XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cuộc Đấu Tình Yêu Tàn Khốc

Cuộc Đấu Tình Yêu Tàn Khốc

Tác giả: Mai Tử

Ngày cập nhật: 03:45 22/12/2015

Lượt xem: 134717

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/717 lượt.

a hắn, "Hơn nữa. Bắt đầu từ hôm nay, trở lại đây ở."
"Tôi đã nói, sẽ không nhúng tay chuyện của công ty! Anh cần gì ép tôi trở lại?" Linh Lung kinh ngạc không dứt, giọng nói cũng run rẩy.
"Anh không có ép em, anh chỉ là không tin em."
"Bất kể anh có tin tôi hay không, tôi có tự do." thái độ của Linh Lung cũng cứng rắn, bốn năm trước cô lấy được tự do của mình hướng tới, bốn năm sau cũng sẽ không dễ dàng thỏa hiệp, mất đi bản thân mình nữa, bị vây ở trong cái nhà lớn này.
"Em có tự do, nhưng mẹ em không có. Cho dù có mười phần trăm cổ phần, em vẫn gánh vác không nổi tiền chữa bệnh của mẹ em, không nên nghi ngờ lời của anh!" Mặt hắn không thay đổi nhìn cô lấn đến gần hắn, một phát bắt được cổ áo của hắn. Hành động rất kích động, thân thể cô rất nhỏ, phải nhón chân lên mới có thể đến gần hắn, tay của cô níu lấy cổ áo của hắn thật chặt, trong con ngươi ngọn lửa nóng bỏng như thiêu đốt, uy hiếp như vậy có vẻ buồn cười. Hắn không có nghĩ đến, bên ngoài cô an tĩnh ôn thuận, nhưng bên trong bền bỉ quyết không thỏa hiệp.
"Anh uy hiếp tôi! Anh dùng mẹ tôi tới uy hiếp tôi!" Linh Lung rống với hắn, không thể tin được hắn dùng chuyện như vậy uy hiếp mình. Vậy mà sau một giây ý thức cô lại được mình làm cái gì, ép mình tỉnh táo lại. Cô đã sớm biết Thượng Quan Ngự Quân tuyệt đối không chấp nhận ra lệnh, mình tại sao còn có thể phạm sai lầm như vậy! Buông hắn ra, Linh Lung cẩn thận mà lui về phía sau một bước.
"Cho tôi một lý do." Thanh âm của cô đã vững vàng rất nhiều.
"Lý do gì?"
"Thượng Quan Ngự Quân, anh không nên là người như vậy. Tại sao biết tôi không bất cứ cơ hội nào uy hiếp được anh, tôi tin tưởng anh có một trăm loại phương pháp để cho tôi không có xuất hiện ở trên hội đồng quản trị. Vậy mà anh không những không để cho tôi cách xa thị phi. Ngược lại còn đem tôi quấy rối đi vào. Hôm nay hành động của anh, quá mức kỳ quái!" Linh Lung tỉnh táo mà theo dõi con ngươi hắn, muốn từ trong đó tìm được chân tướng.
Cô tỉnh táo mà phân tích, không hợp với lẽ thường khiến cho hắn mất đi tỉnh táo. Nhìn chằm chằm cô, thanh âm Thượng Quan Ngự Quân bỗng nhiên căng thẳng, giữa hai lông mày lộ ra tức giận nguy hiểm, "Không nên phân tích tôi, em còn chưa đủ tư cách. Em hỏi tôi tại sao cuốn em đi vào? Được, tôi cho em biết, cũng là bởi vì em nóng lòng thoát khỏi nhà Thượng Quan, tôi mới càng để cho cái họ ‘Thượng Quan ’ này dây dưa cả đời với em. Em, Thượng Quan Linh Lung, vĩnh viễn cũng đừng muốn tự do!"
Nói xong, hắn giống như cơn gió rời khỏi phòng tiếp khách, khi cửa sau lưng hắn "Phanh" bị đóng lại.
Ở bên trong tĩnh lặng một hồi lâu, Linh Lung trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm cửa gỗ đóng chặt. Thượng Quan Ngự Quân nổi giận? Cô thế nhưng nhìn thấy bộ dạng hắn nổi giận! Nhưng mà, tại sao? Linh Lung không hiểu, bốn năm trước tự tay để cô tự do chính là người đàn ông kia, tại sao trong lúc bất chợt lại làm khó mình? Nghĩ tới đây, toàn thân cô chợt mất đi khí lực mà ngã vào trong ghế sofa. Mười tám tuổi cô ngây thơ cho là có thể chiến thắng Thượng Quan Tấn, nhưng mà cô thất bại. Hiện tại hai mươi hai tuổi, cô trước mặt con trai của hắn vẫn không có chút phần thắng nào!






Ba năm sau.
Âm nhạc đẹp đẽ đúng bảy giờ vang lên ở buổi sáng, ánh mắt của Linh Lung mở to lờ mờ, lật người ngồi dậy, tóc dài thẳng đen nhánh xinh đẹp như gấm đen ở trên vai cô buông xuống giống như thác nước. Linh Lung hai mươi lăm tuổi, đã đầy đủ sự quyến rũ của con gái. Hoặc giả cô cũng không phải là cô gái xinh đẹp nhất, vậy mà toàn thân vô luận là lười biếng tư thế cũng tràn đầy ý vị của cô gái còn là thông minh năng nổ.
Ba năm ở trên thương trường, cô chậm rãi học được sử dụng ưu thế của bản thân.
Cởi áo ngủ xuống tùy ý ném vào bên trong rương gỗ bên cạnh của phòng tắm, cô mở vòi hoa sen ra để cho nước nóng phun từ đầu đến chân. Mặc vào áo lót mới thoải mái, thổi khô tóc, sau đó thay quần áo mới, quần dài tơ màu đen hiệu GUC¬CI kiểu mới nhất thích hợp bọc lấy đôi chân thon dài của cô. Linh Lung tùy tiện lục lọi tủ quần áo, lấy được một cái áo lụa tơ màu trắng, vật liệu hai tầng đặc biệt mơ hồ phản xạ màu bạc dưới ánh mặt trời, tính chất mờ đục cùng với đường may bởi các danh gia thích hợp buộc vòng quanh vóc người xinh đẹp của Linh Lung, đồng thời lại tản ra ưu nhã cao quý. Linh Lung nhẹ nhàng mở nhãn lên, cũng là kiểu dáng GUC¬CI mới.
Linh Lung giễu cợt cười một tiếng, Thượng Quan Ngự Quân thích thiết kế của GUC¬CI sao? Trong gương cô đã không còn là cô ba năm trước đây. Bây giờ cô ăn uống ngủ nghỉ đều bị hắn quyết định. Hắn thậm chí yêu cầu cô bố trí tủ quần áo của mình!
Đồng dạng là trầm mặc, chỉ có tiếng dao nĩa va chạm, ấm áp ngắn ngủi như vậy giữa bọn họ sớm đã không thể.
Cô lơ đãng liếc hắn một cái, chỉ thấy hắn dựa dựa lưng ở bàn ăn dài, rất thoải mái mà lật xem tờ báo, vẫn là khuôn mặt kia vừa anh tuấn lại lãnh khốc, vào hôm nay lại làm cho lòng của cô hơi sợ hãi.
"Tại sao nhìn anh?" Hắn hứng lấy ánh mắt mang theo tìm kiếm của cô.