XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Dám Yêu Dám Lên

Dám Yêu Dám Lên

Tác giả: Kagen no Ju

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 1341098

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1098 lượt.

ng ca cùng cũng là tốt cho cô, không phải vậy sao?" Vẻ mặt của phó tổng giám đốc khi nói nhìn rất thành thật, "Nhìn cô như vậy cũng biết là chưa có bạn trai, thay vì dùng thời gian dư thừa vào những việc vô bổ như lên màng thì thà rằng dùng thời gian đó xem sách sẽ có ích hơn."
Tại sao anh ta có thể chắc chắn rằng mình nhất định chưa có bạn trai? Mặc dù sự thật là vậy nhưng mà đâu cần phải nói thẳng ra như vậy! Nếu anh ta lợi hại đến mức có thể biết mình chưa có bạn trai thì sao không biết tính cách của mình là không thích đọc sách hả?
"Hơn nữa, làm thêm giờ thì sẽ có tiền tăng ca."
. . . . . . Mình thẳng thắn mà thừa nhận rằng chính vì khoản tiền tăng ca này nên mình mới nhẫn nhịn ở lại cùng anh ta làm thêm giờ, lại còn phải giả vờ giả vịt chăm chỉ đọc sách nữa!
Tiền làm thêm giờ, vì nó mà cố gắng chiến đầu tiếp vậy.
"Phó tổng à! Tối nay anh muốn ăn gì?"
"Cho cô chọn."
Cho cô chọn cái gì chứ! Bảo mình chọn đồng nghĩa với việc mình phải tự thân vận động chạy đi mua đồ ăn cho anh ta, mà phải mất đến hơn một tiếng mới có thể đến được nhà hàng. Còn tiền xe thì công ty sẽ trả mà.
Nói thật lòng thì phó tổng giám đốc cũng có tính người nha, trừ buổi chiều mỗi ngày cứ đúng giờ là phải ba chân bốn cẳng chạy đi mua đồ ăn thì công việc trong ngày căn bản rất nhẹ nhàng. Tầng trên cùng của tòa nhà này là địa bàn của phó tổng giám đốc, ở trên địa bàn này cũng chỉ có những người anh ta tin tưởng mới được đặt chân vào, cho nên khi ở đây anh ta sẽ không phải tỏ ra lịch sự nho nhã nữa, khi nổi giận thì cứ bùng nổ, văng tục thoải mái, lúc làm việc thì anh ta rất nghiêm túc nhưng đến thời gian nghỉ ngơi thì lại thích náo nhiệt.
Tính tình anh ta thay đổi thất thường nhưng lại là người đàn ông tài giỏi và đẹp trai làm cho người khác không chống đỡ nổi, cũng may đầu óc mình luôn tỉnh táo, tự nhắc nhở mình không được để rơi vào tay giặc. Không phải là mình không có nghi ngờ mục đích của anh ta khi bắt mình ở lại cùng làm thêm giờ, dĩ nhiên là cũng không dám mơ mộng hão huyền vì ham mê sắc đẹp của mình, không ai bảo mình vì thích ngắm trai đẹp mà ở lại đã là may mắn lắm rồi, lúc đầu mình đoán là anh ta sẽ lợi dụng thời gian làm thêm giờ để giao một núi công việc có thể đè chết người cho mình làm, nhưng sự thật lại không phải vậy, chẳng những mình có thể ngồi rỗi ngắm cảnh mà tiền tăng ca vẫn được cầm. Cuối cùng thì mình chỉ có thể kết luận một điều, đó là anh ta quá buồn chán, buồn chán đến mức không tiếc bỏ tiền ra để có người ở lại cùng làm thêm giờ với anh ta.
Cũng may là mình vẫn còn rất tỉnh táo, cũng có thể vì mình không thuộc nhóm người thích mê mệt vẻ đẹp trai của phó tổng giám đốc nên anh ta mới thăng chức cho mình ở cạnh anh ta.
Tương tự như vậy, có lẽ vì mình biết rõ vị trí của mình nên ba tinh anh trong phòng thư ký mới coi mình là bạn bè, nhất là Ryan và Lolo luôn cảm thấy tiếc vì đã không quen nhau sớm hơn, cho dù là DK, mặc dù vẫn giữ thói quen mặt lạnh như tiền nhưng thỉnh thoảng cũng rất tốt bụng chủ động lái xe đưa mình đi ra ngoài mua bữa trưa và bánh ngọt vào buổi chiều. Dĩ nhiên là những lần anh ta tốt bụng đều là vì Ryan muốn ăn ngon nhưng cửa hàng đó lại khá xa công ty mà thôi.
Mà nói tình cảm giữa hai người bọn họ chỉ đơn thuần là tình cảm anh em thì ai tin chứ? Dù sao thì mỗi lần mọi người trêu chọc bọn họ thì DK đều không thèm quan tâm.
Hình như Lolo rất quý mình nha, còn nhiệt tình mời mình đến nhà chị ấy để bàn tán về chuyện của hai người đàn ông này, cũng có thể vì ở tầng này chỉ có hai chị em mình là phụ nữ, mình không tin DK chịu ngoan ngoãn cùng chị ấy nói chuyện phiếm về chuyện gia đình. Dạo này chị ấy đang buồn rầu vì con trai chị ấy đang trong thời kỳ dậy thì. Mọi người đều biết rằng, vào thời kỳ này thì con trai luôn tò mò về phái khác, chị ấy muốn nói chuyện với con trai về chuyện này nhưng không biết phải nói thế nào. Vấn đề này tuy mình không thể giúp được gì chị ấy vì thứ nhất là mình chưa có con, thứ hai là mình cũng không có em trai, cho nên về mặt này thì mình chưa có tý kinh nghiệm nào hết. Đừng nói là đã từng tiếp xúc với con trai ở tuổi dậy thì mà ngay cả khi mình đến tuổi lấy chồng rồi mà vẫn chưa từng trải qua cái gọi là mối tình đầu nha.
Có qua thì phải có lại, nói chuyện với nhau một thời gian rồi nên Lolo cũng biết nỗi bực tức của mình về chuyện mỗi đêm mình đều phải ở lại cùng phó tổng giám đốc làm thêm giờ. Có một lần chị ấy còn phá lên cười rồi nói với mình: "Xem ra phó tổng giám đốc đối xử với em rất đặc biệt nha, chị chưa từng thấy anh ta bảo ai trong ba người của phòng thư ký này ở lại cùng anh ta làm thêm giờ nha."
"Đó là bởi vì em dễ ức hiếp chứ sao nữa."
"Chị cảm thấy chuyện này không hề đơn giản như vậy."
"Chỉ đơn giản như vậy thôi." Mình rất chắc chắn về điều này, sau đó còn kể cho chị ấy nghe chuyện lần đầu mình gặp phó tổng giám đốc như thế nào.
"Thật ra thì phó tổng giám đốc là một người rất tốt."
"Đúng thế, trừ những lúc bắt em đi xếp hàng chờ mua bánh trứng và lúc ở lại cùng làm thêm giờ với anh ta ra."