80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đối Thủ Tình Trường

Đối Thủ Tình Trường

Tác giả: Lăng My

Ngày cập nhật: 04:02 22/12/2015

Lượt xem: 1341397

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1397 lượt.

phải đang nhiếc móc cô học cách nàng Đông Thi bắt chước chau mày sao? Vô cùng tức giận, Thẩm Xuân Hiểu hít một hơi thật sâu và nhắc nhở mình bình tĩnh. Lư Hạo Tường quen thuộc nơi này hơn cô, nếu cô thật sự nổi nóng thì mới thật sự làm xấu hình tượng bản thân. Cô chau mày, cong môi giễu cợt: “Giám đốc Lư, trong mắt anh, tôi là gái ế, việc tôi ngồi ở đâu cũng chẳng có gì đặc biệt. Nhưng tôi thấy có một điều kỳ lạ, anh là người đáng giá như thế, tại sao biết bao cô gái trong sảnh đường kia chẳng ngó ngàng gì tới anh thế nhỉ? Xem ra quan niệm thẩm mĩ của họ bình thường quá. Anh chàng tự cho mình là tài giỏi, số phận cuối cùng ắt hẳn chỉ có thể dương dương tự đắc mà thôi!”.
“Quá khen, quá khen!”, Lư Hạo Tường cười ha ha rồi ngồi xuống bên cạnh cô một cách rất tự nhiên, nói: “Cũng chưa đến mức phải dương dương tự đắc!”. Anh giơ tay, mười mấy tấm danh thiếp trong lòng bàn tay tạo thành khối hình chữ nhật, tiếng cười mang theo ý khoe khoang. “Họ cương quyết nhét danh thiếp vào tay tôi, tôi chỉ đành miễn cưỡng nhận thôi. Những cô gái ấy đều có điều kiện rất tốt, việc này chẳng phải khiến tôi khó xử lắm sao? Giám đốc Thẩm, nếu có thời gian, mong cô góp ý giúp tôi nhé!”
“Xin lỗi, tôi sẽ không dùng thời gian của mình để làm những chuyện vô ích. Hơn nữa, muốn giúp người thì phải xem đối tượng là ai. Đối tượng là Lư Hạo Tường anh sao? Tôi không có nghĩa vụ và cũng chẳng có hứng làm việc ấy!”.
“Nói rất hay, tôi có thể hiểu được. Cảm thấy hổ thẹn khi đối diện với những người bạn cùng giới ưu tú hơn mình cũng là điều khó tránh. Lòng tự trọng của Giám đốc Thẩm rất lớn, tôi cũng không thể ép người vào hoàn cảnh khó khăn được, đúng không?” Lư Hạo Tường miệng lưỡi sắc sảo, rồi lại tươi cười bổ sung thêm: “Hơn nữa, nhìn thân thương phận rất tổn hại sức khỏe. Tôi cũng không thể nhẫn tâm vui vẻ trên sự xấu hổ của cô được, đúng không?”.
“Anh mới là người phải xấu hổ đấy!” Nhìn vẻ mặt ung dung bỡn cợt của Lư Hạo Tường, Thẩm Xuân Hiểu thật sự muốn làm cho ngũ quan của anh ta thay đổi vị trí, chóp mũi nở hoa. Tay cô run run nhưng cuối cùng vẫn khống chế được, không đánh đổ cốc nước. Cô nghiêng đầu nhìn, bây giờ mà to tiếng với anh ta chỉ tổ làm trò cười cho thiên hạ. Lư Hạo Tường cứ trơ trẽn như thế, bản thân lại không khiến anh ta mất mặt được, Thẩm Xuân Hiểu hôm nay thật sự tâm trạng không thoải mái, không muốn hiếu chiến, cũng chẳng thể chịu thua, cô nhẫn nhịn nói: “Tôi chỉ muốn yên tĩnh một lúc thôi, xin anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, điều đó tốt cho tất cả mọi người đấy!”.
