Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Em Đã Nghe Thấy Chưa?

Em Đã Nghe Thấy Chưa?

Tác giả: Tâm Thường

Ngày cập nhật: 03:57 22/12/2015

Lượt xem: 1341312

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1312 lượt.

."
Tả Trí cười, gõ gõ tro thuốc lá. "Còn chưa dâm đến anh, cho nên anh còn là nhân dân."
"Ghét!"
Hai người liếc mắt đưa tình trong điện thoại mãi cho đến khi Trần Dao tắm ra ngoài. Tả Trí dập thuốc, "Được rồi, trở về sẽ mang quà đến cho em, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh, thơm cái."
Diệp Tiểu An ngượng ngùng hôn anh một cái qua điện thoại rồi cúp máy.
"Trong đội có chuyện sao?" Trần Dao lau tóc thuận miệng hỏi.
"Tình nhân của chồng em gọi tới." Tả Trí từ phía sau ôm cô, nhét di động vào trong tay cô. "Lấy khí thế vợ chính của em ra mắng người ta đi."
"Đừng làm rộn, tiếp tục ngọt ngào với tình nhân của anh đi, nói với cô ấy phải giúp chị chăm sóc chồng, còn chị phải trị gia." Trần Dao nhìn cũng chưa từng nhìn điện thoại di động của anh liền trả lại cho anh, quay đầu lại thưởng anh một cái hôn rồi xoay người chui vào thư phòng.
Tả Trí nắm điện thoại di động ngồi ở mép giường cười cực kỳ khổ sở thê lương.
Mà cùng lúc đó ở thành B, Diệp Tiểu An ôm đầu gối cuộn ở đầu giường, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn trong đầu gối, tầm mắt nhìn chằm chằm điện thoại di động, một đôi mắt to run run rẩy rẩy .
"A, có!" Chợt, cô như nhớ tới tới cái gì, nhảy xuống giường ngồi trở lại trước máy vi tính cầm bút vẽ soàn soạt chủ đề của "Lộng Ngọc Thổi Tiêu".
"Đồng phục hấp dẫn."






Anh Em Và Cô Gái Của Anh
Giang Thiệu họp xong ra ngoài liếc mắt nhìn điện thoại di động, phía trên có một cuộc điện thoại không được nghe, là Cận Thanh. Anh lập tức gọi lại, rất nhanh đường dây được nối.
"Vừa rồi đanh họp, em trở về chưa? Anh đi đón em."
"Không cần làm phiền, anh rất bận mà." nữ tiếp viên hàng không trong phòng thay quần áo của hãng hàng không Phi Dương chỉ có một mình Cận Thanh, thanh âm của cô nhỏ nhẹ, hết sức dễ nghe.
Giang Thiệu khẽ cười, "Buổi chiều không có việc gì, có thể đi, buổi tối ra bên ngoài ăn đi, anh đặt bàn sẵn."
"A, tốt."
Sau đoạn đối thoại ngắn ngủi, hai người giống như không tìm được đề tài, không khí lập tức lạnh xuống. Trừ lúc cần gạt cần số xe, tay hai người vẫn luôn nắm chặt.
Chờ Giang Thiệu rốt cuộc tìm được đề tài lại phát hiện Cận Thanh đã tựa lưng vào ghế ngồi ngủ thiếp đi. Cận Thanh ngủ một đường, xe chạy đến ‘ Động Tình Vị Lôi ’ Giang Thiệu mới kêu cô dậy.
Buôn bán ở nơi này đặc biệt đông, nhân viên phục vụ dẫn hai người tới căn phòng trang nhã đã đặt trước, Cận Thanh ngồi xuống đánh giá bốn phía rồi gật đầu khen ngợi, "Hoàn cảnh thật không tệ."
"Chúng ta tổ chức hôn lễ ở đây được không?" Giang Thiệu rót ly trà cho cô, nhìn như vô tình hỏi.
Nụ cười bên môi Cận Thanh chợt cứng lại, cô cúi đầu nhấp ngụm trà. "Mẹ em lại tìm anh à? Xin lỗi, làm mẹ đều sợ con gái mình không ai thèm lấy, anh đừng để ý."
Giang Thiệu dừng một lát không lên tiếng, vừa vặn nhân viên phục vụ bưng món ăn lên nên không khí không bị lạnh xuống. Cận Thanh thấy nhân viên phục vụ khui rượu vội vàng ngăn cản, "Anh muốn uống rượu à? Anh lái xe đấy."
"Anh biết rõ, em yên tâm, cùng lắm thì gọi taxi."
Chờ trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, Giang Thiệu và cô cụng ly, không làm gì khác. Rượu trắng cay lại bị Giang Thiệu uống như uống nước lọc, mà Cận Thanh thì chỉ nhấp một hớp. Anh gắp một miếng thịt cá bỏ vào trong chén của Cận Thanh. "Lần này em nghỉ mấy ngày?"
iẺm đã xin phép nghỉ, có thể ở nhà nghỉ ngơi nhiều ngày."
"Ừ, vậy thì thật là tốt, anh cũng vừa giải quyết xong một vụ án đặc biệt, có thời gian đi xem áo cưới với em." Giang Thiệu không nhanh không chậm nói.
Đôi đũa của Cận Thanh dừng trên không vài giây, bộ dáng muốn nói lại thôi. Giang Thiệu lại nhìn thẳng chuyên tâm uống rượu dùng bữa.
Bữa cơm này ăn rất đè nén, hai người hết sức tìm đề tài, nhưng sau vài ba lời thì lại tẻ ngắt. Nhưng Cận Thanh cảm thấy Giang Thiệu rất vui vẻ. Mà nguyên nhân anh vui vẻ rất đơn giản, đó là cô đã về.

Thành B rực rỡ ánh đèn dần dần chìm vào trong không khí ngợp vàng son, Giang Thiệu biết Cận Thanh là người phụ nữ phóng khoáng, thích không khí này.
Hai người đi ra từ \'Động Tình Vị Lôi\', Giang Thiệu hỏi cô muốn đi đâu dạo không, Cận Thanh lại mệt mỏi cự tuyệt.
"Được, vậy chúng ta về nhà ngay đi." Giang Thiệu đưa tay vuốt tóc của cô, Cận Thanh lại nghiêng đầu né ra theo phản xạ.
Hai người đều sửng sốt, Giang Thiệu khẽ nhíu lông mày lại, chỉ dắt tay của cô đi đến bãi đậu xe chứ không nói gì. Cận Thanh rốt cuộc không cười được nữa. Cả đường lặng yên, không khí trầm muộn như trước cơn bão.
Về đến nhà Cận Thanh đi tắm rửa trước, mới vừa ra tới liền bị Giang Thiệu ôm vào trong ngực. "Em không tắm lâu thế rồi, anh ngửi xem có chua không."
Anh nói xong liền cúi đầu tìm kiếm môi của cô. Lúc này Cận Thanh không có tránh, ôm cổ của anh hôn rất đầu nhập. Giang Thiệu cảm thấy thời cơ không tệ, ẵm cô trở lại phòng ngủ.
"Thanh Thanh, nhớ anh không?" Giang Thiệu vừa tỉ mỉ hôn cô vừa ôm cô thật chặt. Mà Cận Thanh lại bỗng dưng đè tay anh đang kéo áo choàng tắm của cô, nửa chống người lên. "Giang


Disneyland 1972 Love the old s