
Tác giả: Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu
Ngày cập nhật: 03:46 22/12/2015
Lượt xem: 1341388
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1388 lượt.
ng, đâu còn quan hệ gì. Diệp Chi nghiêm mặt đóng weibo, khẽ bóp máy vi tính nhắm mắt làm ngơ rồi đi xuống lầu tìm cái gì ăn.
Nên không thấy xen lẫn trong một đống bình luận có một cái bình luận:
Song Mộc Vi Lâm: Vợ yêu chờ anh. . Anh sẽ lập tức đến thành phố D gặp em. @ Kỳ Rơi Vô Hối
Chuyện nhà họ Lý cũng đã làm xong, Kỷ Lâm vẫn còn lấy cớ sắp xếp lại mọi chuyện không chịu về bộ đội để có thể thêm chút thời gian gặp Diệp Chi.
Vững chắc lòng dân mới yên bình nước nhà, trước tiên phải dụ dỗ vợ rồi mới trở về bộ đội làm chuyện lớn. Đoàn trưởng Kỷ lên kế hoạch vô cùng tốt đẹp, nhất là đang xem trên tin tức thấy Lý Khoan bị điều tra thì tâm tình rất tốt, đặt hộp điều khiển ti vi xuống lái xe chạy tới nhà họ Diệp.
Kết quả biết được Diệp Chi đã đi thành phố D ký tặng sách rồi .
Ký tặng sách? Sao sớm không làm muộn không làm, cố tình lúc này làm? Mắt hồ ly của Kỷ Lâm híp lại rồi mở weibo trên điện thoại di động ra, kết quả thấy nổi trội hơn hết là nhưng bình luận nói Mạnh Trường Thụy và Chi Chi nhà anh ở chung một chỗ.
Hơn nữa còn có rất nhiều fan cuồng của Mạnh Trường Thụy bình luận phía dưới weibo của anh, nói anh không xứng với Kỳ Rơi Vô Hối, còn nói anh sớm chia tay nhường chỗ cho Mạnh đại thần nhà bọn họ.
Đây quả thực là ngược đời mà. Lửa giận trong lòng Kỷ Lâm từ từ tăng lên, về đến nhà cởi thường phục ra, thay đổi quân phục chạy thẳng tới phi trường, thuận tiện lên weibo đăng trạng thái bày tỏ quyết tâm vượt nghìn dặm để đến bên vợ yêu.
Lúc Kỷ Lâm đến nơi ký tặng sách thì buổi ký tặng sách còn chưa bắt đầu, nhưng ở đó cũng đã có rất nhiều người, nhốn nha nhốn nháo chen chúc ở trước mặt chờ chủ nhiệm phụ trách đứng ra nói bắt đầu.
Trong nhiều người như vậy, Kỷ Lâm liếc mắt đã thấy liền Diệp Chi đang ngồi cạnh áp-phích phía đối diện, cô hình như đang cùng Mạnh Trường Thụy thảo luận cái gì, cầm bút viết chữ vẽ tranh trên giấy, thỉnh thoảng còn ngẩng đầu cười cười với anh ta, ánh mắt nhu hòa trong suốt.
Địa điểm ký tặng sớm đã có rất nhiều người ái mộ nhanh chóng chụp hình, Kỷ Lâm thậm chí còn nghe được bọn họ kích động bàn luận:
“Kỳ Tử đại nhân thật đẹp. Gào khóc, quả nhiên là nữ thần.”
“Ngồi cũng Mạnh đại thần thật xứng đôi. Quả thực là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi.”
“Mẹ nó. Thật đúng là hợp ý mà, Kỳ Rơi Vô Hối là mỹ nữ, anh em nhanh đến đây, nhanh chụp hình họ làm thành một poster dán lên tường đi.”
. . . . . . . . . . . .
Kỷ Lâm càng nghe mặt càng đen mặt, thật hận không thể lấy hết toàn bộ điện thoại của bọn họ, vứt hết xuống đất, đạp vỡ hết. Nhưng anh không phải là người lỗ mãng, hít sâu một hơi đè xuống tất cả cảm xúc không ngừng dâng lên trong lòng, sửa sang lại quân phục cho phẳng phiu, bày ra bộ dáng lẳng lặng bình thản, vạch đám người trước mặt đi lên trên.
Anh mặc toàn thân bị quân phục màu xanh lá cây, bộ dáng tuấn tú lạnh lùng, quần li thẳng tắp, thân hình cao to, tinh thần sáng láng, ở giữa một đám người rụt cổ lại tới ký tặng sách thì nổi bật hẳn giữa đám người ái mộ.
“Aizzz… Anh lính.” Một cô gái kéo tay áo cô bạn thân, nhỏ giọng thét chói tai “Rất đẹp trai. . Mau chụp hình.”
“A. . . . Anh lính. Anh lính đó cũng là người ái mộ của Kỳ Tử đại nhân? A. . . . . . Thích đọc truyện về quân nhân. Chắc là mình đang nằm mơ, mau đánh cho mình tỉnh đi.”
“Đừng có lải nhải…Anh lính đó quả thực đẹp trai ngất ngây.”
Diệp Chi cảm thấy mọi người bỗng chợt trở nên huyên náo, ngay cả Mạnh Trường Thụy nói ngay bên cạnh cô cũng nghe không rõ, không nhịn được ngẩng đầu nhìn, không ngờ nhìn thấy thì sợ ngây người.
Kỷ Lâm tại sao lại ở chỗ này? Anh sao lại tới đây? Trong lòng Diệp Chi bối rối thiếu chút nữa thét chói tai. Thật khó khăn mới trấn định lại, vừa định mở miệng hỏi anh thế nào lại đến đây đã cảm thấy hoa mắt. Lúc cô nhìn chăm chú thì Kỷ Lâm đã nhanh chóng đến bên cạnh cô, rồi Diệp Chi đã trải qua một chuyện ở ngay trước con mắt mọi người, chuyện mà cả đời này cô rất muốn quên.
Một tay Kỷ Lâm giữ ót của cô, một tay ôm hông của cô, khi cô còn chưa kịp phản ứng đã gọi cô một tiếng ‘Vợ yêu’ sau đó liền đặt môi nóng bỏng của mình lên môi mềm mại của cô.
Tiếng thét chói tai bỗng nổi lên khắp bốn phía, tiếng chụp hình ‘Tách…Tách’ không ngừng, Tiền Thanh không nhịn được ngẩng đầu liếc nhìn, kết quả đã bị hình ảnh đó làm cho mù mắt, ánh mắt xoay qua Mạnh Trường Thụy thì chợt dừng lại.
Ngạc nhiên hoặc kích động hoặc tức giận, nét mặt Mạnh đại thần như thể vừa nuốt phải một con ruồi.
Biên tập Tiền yên lặng lấy điện thoại di động ra chụp ngay nét mặt này của Mạnh Trường Thụy, đây chính là nét mặt tức giận trong truyền thuyết. Mạnh đại thần thật đáng thương.
Tấm hình này dùng để thúc giục bản thảo là tốt nhất. Tiền Thanh cười vui vẻ cất điện thoại đi, tấm hình này ở trong tay mình thì việc thúc giục bản thảo không cần phải lo. Mình quả là cơ trí hơn người…Ha…Ha…
Diệp Khung Trở Về
Ngày đó ký tặng sách lại bị Kỷ Lâm ban tặng cho cái hôn, Diệp Chi đỏ mặt hoàn