
Tác giả: Nhạc Nhan
Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015
Lượt xem: 134685
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/685 lượt.
t lát mới nói: "Tôi chỉ là nói đùa mà thôi, không cần nghiêm túc như vậy chứ. Nhưng nói thật, một ngày nào đó cậu có thể đưa cô gái kia đến cho chúng tôi nhìn một chút hay không? Thật muốn tận mắt xem thữ cỡ E thì hùng vĩ đến thế nào. Đúng rồi, đúng rồi, nếu có thể, để cô ấy mặc quần áo mát mẻ một chút, được không?" Học trưởng đầu óc đã bị “màu vàng phế liệu” chất đầy, hoàn toàn xem Viên Viên thành nhân vật chính của những bộ “phim đen” rồi.( Màu vàng phế liệu: Đầu óc dâm dê đen tối)
"Đàn anh! Đừng biến thái như vậy có được không? Cô ấy là người phụ nữ của tôi! Anh không được ở trước mặt tôi có loại suy nghĩ bậy bạ như vậy!" Khương Đường tay nắm thành quả đấm, vẻ mặt cực kì nặng nề.
"Người phụ nữ của cậu? Mới ngủ với người ta một lần liền biến thành người phụ nữ của cậu? Em trai à, cậu cũng không nên tưởng bở như vậy! Theo tôi thấy, tiểu thư dưa gang này...”
"Phải là chị dưa gang mới đúng." Vẫn yên lặng nghe mọi người đàm luận, Ôn Phong Nhã lúc này đột nhiên chen vào nói: "Tuổi của cô ấy so Khương Đường có lớn hơn một chút."
Đàn anh vẻ mặt chua xót "Ôi ôi ôi, cậu em, không nhìn ra nha! Cậu lại lợi hại như vậy? Tôi biết trong bệnh viện có không ít mấy cô bé y tá thầm mến cậu, không nghĩ tới cậu lại có hứng thú với phụ nữ lớn tuổi hơn mình."
Khương Đường trợn mắt nhìn Ôn Phong Nhã một cái, hắn có miệng lớn như vậy để làm cái gì chứ?
Ôn Phong Nhã chẳng qua là nhún vai, làm bộ như không thấy, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
"Cậu em, hào phóng một chút đi, đem “chị gái dưa gang” đến đây để cho chúng tôi xem một chút!"
"Không được." Ai lại ngu ngốc mà đem Viên Viên đến cho con sói già háo sắc này thưởng thức chứ?
"Cậu em, đừng hẹp hòi như vậy! Ôi ôi, tôi biết, có phải là cậu sợ cô ấy một khi đã nhìn thấy tôi, sẽ cảm thấy cậu quá xấu xỉ, sau đó vứt bỏ cậu mà lựa chọn tôi hay không? Ha ha ha, cậu thật sự là lo lắng thái quá rồi...”
Khương Đường lạnh lùng nhìn đàn anh. Hắn còn lâu mới hao sức với chuyện vớ vẫn này, người đàn ông này là loại người an phận ở nhà, hơn nữa nhiều năm vì thấm nhuần phim đem mà biến hoá thành con sói háo sắc từ giọng nói cho đến hành động, cho dù Viên Viên có là một người con gái đơn thuần, cũng sẽ ngay lập tức đem xếp hắn vào dạng nhân vật nguy hiểm, tuyệt đối không qua lại.
"Tóm lại là cậu đem chị gái dưa gang đến ...”
"Tôi đã nói với anh rồi, không được gọi cô ấy là chị gái dưa gang nữa!"
Đám người này rốt cuộc là bị làm sao vậy? Lỗ tai là để trang trí hay sao?
Hắn mỗi lần cãi nhau với bọn họ cũng là vì chuyện họ gọi hắn là “Cục Đường”, cãi tới cãi lui họ cũng xem như gió thoảng bên tai, hiện tại lại tự ý thay Viên Viên lấy cái tên “Chí gái dưa gang” làm biệt danh, còn hắn thì là “Cục Đường”, thật là xem thường hắn quá rồi!
"Chị gái dưa gang! Chị gái dưa gang! Cục Đường với Chị gái dưa gang, ngọt càng thêm ngọt, thật đang để người ta hâm mộ!”
Đàn anh không biết cái chết sắp đến, không chú ý tới sắc mặt Khương Đường đột nhiên có gì không đúng.
Ôn Phong Nhã chợt đi qua ghế bên cạnh đá thùng rác qua chân học trưởng.
"Này! Thằng nhóc kia, cậu đem thùng rác đá cho tôi làm cái gì... Ơ, cô gái kia là ai?" Đàn anh đang muốn đứng lên đem thùng rác đá trở về, dạy dỗ cho đám đàn em không biết lớn nhỏ, nhìn ra cửa thấy một sắc mặt phụ nữ.
Cô hình thể nhỏ nhắn xinh xắn, vóc người cũng rất đầy đặn, nhất là áo lông cổ chữ V màu xanh nhạt tôn lên dáng hình bộ ngực tuyệt đẹp, nhìn sơ qua rất co dãn. Cái cài áo hình trái tim bằng thuỷ tinh không che giấu được khe rãnh giữa ngực mê người, khiến bọn đàn ông ánh mắt không khống chế được rơi lên ngực cô trước, sau mới dời hướng đến khuôn mặt cua cô.
Cô gái kia không phải là ai khác, chính là Trình Viên Viên.
Cô đến bệnh viện muốn tìm Khương Đường, tìm đến quầy nhân viên phụ trách phòng quản lí bác sĩ thực tập mới biết bọn họ mới vừa hoàn thành một ca phẫu thuật, đang trong phòng nghỉ ngơi, vì vậy cô hỏi rõ đường, tự mình tìm đến phòng nghỉ ngơi.
Cô mới đi tới cửa, liền nghe bên trong có mấy nam sinh đang bàn về cái gì đó, lòng cô hiếu kỳ, đến gần cửa lẳng lặng nghe một lát, vừa lúc nghe được đoạn "... cô gái dưa gang mặc đồ mát mẻ một chút", cô càng nghe càng hoài nghi, cảm thấy người mà bọn đàn ông ấy đang nói đến chính là cô.
Cô gõ vài cái lên cửa, nhưng là bên trong thảo luận âm thanh quá lớn, không ai nghe được.
Cô không thể làm gì khác hơn là tự mình mở cửa, đầu tiên phát hiện cô chính là Khương Đường, hắn vừa thấy được cô, lập tức sắc mặt biến đổi, miệng cũng đóng chắt, không dám nói nữa câu.
Tiếp theo là Ôn Phong Nhã, sau đó là Thi Vịnh Triển, cuối cùng là đàn anh đắc ý vênh váo, tất cả đều đem tầm mắt rơi vào trên người cô.
Tên đàn anh giương khuôn mặt ngu ngốc nhìn chằm chằm vào bộ ngực tròn trịa mê người của cô, bày ra loại khát vọng ham muốn vô cùng lộ liễu, ánh mắt hắn đăm đăm nhìn chằm chằm mục tiêu, với tốc độ xem ra so với tàu điện Âu Cát Tang ủa Nhật Bản không khác bao nhiêu.
"Chị gái dưa gang là ai?"
Giọng nói Viên Viên nghe rất bình tĩnh, nhưng Ôn Phong Nhã và