
Tác giả: Anh Tử
Ngày cập nhật: 03:14 22/12/2015
Lượt xem: 1341633
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1633 lượt.
uân Phong cùng với Trần Tích Tích. Họ cũng không nằm ngoài nỗi đau thương bất ngờ ập đến, sự tuyệt vọng bao trùm lên khuôn mặt và những giọt nước mắt tuôn rơi như mưa không ngừng kích thích thần kinh của Lý Dương, một lần nữa xác nhận với anh sự thực: Người bạn cùng lớp thời đại học của anh, mười mấy năm nay vẫn luôn hiển hiện trước mắt anh, giờ đây đã mất thật rồi.
Cảnh tượng khá hỗn loạn, ở đây chủ yếu là họ hàng thân thích của Ngụy Xuân Phong, ngoài ra còn có nhân viên trong công ty của anh và những người bạn kinh doanh. Có mấy người vây quanh bố mẹ của anh và Trần Tích Tích, bày tỏ sự chia buồn sâu sắc cùng gia đình.
Không ai chú ý tới Lý Dương. Qua khoảng trống giữa hai người phụ nữ, anh nhìn Trần Tích Tích ở phía xa xa, cô không gào khóc, có điều nước mắt chảy dàn giụa, vẻ mặt đờ đẫn, có thể thấy trong giờ phút này cô đau đớn khủng khiếp. Lý Dương cũng cảm nhận được nỗi đau khoắc khoải trong lòng cô. Anh muốn chạy sang chỗ cô nói vài lời an ủi, nhưng anh lại cho rằng, lúc này dù có nói gì thì cũng vô ích thôi. Xuân Phong đã đi rồi, giờ này phút này bất kể lời nói nào cũng không thể làm giảm bớt hay xoa dịu nỗi đau thương của người thân.
Cả buổi chiều, Lý Dương như người mất hồn, lúc nào mặt cũng buồn rười rượi. Sự thực này quả khiến người ta khó có thể chấp nhận. Vừa mới mấy ngày trước, anh còn gặp Ngụy Xuân Phong ở cổng ngân hàng, lúc làm xong việc, hai người tạm biệt nhau, Ngụy Xuân Phong buông một câu: Đợi qua đợt bận rộn này, hai đứa mình phải đi uống một chầu… Chầu rượu đó còn chưa uống vậy mà trong nháy mắt, một người đang sống yên lành lại đột nhiên trở thành người thiên cổ.
Thời đại học, Lý Dương và Ngụy Xuân Phong ở chung một phòng trong kí túc xá, người nằm tầng trên, người ngủ tầng dưới. Hồi đó, hai người thân nhau đến nỗi cùng chia sẻ với nhau từng bình nước, từng hộp cơm, thậm chí có lúc còn cùng thích một cô bạn trong lớp. Sau khi tốt nghiệp, Ngụy Xuân Phong trở về quê ở Thanh Đảo, còn Lý Dương không muốn về Hà Nam nên ở lại Bắc Kinh, làm việc cho một doanh nghiệp nước ngoài. Đáng tiếc là, anh vừa mới đi làm chưa được bao lâu thì gặp cảnh doanh nghiệp này cùng với năm trăm doanh nghiệp lớn khác tái cơ cấu tổ chức, gây xáo trộn nhân sự, khiến mọi người hoang mang, từ đó dẫn đến việc nghiệp vụ không ổn định, thu nhập của nhân viên sụt giảm. Thế là, những nhân viên già dặn kinh nghiệm nhao nhao đổi nơi công tác, còn Lý Dương gắng gượng ở lại hơn nửa năm, song tình hình vẫn không được cải thiện, anh đành tìm đường khác mưu sinh. Đúng lúc này, Ngụy Xuân Phong điện thoại phấn khởi báo cho Lý Dương tin sốt dẻo: Một doanh nghiệp nổi tiếng ở Thanh Đảo thông báo tuyển dụng nhân viên trong phạm vi cả nước, người trúng tuyển được vào biên chế nhà nước chính thức. Ngụy Xuân Phong hỏi Lý Dương có muốn thi thử hay không. Từ thuở nhỏ, Lý Dương đã có một tình yêu tha thiết với biển cả, hơn nữa, Điền Ca – cô bạn gái cùng anh nói lời yêu thương ở Bắc Kinh cũng là người Thanh Đảo. Dưới sự ủng hộ, cổ vũ và động viên của Điền Ca, anh dường như không còn do dự, ôm chí quyết tâm, nhất định phải thi được vào doanh nghiệp đó. Suốt đêm, anh ngồi tàu hỏa tới Thanh Đảo, đến nơi anh lại chui tọt vào căn phòng nhỏ của Ngụy Xuân Phong, ngồi đọc các loại tài liệu có liên quan để chuẩn bị cho cuộc thi. Anh ôn luyện đến quên ăn quên ngủ, hăng hái chiến đấu những mấy hôm liền. Lần thi này chẳng khác nào một cuộc chiến đấu tàn khốc, có thể nói là cực kỳ khó khăn, bởi lẽ ngạch kế toán chỉ tuyển tất cả có tám người, trong khi đó, số người tới đăng ký tham gia thi tuyển không ngờ đã hơn một nghìn. Đã thế, sát ngày thi, Lý Dương bỗng nhiên cảm cúm nặng, toàn thân khó chịu, tinh thần thoáng chốc cũng buông lơi, thiếu chút nữa là anh phải bỏ thi. Cũng may, Ngụy Xuân Phong thấy anh như thế, bèn lập tức gọi điện thoại tới Bắc Kinh, lúc ấy Điền Ca vẫn đang học ở học viện y học, cô vội vã xin nghỉ, chạy về Thanh Đảo để tiếp thêm sức mạnh cho bạn trai. Sự chăm sóc tận tình của Điền Ca cùng với sự cổ vũ không ngừng của Ngụy Xuân Phong, sau hai ngày truyền dịch, Lý Dương lại bùng lên ý chí chiến đấu, đúng giờ bước vào phòng thi. Kết quả, cộng điểm các vòng thi, anh có tổng điểm đứng thứ hai, riêng vòng phỏng vấn thì anh đứng thứ nhất, Lý Dương chính thức được nhận vào làm việc trong tập đoàn CC Thanh Đảo.
Nghĩ lại, mọi chuyện cứ ngỡ như ngày hôm qua.
Ấy vậy mà, tựa như một giấc mơ, trong nháy mắt, âm dương đã đôi bờ cách trở.
3
Nhá nhem tối, Lý Dương chạy sang nơi hỏa táng, bỗng chuông điện thoại vang lên, trên màn hình nhấp nháy chữ “em yêu” màu xanh ngọc, giai điệu bài Hạnh phúc ở nơi nào truyền đến bên tai. Đây là nhạc điệu anh cài riêng cho Điền Ca. Cô bảo với anh rằng, bên môi giới hẹn ngày mai đi xem nhà, cô cảm thấy căn hộ lần này cũng không tồi, hỏi anh có thể cùng cô đi xem nhà một thể không. Hễ nhắc tới chuyện nhà ở là Lý Dương lại đau đầu, lại thêm khung cảnh rối ren nơi hỏa táng nữa, thế là anh gạt phắt đi.
- Em có biết dùng cái đầu của mình để nghĩ xa hơn không? Giá nhà tăng tới chừng nào rồi? Tro