh nữa”. Tôi chuyển ánh mắt về phía ông xã, có cảm giác thoải mái chưa từng có, nói rõ từng tiếng: “Em không cần anh nữa!”.
Giọng ông xã khản đặc, cố giải thích: “Anh có thể nói cho em biết nguyên nhân”.
“Không cần nữa!”. Tôi vội vàng ngắt lời anh, sợ rằng mình lại mềm lòng lần nữa. Người đàn ông này đã đem lại cho tôi nỗi đau khổ và sự bi thương tột cùng, giờ đây, tôi muốn vứt bỏ, giống như lúc đầu anh đã không ngần ngại vứt bỏ cái nhà này, vứt bỏ tôi và đứa con.
Yêu mười năm, thì ra con tim chết đi chỉ cần một khoảnh khắc ngắn ngủi.
Một giây trước đây, có thể em vẫn còn yêu anh giờ đây, xin lỗi, em không làm được nữa rồi!
Yêu anh yêu đến độ tâm trí và sức lực đều rã rời, em thực sự đã bất lực.
Anh nhúc nhích môi, chuông cửa chợt kêu vang, anh như thể bị sét đánh trúng, đứng bật dậy, Tần Tử Long đứng dậy: “Tôi ra mở cửa”. Ông xã vội vàng ngăn lại: “Đừng!”.
Tôi chẳng cần đoán cũng biết ngay là ai theo đến.
Tần Tử Long lạnh mặt: “Có chuyện gì thì hãy nói rõ ràng trước mặt nhau hôm nay, nếu ai nói không rõ ràng, thì không được phép đi khỏi đây!”. Ông xã vẫn sa sầm mặt ngăn lại: “Đừng mở cửa!”.
Ánh mắt Tần Tử Long rừng rực: “Tôi sẽ không để cho bất cứ ai làm hại cô ấy, cô ấy đã quyết định ly hôn, anh vẫn còn đeo bám làm gì chứ? Lúc đầu chẳng phải là anh quyết định ly hôn sao?”. Chuông cửa vẫn reo vang, giống như tiếng kêu thê lương chưa từng có, ra sức kêu gào, như là sấm chớp xé toang bầu trời.
Tôi từ từ ra mở cửa, Tiểu Nhã đứng ngoài cửa, sắc mặt vô cùng khó coi. Tôi mở cửa, để cho cô ta vào. Cô ta nhìn thấy ông xã bèn gào thét, nắm chặt tay anh không chịu thả ra: “Em đoán được ngay là anh trở lại đây mà”. Tôi rót một cốc nước, ngồi xuống ghế sofa.
Tiểu Nhã chợt lao đến trước mặt tôi, mở to mắt, chỉ vào tôi chửi bới: “Cô là đồ vô liêm sỉ!”. Tôi chậm rãi nói: “Cô thì rất có liêm sỉ”. Cô ta lao về phía tôi, Tần Tử Long nhanh chóng chặn cô ta lại. Tôi nói vẻ tỉnh bơ: “Bây giờ tôi không cần anh ấy nữa, cô có thể đem đi”. Tiểu Nhã sững người, rồi lại quay sang ông xã, giọng phẫn nộ: “Cô ta đã không cần anh nữa rồi, anh vẫn còn trơ mặt bám lấy cô ta
Ông xã đi đến trước mặt tôi, giọng uể oải: “Em nghe anh giải thích!”.
Tiểu Nhã ra sức nắm chặt cổ tay anh nói từng chữ: “Chúng ta đã như vậy rồi, anh còn giải thích gì chứ?”. Trái tim tôi dường như bị búa giáng mạnh, đau đớn khôn tả, tôi nhìn thẳng vào mặt anh, lắc đầu nói: “Em không muốn nghe thêm nữa!”.
Ông xã chợt hất tay Tiểu Nhã ra, quỳ xuống trước mặt tôi: “Cô ta cố ý bỏ thuốc mê để hại anh, quay phim lại, cho nên anh mới không có cách nào cả, mới bị cô ta ép phải ly hôn. Đó hoàn toàn là do cô ta ép anh”.
Trên đỉnh đầu dường như có vô số sấm sét đang gào thét, khiến tôi giật mình, tôi mở to mắt nhìn anh, chỉ cảm thấy mơ màng, đây mới là sự thực, đây mới là chân tướng sự việc.
Cái hôm kỉ niệm ngày cưới của chúng tôi, anh bị Tiểu Nhã bỏ thuốc mê, quay phim, cho nên mới đối xử với tôi như vậy. Không nghe giải thích còn được, càng nghe càng thất vọng.
Người đàn ông trước mặt tôi đây đã không chịu hối cải.
Lúc đầu tôi đã luôn miệng dặn dò anh hãy tránh xa Tiểu Nhã, nhưng anh cứ nhất định không nghe.
Bây giờ, bị người ta uy hiếp, không làm chủ được mình, việc này thì là lỗi của ai chứ?
Tôi ra sức trấn tĩnh, cắn răng, mặt lạnh lùng: “Hôm nay sẽ đi làm thủ tục ly hôn!”. Tôi đứng dậy, trừng mắt nhìn anh, ánh mắt đáng sợ hét lớn: “Bây giờ! Lập tức!”.
“Bà xã… Anh đã lấy được video rồi, căn nhà này cũng đã bán rồi, bây giờ chỉ cần em đi với anh, chúng ta có thể thực sự rời xa người đàn bà này”.
“Anh dám!”. Tiểu Nhã cười khẩy, “Anh tưởng rằng anh cầm được cuộn băng gốc sao, tôi nói cho anh biết, đó chỉ là một trong số những bản tôi đã sao ra rất nhiều, cố tình để cho anh lấy được. Cuộn băng gốc đang nằm trong tay tôi, anh không bao giờ có thể tìm thấy được”.
Ông xã quay người giơ tay về phía cô ta, tức giận đến độ run rẩy. Tiểu Nhã vênh mặt lên, cười càng lạnh hơn, chỉ thẳng vào mặt cô ta: “Có giỏi thì anh cứ đánh, đánh thẳng vào đây này!”.
Việc này là thế nào chứ? Hai tên hề đang cư xử hỗn hào trong nhà tôi. Tôi bình tĩnh xen vào: “Xin lỗi hai vị, tôi muốn ly hôn!”.
Ông xã cuối cùng cũng bỏ tay xuống, quay về phía tôi, ra sức lắc cánh tay tôi: “Bà xã, anh không thể không có em!”. Tôi trơ mắt nhìn anh, dường như bị bóng đè, anh khẽ