
Tác giả: Lục Xu
Ngày cập nhật: 04:06 22/12/2015
Lượt xem: 1341398
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1398 lượt.
ớc chân vào phòng ký túc, đã lập tức bị Lương Nguyệt kéo tới xem mình được phân vào lớp nào.
“Phân ban thật rồi hả? Tớ hồi hộp chết đi được.” Vương Y Bối bị Lương Nguyệt kéo từ trên cầu thang ký túc chạy xuống: “Tớ vẫn muốn học cùng lớp với cậu”.
“Xem rồi biết ngay thôi.” Lương Nguyệt cầm tay Vương Y Bối chạy tới khu phòng học: “Cho dù không học cùng lớp nhưng chúng ta vẫn sẽ mãi là bạn tốt của nhau”.
“Nhưng tớ vẫn muốn chúng ta học chung lớp.” Vương Y Bối cố chấp mở miệng. Cô chính là kiểu người đã làm gì thì nhất định không thay đổi. Đi quán net lần đầu tiên ngồi ở vị trí nào thì lần sau cô sẽ nhất định ngồi ở vị trí đó. Thói quen sai bảo, sau khi cô và Lương Nguyệt trở thành bạn, cô cũng không có ý định thay đổi, càng không nghĩ ra bất cứ chuyện gì trái ý muốn.
Mọi người vây quanh bảng tin tức rất đông, hai người vất vả lắm mới chen vào được.
Kết quả là Vương Y Bối được xếp vào lớp 11/4, còn Lương Nguyệt được xếp vào lớp 11/2. Nghe nói, từ 11/1 đến 11/4 đều là chuyên Khoa học Tự nhiên. Một trăm sáu mươi học sinh của toàn khối được phân đều vào bốn lớp này, học lực của các thành viên trong từng lớp đều sàn sàn ngang nhau.
Mấy bạn học đứng quanh đấy cười với Vương Y Bối và Lương Nguyệt: “Sau này chúng mình là bạn học rồi”.
Vương Y Bối trề môi phụng phịu, không có ý định đáp lại họ, cô chỉ muốn được học cùng lớp với Lương Nguyệt mà thôi
Xem danh sách chia lớp xong, Vương Y Bối càng đau lòng kéo tay Lương Nguyệt nói: “Tớ không muốn thế này đâu, làm sao bây giờ?”.
Lương Nguyệt ngẫm nghĩ một chút: “Hay là, cậu đi tìm cô Tưởng thử hỏi xem. Cô Tưởng chủ nhiệm lớp 11/2 đấy, tớ thấy cô giáo rất yêu quý cậu, biết đâu có thể xin chuyển sang lớp 11/2 được”.
Vương Y Bối do dự một lát, cũng chỉ còn cách này thôi.
Cô Tưởng là giáo viên dạy Ngữ văn năm ngoái, Vương Y Bối được cô Tưởng khen hết lời vì có tài viết văn, bài làm của cô thường xuyên được lấy làm mẫu cho các bạn lớp khác xem. Điểm môn Ngữ văn của Vương Y Bối cũng thường xuyên nằm trong top 10, đương nhiên cô Tưởng sẽ có cảm tình tốt với cô.
Nói là làm, Vương Y Bối cũng không tới lớp 11/4 điểm danh nữa, mà trực tiếp đi tìm cô Tưởng. Tới văn phòng, cô mới phát hiện ra mình không phải là người duy nhất. Có rất nhiều bạn học cũng không muốn học ở lớp được phân, thậm chí còn có người thà rằng được học ở lớp bình thường như cũ.
Vương Y Bối vốn dĩ muốn tìm cô Tưởng để xin chuyển vào lớp của cô, nhưng tới nơi đã thấy cô đang nói chuyện với một bạn nữ khác, Vương Y Bối đành đứng đợi một bên.
Càng nhìn cô bạn kia, Vương Y Bối càng thấy quen mắt, hình như đó là Hướng Thần, cô bạn mà Lương Nguyệt từng nhắc tới với cô trước đây. Con trai cùng khối rất nhiều người thích cô ấy, thậm chí còn coi cô ấy là “nữ thần” trong lòng mình. Lúc Lương Nguyệt nhắc tới hai chữ “nữ thần”, Vương Y Bối đột nhiên nổi da gà. Thực ra, tiếng tăm của cô hoa khôi Hướng Thần này cô cũng được nghe qua, cô ấy được người ta gọi bằng cái tên “người đẹp lạnh lùng”. Hướng Thần có khuôn mặt xinh xắn, là nhân vật chính trong hầu hết những buổi biểu diễn ít ỏi của trường. Dù thế nào thì giữa một tập thể, người đứng trên đỉnh kim tự tháp bao giờ cũng sẽ trở thành “nhân vật làm mưa làm gió” trong mắt mọi người.
Chờ Hướng Thần và cô Tưởng nói chuyện xong, Vương Y Bối mới tiến tới. Khoảnh khắc ánh mắt hai người lướt qua nhau ấy, có thể số kiếp đã an bài cho mối quan hệ giữa họ vĩnh viễn đối lập với hai chữ “bạn bè”.
Vương Y Bối trò chuyện với cô Tưởng rất lâu, một mực nói rằng rất thích nghe cô Tưởng giảng bài, chỉ sợ đổi giáo viên khác thì không thích ứng được, lại ảnh hưởng tới kết quả học tập. Cô Tưởng cười bất đắc dĩ, hôm nay ai tới tìm cô cũng đều đưa ra một lý do như thế.
Nghe cô Tưởng nói vậy, Y Bối mới biết hóa ra Hướng Thần tới đây cũng là vì chuyện này. Cô chợt thấy trong lòng buồn bực.
Nhưng cho dù quá trình thế nào, kết quả vẫn khiến người ta rất hài lòng.
Vì muốn cho Lương Nguyệt một niềm vui bất ngờ, Vương Y Bối cố tình nói rằng cô Tưởng không đồng ý, quyết định phần lớn là do nhà trường, giáo viên không có quyền can thiệp. Thấy vẻ thất vọng của Lương Nguyệt, trong lòng Vương Y Bối lại có chút khoái chí mờ ám.
Bốn giờ chiều, học sinh phải tới phòng học của lớp 11/2 nhận sách để bảy giờ tối bắt đầu giờ lên lớp tự học.
Lương Nguyệt vẫn ở bên cạnh Vương Y Bối, nhìn bộ dạng đau khổ của cô, ra sức khuyên nhủ, dù không học cùng lớp thì vẫn có thể thường xuyên liên lạc, vẫn sẽ là bạn tốt của nhau như trước.
Sự thật Vương Y Bối giấu ở trong lòng thiếu chút nữa thì bị bật ra, may thay vẫn giữ được tới bốn giờ chiều. Vương Y Bối tận lực ép Lương Nguyệt đi trước, còn cô sẽ một mình tới lớp 11/4.
Lương Nguyệt biết tính tình cô khá kì quặc, trước khi đi vẫn còn an ủi cô, đợi lấy sách về rồi hai người sẽ cùng nhau đi ăn.
Lương Nguyệt tới lớp rồi, Vương Y Bối vẫn ở lại trong ký túc một lúc, áng chừng thời gian vừa khớp, mới vội vàng chạy tới dãy phòng học.
Nhận sách không phải là chính thức đi học, cũng chẳng phải chuyện gì quan trọng, th