Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cưới Tình Yêu Cũ

Cưới Tình Yêu Cũ

Tác giả: Hoàng Thượng

Ngày cập nhật: 03:17 22/12/2015

Lượt xem: 134773

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/773 lượt.

t cuộc hay không.
Dù sao chuyện lớn như vậy, bất kể là ai ban bố ra, người trong cuộc hẳn là nên bàn bạc một chút.
Tô Tuyết yên lặng nhìn Cố Thiển Hi một cái, xoay người đóng cửa lại.
Trong phòng tĩnh lặng, ngày thứ nhất Cố Thiển Hi chuyển vào thật sự có chút không quen ở trong một căn nhà vừa lớn vừa phô trương như vậy, cho nên Phó Hữu Minh nghe theo ý kiến của cô đem gần một nửa người hầu trả lại. Mặc dù chuyện này làm Phó Hữu Minh từ đầu đến chân đều bị bà nội quở trách một lần lại một lần. Nói Phó Hữu Minh không biết thương xót người ta!
Phó Hữu Minh lúc ấy đang mở hội nghị, chính phủ đối với một mảnh đất ở vùng ngoại thành tiến hành bỏ vốn đấu thầu, Phó Hữu Minh đi thăm dò địa hình cảm thấy rất tốt, cho nên dự tính mua lại!
Lần đầu tiên anh tạm dừng hội nghĩ giữa chừng, nhận điện thoại của Cố Thiển Hi, làm cho những cổ đông khác trong công ty trợn mắt há hốc mồm.
Cố Thiển Hi hồi hộp lại nói: “Phó tiên sinh, anh có nhìn thấy tin tức hôm nay chưa?”
“Rồi!” Phó Hữu Minh nhẹ nhàng trả lời, anh cũng không có ý định giấu diếm: “Tin tức là anh thông báo, em có nguyện ý không?”
Cố Thiển Hi sửng sốt tại chỗ: em có nguyện ý không?
Này có tính là cầu hôn không?
Nhưng mà, bọn họ quen biết chưa tới một tuần.
Phó Hữu Minh ngồi trong phòng họp, làm trò ngay trước mặt mọi người: “Nếu như em gật đầu, vậy chúng ta nhanh chóng cưới thôi!”
Cố Thiển Hi không nhịn được, cười khì khì một tiếng.
Trong ấn tượng của Cố Thiển Hi, Phó Hữu Minh giống như một người đàn ông rất lãng mạn. Anh luôn thích đem nụ cười giắt ở khóe môi, vào thời điểm cô cần nhất liền xuất hiện: thay cô bung dù, ôm cô lên xe, thậm chí thay cô cầm đôi giày cao gót đáng ghét…
So với bảy năm kết hôn cùng Quý Vĩ, trong một tuần lễ người đàn ông này làm còn nhiều hơn bảy năm của Quý Vĩ.
“Tại sao lại là em?” Cố Thiển Hi vẫn muốn hỏi.
Phó Hữu Minh ngay cả thời gian để suy nghĩ cũng không cần, chỉ tùy ý mở miệng: “Bởi vì chỉ có duy nhất một Cố Thiển Hi là em!” Lời của anh tựa hồ rất tùy hứng, nhưng khiến người nghe cảm thấy thật chân thành.
Bởi vì chỉ có duy nhất một Cố Thiển Hi là em!
Cố Thiển Hi nghe những lời này, đột nhiên cảm thấy rất muốn khóc!
Cô không biết đây có được coi là lý do hay không, nhưng mà lòng của cô rất ấm áp.
“Vậy ý của anh là muốn cầu hôn với em sao?” Cố Thiển Hi hít sâu một hơi, nở nụ cười đùa.
Mỗi lần nói chuyện phiếm, cô có thể phát hiện Phó Hữu Minh đối với người khác không giống nhau, loại cảm giác này làm cho cô thấy rất thoải mái.
Có lẽ, điều đó đến từ lòng hư vinh ở sâu trong thâm tâm người phụ nữ!
Phó Hữu Minh nghe cô nói những lời này, không nhịn được cười: “Đây chỉ là cầu hôn miệng! Nếu như không làm cho em gật đầu, anh liền ở trước mặt mọi người cầu hôn, nếu em vẫn từ chối, mặt mũi anh toàn bộ cũng sẽ mất hết?”
Cố Thiển Hi không biết tại sao, bỗng nhiên trong lúc đó rất muốn đáp ứng trong miệng Phó Hữu Minh cái gọi là cầu hôn miệng.
Cô nghĩ, không bằng cứ như vậy nhanh chóng cưới luôn, bắt đầu một con đường nhân duyên mới. Nói không chừng, lời Tô Tuyết nói là đúng, nhanh chóng cưới cũng vẫn có thể đi tới cuối đời.
Chẳng qua trong phút chốc, cô nhìn nhẫn cưới trên ngón áp út còn chưa tháo xuống, đáy lòng xông ra một tia đau đớn.
Cố Thiển Hi nói: “Có thể cho em chút thời gian suy nghĩ kỹ được không?”
Phó Hữu Minh thật sự bất ngờ, anh cho rằng Cố Thiển Hi nhất định sẽ một mực từ chối, nhưng không có nghĩ đến đáp án của cô là “suy nghĩ kỹ”. Tâm tình của anh đột nhiên tốt lên: “Cơ hội khó cầu, em cần phải nắm thật chắc thời cơ đấy! Dù sao tin tức cũng đã ban bố, chùng ta không thể lãng phí tài nguyên quốc gia được!”
Cố Thiển Hi ở đầu bên kia gật đầu, cũng không nói gì, Phó Hữu Minh cho rằng cô đã tắt điện thoại bỗng nhiên lại nghe Cố Thiển Hi nói: “Em nghĩ nên về nhà mấy ngày, nếu bà nội tìm, anh giúp em giải thích một chút nhé!”
“Được!” Phó Hữu Minh trả lời vô cùng sảng khoái!
Dù sao về nhà cũng là chuyện sớm muộn, tốt xấu gì con rể cũng muốn ra mắt cha mẹ vợ! Phó Hữu Minh cúp điện thoại, cảm thấy bản thân trưởng thành cũng không kém, cho nên về nhà ra mắt cha mẹ sớm một chút cũng rất tốt!
Vội vàng kết thúc hội nghị, Phó Hữu Minh lệnh cho Tôn Nghệ hủy bỏ lịch trình buổi tối và ngày mai: đã đến lúc đi gặp người nhà của cô ấy rồi!






Ngày hôm sau là chủ nhật, Cố Thiển Hi rốt cuộc cũng khó khăn thoát khỏi vòng vây ký giả nhờ sự giúp đỡ của Tô Tuyết, sau đó đón một chiếc taxi chạy thẳng về nhà. Sau hơn nửa giờ ngồi trên taxi, người tài xế trung niên lâu lâu lại quay đầu nhìn biểu hiện lo lắng của cô, cuối cùng cô cũng có thể trả tiền vội vã chạy lên nhà nhấn chuông cửa.
Cố Thiển Hi hít sâu một hơi, vẫn không quên câu nói của Tô Tuyết: Lên đường cẩn thận!
Diệp Thư Nghiên mở cửa, không giống như suy nghĩ của Cố Thiển Hi là bà sẽ đắp mặt nạ tức giận mắng đến văng nước miếng, mà ngược lại bà còn cười đến đôi lông mày cong cong.
“Thiển Hi, sao về trễ như vậy?” Diệp Thư Nghiê