
Tác giả: Mặc Tử 1123
Ngày cập nhật: 02:59 22/12/2015
Lượt xem: 1341730
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1730 lượt.
>Long Tuyền rất là buồn bực, đang yên đang lành cô cắt cúc áo của anh làm gì?
Đến giờ tắt đèn, Long Tuyền nằm gối lên tay trầm ngâm trong chốc lát, rốt cuộc không nhịn được phải mở miệng hỏi Trác Nhất nằm đối diện: “Tiểu Nhất, cậu biết việc cắt cúc áo có ý nghĩa đặc biệt gì không?”
Trác Nhất ngây người, mèo l/q\d người này vừa mới mừng rỡ như điên mình cầu hôn thành công, giờ xoay người lại lại hỏi bạn cùng phòng vị hôn thê của anh ta cắt cúc áo có ý nghĩa gì?
Hoá ra trâu như Long thiếu cũng có lúc luống cuống? Nghĩ lại lúc trước khi anh ta muốn theo đuổi Lâm Lung thì cũng là một người mới, l0q7d cuối cùng thì cũng tìm được nhược điểm của ngưu nhân* rồi – tình yêu màu trắng~~!!
*Ngưu nhân: chỉ những người vô cùng giỏi giang mà người bình thường không thể làm được.
Đồng chí Tiểu Nhất len lén nâng khoé miệng lên âm thầm cười điên cuồng. Sau đó cậu ta nghiêm mặt, l;q\'d nghiêm chỉnh dùng một giọng nói không nên xuất hiện ở trong phòng ngủ trả lời: “Báo cáo tổng huấn luyện viên, tôi không biết.”
“Còn ghi hận việc tôi thu thập cậu trong sân huấn luyện, đúng không?” Long Tuyền thấy ván giường rung lên thì biết được phản ứng chân thật nhất của cậu ta. Anh im lặng liếc mắt, l-q[d sau đó bật người dậy, thấp giọng quát lên cảnh cáo uy hiếp: “Lão tử đã không ngại học hỏi kẻ dưới cậu còn làm bộ cái gì? Muốn ăn đòn à?!”
“Ai ôi, thiếu gia, đó không phải là vị hôn thê của anh sao, làm sao tôi biết được ý nghĩ của chị ấy?” Tiểu Nhất tiếp tục giả vờ ngốc nghếch, giọng nói khẽ run lại tiết lộ nụ cười của cậu ta.
“Không phải hai người đều là 8x sao? Tôi là ông chú 7x nên có sự khác biệt với người trẻ tuổi các cậu. l;q\'d Ý nghĩ của cô ấy kỳ quái của cô ấy cậu có thể hiểu được một ít chứ?” Long Tuyền mượn ánh đèn yếu ớt ngoài cửa sổ hai ba bước vọt đến bên gối Trác Nhất, nháy mắt đã hoàn thành một động tác chế ngự tiêu chuẩn, anh kẹp cổ Trác Nhất hỏi: “Cậu có nói hay không? Thẳng thắn được khoan hồng kháng cự bị nghiêm trị!”
“Tôi nói, tôi nói! Thật ra thì cũng không biết suy nghĩ thật sự của chị ấy, nhưng tôi có tư liệu đáng giá để anh tham khảo.” Trác Nhất nói nhanh, buông tha phản kháng trực tiếp đầu hàng. Cái gì mà ông chú chứ, rõ ràng là đại gia không thể chọc!
“Tiếp tục.” Trung tá Long buông tay, ngồi xếp bằng ở giường Trác Nhất bày tỏ anh đang nghe.
“Chị ấy cắt cúc áo thứ hai?”
“Đúng vậy.” Cắt cúc áo ấy còn có sự khác biệt? Long Tuyền không hiểu ra sao.
“Vậy thì đúng rồi!” Trác Nhất vỗ đùi, bình tĩnh giải thích: “Chiếc cúc áo thứ hai là để đưa cho người mình thích nhất. Đây là từ phim hoạt hình Nhật Bản, phim truyền hình Đài Loan đều lưu truyền một cách nói. Còn có truyền thuyết lấy chiếc cúc áo thứ hai của đối phương, dùng dây đỏ luồn vào rồi đeo lên cổ, như vậy tình yêu của người kia đối với mình sẽ không bao giờ thay đổi.”
“Nhất định phải là chiếc cúc thứ hai?” Trung tá Long theo thuyết vô thần cau mày, nhỏ giọng lầm bầm: “Cái gì vậy, hoàn toàn chỉ là lời nói vô căn cứ.”
“Làm ơn đi, đừng không có lãng mạn như vậy.” Trác Nhất lắc đầu, tiếp tục phân tích: “Bởi vì chiếc cúc thứ hai gần tim nhất, thân thiết với ‘tâm’ và sinh mạng của anh nhất. Có lẽ, cầm nó thì chị nuôi sẽ cảm nhận được sự thật lòng và nhịp tim củ anh, càng thêm bày tỏ tình yêu của chị ấy!”
“Thật là nguyên nhân này?” Long Tuyền rất nghi ngờ tiếp tục hỏi. Trong mắt anh thì Lâm Lung không giống như những người sẽ bị luận chứng không khoa học truyền thuyết khó hiểu này mê hoặc, chứ đừng nói đến việc làm theo.
“Không biết, tôi chỉ cung cấp ý kiến mà 8x có thể nghĩ ra thôi.” Trác Nhất thức thời nhún vai, ném câu nói mà Long Tuyền vừa hỏi trở về cho anh. Cậu ta sợ đối phương thẹn quá hoá giận sẽ trả đũa, đành vội vàng nói rõ: “Nói thật, mặc dù chị nuoi rất yêu nước, cũng có lúc mặc đồ nhà Thanh, nhưng chị ấy cũng thích hoạt hình Nhật Bản, điểm này không thể nghi ngờ.”
“Tôi biết rồi.” Long Tuyền gật đầu một cái: “Trước kia cô ấy đã nói cốt truyện trong truyện tranh, rất có ý nghĩa.”
“Truyện tranh nào?” Trác Nhất tò mò hỏi, ngay cả Long thiếu cũng cảm thấy có ý nghĩa, vậy thì đáng giá đọc!
“Có tên ‘Thợ Săn’, Lâm Lung nói trong bộ truyện đó có một người đàn ông gọi những người thanh niên nhiệt huyết là Táo Xanh. Ông ta để cho những quả Táo Xanh đó chịu đả kích và tôi luyện nhất định, chờ bọn họ trưởng thành hơn nữa để trở thành đối thủ của mình.”
“Thì ra là chị ấy nói! Thảo nào lúc chọn huấn anh gọi chúng tôi là quả Táo Xanh! Đáng chết, tôi đã nói sao nghe lại kỳ lạ như vậy, vẫn luôn đoán đến cùng là người nào có chủ ý chết tiệt này!” Trác Nhất cao giọng, gương mặt tức giận.
“Chủ ý chết tiệt?” Long Tuyền nghi ngờ nhíu mày, thử hỏi dò: “Không phải người đàn ông kia tán thưởng nhất là ánh mắt sắc bén và ý chí chiến đấu của những quả Táo Xanh kia sao? Quả thật có tác dụng nhất định.”
“Long thiếu, anh có muốn người nông dân Tây Tác kia là người nhu nào không?” Cậu ta nói xong liền muốn xoay người xuống giường đi lấy laptop dùng để giải trí của mình: “Tôi có nguyên bộ phim hoạt hình này, có xem không