Lư Hạo Tường cười nói: “Xem ra Giám đốc Thẩm coi nơi đây là phòng làm việc của mình rồi, đây là nơi công cộng nên chẳng ai có quyền sở hữu cả. Tôi cảm thấy chỗ này rất tuyệt nên không muốn rời khỏi! Kỳ lạ, ông chủ Trương nói mỗi người đều có những ưu điểm tuyệt vời, nhưng sao tôi chẳng thể tìm thấy ưu điểm nào ở nơi cô thế nhỉ?”.
“Như nhau cả thôi!” Thẩm Xuân Hiểu đứng lên, liếc xéo anh một cái, lời nói kèm theo ý coi thường: “Anh không đi thì tôi đi!”.
“Cứ tự nhiên!” Lư Hạo Tường cười rồi nhẹ nhàng đưa tay ra làm động tác xin mời.
Thẩm Xuân Hiểu thật sự không muốn đối diện với anh chàng này nữa, nếu biết hôm nay anh ta có mặt ở đây thì cho dù Triệu Yến Minh có dùng khoản tiền lớn thế nào để dụ dỗ, cô cũng không đến. Đương nhiên, nếu khoản tiền của Triệu Yến Minh vượt quá sáu đơn vị, cô cũng sẽ cân nhắc.
Thấy Thẩm Xuân Hiểu rời đi trong sự phẫn nộ, Lư Hạo Tường chau mày cười, nụ cười thắng lợi, ngay cả trong mắt cũng nhấp nháy ánh sáng của sự khiêu chiến.
Triệu Yến Minh không biết Thẩm Xuân Hiểu ở bên này đang bực bội chán chường thế nào, bởi cô nói chuyện quá mải miết với Trương Hướng Dương. Cô đã bắt đầu hoạch định cho việc phỏng vấn, ngay cả thời gian cũng đã lên lịch. Nếu không phải vì Trương Hướng Dương quá bận thì cô đã hẹn phỏng vấn anh ngay ngày hôm nay rồi.
Bây giờ, Trương Hướng Dương muốn đi tiếp đãi những vị khách mời giả danh. Triệu Yến Minh vô cùng vui mừng và hài lòng, cô vừa ngẩng đầu lên thì thấy Thẩm Xuân Hiểu đang đứng ở phía trước bên phải với vẻ bực bội, anh chàng với nụ cười đắc ý đang đứng bên cạnh chẳng phải là Lư Hạo Tường sao?
Xem ra họ thật sự không hợp nhau, vừa gặp mặt là đã tuốt gươm giương nỏ ra rồi. Triệu Yến Minh hứng thú nhìn Thẩm Xuân Hiểu đi vào đám người.
Cô mỉm cười, lúc trước vì một lòng nghĩ đến cuộc phỏng vấn Trương Hướng Dương nên cô chẳng hề để tâm đến những động tác nhỏ nhặt của Thẩm Xuân Hiểu ngoài sân thượng. Lúc này Thẩm Xuân Hiểu bị anh chàng Lư Hạo Tường chọc tức đến nỗi đầu óc quay mòng mòng mà hằm hằm lao vào giữa đám người xem mặt. Đây đúng là chuyện tốt.
Cái nàng Xuân Hiểu này miệng lưỡi sắc sảo chẳng bằng anh chàng Lư Hạo Tường đang đứng bên đó. Xem ra, anh ta là người chiếm ưu thế rồi.
Thẩm Xuân Hiểu dáng người cao ráo, xinh đẹp, thêm vào nữa lại biết cách ăn mặc, đúng là hình tượng người phụ nữ hiền thục. Từ Trị Kiến với tấm lòng nhiệt huyết, cảm thấy tất cả các cô gái tham gia hoạt động này đều không sánh bằng Thẩm Xuân Hiểu, vì thế một lần nữa lấy hết