Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đuổi Tình Yêu Đi

Đuổi Tình Yêu Đi

Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh

Ngày cập nhật: 03:22 22/12/2015

Lượt xem: 1341282

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1282 lượt.

húng ta ăn cơm thôi."
Hôm nay tâm tình Chu Tự Hàn hiển nhiên là tốt quá mức, món ăn bưng lên cũng không nhiều, nhưng món nào món nấy đều tinh xảo, mùi vị rất thơm ngon.
Sở Dĩnh cũng rất đói bụng, nửa đêm hôm qua mới về nhà, ăn vài miếng tạm lăn ra ngủ, sáng sớm vừa quảng cáo, vừa quay phim thử, ăn tạm mấy cái bánh quy, dù sao cũng là ăn cơm, không ăn cũng uổng, nên buồn bực cũng ăn.
Chu Tự Hàn bật cười, Sở Dĩnh như vậy rất đáng yêu, lại có chút đau lòng, lần đầu tiên anh lại đau lòng vì một người phụ nữ, trên mắt cô có một quầng thâm nhàn nhạt, cô không thích trang điểm đậm, cho nên tinh thần tốt xấu thế nào đều dễ dàng nhìn ra.
Xem ra cô thực sự rất mệt: "Sở Dĩnh, nếu mệt quá, em có thể bỏ" Sở Dĩnh sửng sốt ngẩng đầu, có phần không tin nổi: "Ý anh là, anh đồng ý cho tôi rời khỏi công ty vô điều kiện?"
Ánh mắt lạnh lẽo của Chu Tự Hàng lóe sáng, gật đầu một cái: "Đồng ý, điều kiện tiên quyết là em phải làm bạn gái của tôi."
"Bạn gái?" Sở Dĩnh bật cười to: "Chu Tự Hàn anh thật khôi hài, van xin anh, đừng làm nhục hai chữ bạn gái này được không, anh biết thế nào gọi là bạn gái không?"
Bị Sở Dĩnh phản đối nhiều, Chu Tự Hàn cũng không còn cảm thấy sự châm chọc của cô khó lọt tai nữa, thờ ơ nói: "Vậy em giải thích giúp tôi, thế nào là bạn gái?"
Sở Dĩnh bỏ đũa, tựa lưng vào ghế mở miệng: "Bạn gái là nam nữ thích nhau, là nghiêm túc qua lại, lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết, nguyện bên nhau cả đời, mới có danh hiệu đó, Chu Tự Hàn, anh định nghĩa bạn gái là cái gì? Cùng anh lên giường, anh vui mừng thì dỗ dành vài câu, mất hứng thì quăng cho ít tiền đuổi đi, xin thứ lỗi cho tôi không tán thưởng, bạn gái như vậy, xin ngài thỉnh cao minh khác thì tốt hơn."
Chu Tự Hàn thật sự có suy nghĩ một chút, đột nhiên hỏi: "Sở Dĩnh, em thật sự tin tưởng có chuyện một đời như vậy sao? Giữa nam nữ cho dù có thích nhau thật, có thể kiên trì cả đời dài như vậy? Có thể bảo đảm cả đời thủy chung không chán ghét nhau? Cái này không có khoa học, theo quan điểm khoa học, cho dù có tình yêu, nhiều lắm là kéo dài mười lăm tháng, cái cả đời của em từ đâu mà ra?"
Sở Dĩnh chợt cảm thấy mình và Chu Tự Hàn thật buồn cười, hai bọn họ lại có thể bình thản ngồi đây mà thảo luận về tình yêu, Sở Dĩnh biết trong từ điển của Chu Tự Hàn không có hai chữ tình yêu này, có thì chỉ là dục vọng, để lấy được dục vọng, những hành động hiện tại của hắn mới xấu xa như thế.
Có lẽ bởi vì không có, cả đời này Chu Tự Hàn cũng không hiểu nổi thế nào là tình yêu, nhưng cô đã từng trải qua, mặc dù cuối cùng bị ruồng bỏ, nhưng thật sự là cô đã trải qua, cho nên cô tin vào tình yêu, cô tin là trong cuộc đời này, cho dù không kiên trì đến cùng, vẫn tin có tình yêu vĩnh cửu, nhưng cô không cần thiết phải thảo luận những thứ này với Chu Tự Hàn.
Sở Dĩnh cầm khăn ăn lau khóe miệng rồi đứng lên: "Cơm đã ăn rồi, tôi có thể đi được chưa? Buổi chiều còn có hai quảng cáo phải quay." Chu Tự Hàn nhìn cô: "Em vẫn chưa trả lời tôi." Sở Dĩnh cầm túi đi đến cửa mới quay lại nói: "Chu tổng thứ cho tôi mạo phạm, tình yêu không thuộc về loại người như anh." Chu Tự Hàn gần như lập tức hỏi lại: "Vậy còn em?" Sở Dĩnh cười nhạt, không trả lời, xoay người bỏ đi.
Chu Tự Hàn cảm giác, nụ cười ấy của Sở Dĩnh có chút chua chát, anh cúi đầu mở video John vừa gửi vào điện thoại, là đoạn quay thử của Sở Dĩnh, con mắt của Lý Xuyên thật sự rất độc đáo, Sở Dĩnh trên sân khấu như được tiếp thêm linh hồn, thứ tình đó, cảm hứng đó, những động tác xoay người, vung tay áo, cái ngoảnh đầu nhìn lại, thực sự tao nhã có một không hai.
Chu Tự Hàn biết, khi hoàn thành bộ phim này, Sở Dĩnh sẽ trở nên nổi tiếng, vang dậy đất trời, tâm tình anh có chút phức tạp, anh vẫn muốn lấy lòng cô nhưng hình như có chút không giống như trước.
Chu Tự Hàn nghĩ lại những điều Sở Dĩnh vừa nói: "Nghiêm túc qua lại, lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết, cả đời yêu thương..." Lúc cô nói những lời này, vẻ mặt đó... khiến Chu Tự Hàn rung động, vô cùng chắc chắn, đến mức khiến anh nóng chảy, bắt đầu nghĩ liệu cô đã từng có người đàn ông như vậy trong quá khứ, lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết muốn làm bạn với cô cả đời sao?
Ý nghĩ này vừa lóe ra khỏi đầu, khuôn mặt lạnh lùng của Chu Tự Hàn nháy mắt trở nên âm trầm, tốt nhất là khong có, nếu có, anh sẽ phải biết một chút...






c cầm kịch bản trong tay, Sở Dĩnh lại có hứng thú với vai diễn, Lý Xuyên quả thật là danh bất hư truyền, Sở Dĩnh dành được vai Thanh Liên này, là nhân vật trung tâm duy nhất của kịch bản, cả cốt truyện đều xoay quanh cuộc sống của cô, nam chính, nữ hai, nữ ba, chẳng qua là phối hợp để tạo nên nhân vật Thanh Liên.
Thanh Liên là diễn viên Côn Khúc (tuồng Côn Sơn) nổi tiếng, năm đó mang theo một gánh hát đến Đại Thượng Hải, chỉ với vở Mẫu Đơn Đình mà nổi tiếng khắp nơi, làm cho thế lực khắp nơi nhảy vào tranh đoạt, có quân phiệt, xã hội đen, ông trùm thương giới, Thanh Liên lại luôn bảo vệ tình cảm của mình với thanh mai trúc mã cùng lớn lên là Lư