XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đuổi Tình Yêu Đi

Đuổi Tình Yêu Đi

Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh

Ngày cập nhật: 03:22 22/12/2015

Lượt xem: 1341283

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1283 lượt.

hu Tự Hàn phục vụ phụ nữ, quả thật là ngày tận thế.
Sở Dĩnh không ăn sáng trong phòng ngủ, cô không quen ở chỗ ngủ có mùi thức ăn, trước kia Giai Giai luôn chê cô có nhiều tật xấu, đúng là không phải tầng lớp bình dân, thật ra thì Sở Dĩnh hi vọng nhất là có thể giống Giai Giai, có một gia đình ấp áp với cha mẹ, thứ hạnh phúc bình thường này đối với cô lại là một loại xa xỉ.
Trước đây Sở Dĩnh cũng từng nghe đến biệt thự của Chu Tự Hàn ở ngoại ô, ở đây có thể xem là nhà chính thức của anh ta, bởi vì ở đây, Chu Tự Hàn hoàn toàn trong trạng thái thả lỏng.
Nơi này thiết kế độc đáo, tinh xảo nhưng lấy thoải mái là điều kiện tiên quyết, không gian rất đẹp, bên cạnh một hồ nhân tạo, bên kia hồ là sân Golf nổi tiếng của thành phố B, cỏ xanh như nệm, trời xanh mây trắng chiếu xuống mặt hồ, khiến nơi này như một bức tranh phong cảnh.
Chu Tự Hàn có vẻ có tất cả những thứ mà người đời mơ ước, có tiền, có quyền có thế, có năng lực, nhưng không thể không nói, anh rất biếthowngr thụ cuộc sống, trừ phụ nữ, những phương diện khác, anh là người đàn ông rất có phẩm chất, cho nên mới khiến phụ nữ chạy theo như vịt, nhưng cô thì sẽ không trở thành một trong số đó.
Sở Dĩnh đặt dao dĩa xuống, ngẩng đầu nhìn lướt qua Chu Tự Hàn ở phía đối diện, vẫn không khỏi tò mò hỏi một câu: "Đây là anh làm?" Chu Tự Hàn cười khẩy: "Làm sao có thể, đây là do người giúp việc nấu."
Sở Dĩnh gật đầu, cũng biết Chu Tự Hàn không phải mẫu người đàn ông biết nấu nướng, đối với tài nấu nướng, Sở Dĩnh cũng là kẻ ngu ngốc, từ nhỏ đến lớn, cũng không bước chân vào phòngbeeos, trước kia là mẹ, mẹ nấu ăn rất tuyệt vời, sau đó trong nhà có người GV, sau đó lại lên bắc học, bên cạnh có một Lăng Chu không gì không làm được.
Bây giờ nghĩ lại, Lăng Chu khi đó nói rất đúng, cô còn có thể đi đâu tìm được một Lăng Chu thứ hai, "Suy nghĩ gì, mất hồn thế?" Giọng Chu Tự Hàn kéo hồn Sở Dĩnh trở về.
Sở Dĩnh nhìn đồng hồ đeo tay hỏi: "Quần áo của tôi đâu?" Mặt Chu Tự Hàn sầm xuống: "Em nghĩ xem" Sở Dĩnh đứng lên nói: "Cho dù ông chủ có thương cảm với nhân viên, tôi cũng thấy đỡ rồi, không muốn làm trễ nải đoàn làm phim, Thanh Liên phải quay theo thời tiết, thời gian gấp rồi, tôi phải trở về trường quay.
Tâm trạng tốt lành của Chu Tự Hàn chớp mắt biến mất, cô gái này thật không biết tốt xấu, cho nên cứng rắn cảnh cáo cô: "Sở Dĩnh, đừng có ỷ vào việc bây giờ tôi thích em mà làm quá, Chu Tự Hàn tôi không có nhiều kiên nhẫn để chơi với em đâu."
Sở Dĩnh bật cười, đây mới là Chu Tự hàn, sự dịu dàng thắm thiết vừa rồi chỉ là giả tạo: "Chu tổng, có phải có được phụ nữ quá dễ dàng, tình sử quá huy hoàng, khiến ngài mất đi sức phán đoán rồi, tôi nhớ, tôi đã nói rất rõ ràng, tôi không có thời gian chơi đùa với đường đường Chu đại tổng ngài, ban đầu chúng ta đã thỏa thuận rõ, tôi đến Tinh Huy để thực hiện cam kết, không bao gồm gì khác, thiết nghĩ Chu tổng không thiếu gì phụ nữ, nên đừng có lãng phí thời gian với tôi.
Lời nói của Sở Dĩnh vô cùng chặt chẽ, làm mặt Chu Tự Hàn đỏ bừng rất khó coi, anh giật lấy cánh tay cô lạnh lùng nói: " Sở Dĩnh, tôi nói lại lần nữa, sự kiên nhẫn của tôi có hạn, cô xác định không định ở bên tôi? Tôi cho cô thêm một cơ hội..." Sở Dĩnh cau mày hất thẳng anh ra: "Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có quan hệ gì với anh."
Ánh mắt Chu Tự Hàn gần như muốn phun ra lửa: "Không ư. Sở Dĩnh, chắc chưa quên chúng ta đã ở bên nhau hơn 1 năm chứ."
Sở Dĩnh nhìn hắn châm chọc: "Chu tổng, không cần tôi phải nhắc nhở ngài, nếu tính như vậy, ngài không biết có bao nhiêu phụ nữ, trong một năm đó, ngài đồng thời có mấy người phụ nữ, tôi nhớ ngài rõ hơn tôi, chẳng qua tôi chỉ là kẻ lấp chỗ trống, ngài hứng lên thì gọi tới, xong việc thì đuổi đi, ngài trả tiền, tôi phục vụ ngủ, chỉ là một cuộc giao dịch, tôi vẫn nhớ, cuối cùng Chu tổng quăng tôi mất dạng như một cái khăn rách, tôi đối với Chu tổng, thậm chí không bằng một bộ quần áo, đời này, Chu tổng ngài không diễn được vai tình thánh, cho nên đừng uổng phí thời gian với tôi, tôi có thể kiên quyết tỏ thái độ, đời này, đời sau, tôi đều không muốn dây dưa gì đến ngài."
Mặt Chu Tự Hàn xanh mét, Sở Dĩnh đã đi vào thay quần áo đi ra, đi thẳng phía cửa chính, Chu Tự Hàn tức nổ phổi, âm trầm mở miệng: "Sở DĨnh, hôm nay cô dám bước ra khỏi cánh cửa này, tôi với cô không còn quan hệ gì nữa, cô có thể tưởng tượng được, Chu Tự Hàn tôi, nói được là làm được."
Sở Dĩnh ngay cả đầu cũng không quay lại, đi thẳng ra cửa, thể hiện rõ ước gì chỉ cần một dao chặt đứt quan hệ với Chu Tự Hàn.






Mặc dù Kiến Quốc và Trần Bân đã sớm biết đến Sở Dĩnh, hôm nay đúng là lần đầu nhìn thấy người thật, thấy Sở Dĩnh xong, hai người thật sự có chút hiểu rõ, tại sao Chu lão đại lại nghiện giằng co như vậy.
Phải nói hiện nay là thời đại mỹ nữ nhân tạo hoành hành, người phụ nữ sạch sẽ, xinh đẹp giống như Sở Dĩnh như vậy đúng là không có nhiều, Sở Dĩnh chính là đại mỹ nữ tinh khiết, tự nhiên, không chỉnh sửa, cho dù trang điểm nhẹ, mặc đơn giản như vậy, cũng