80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Giấc Mộng Sói Vương

Giấc Mộng Sói Vương

Tác giả: Thẩm Thạch Khê

Ngày cập nhật: 03:01 22/12/2015

Lượt xem: 134760

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/760 lượt.

năng muốn tấn công động vật ăn cỏ yếu đuối, không sức chống cự. Bản năng đó là một thứ gen di truyền của loài sói. Loài sói tượng trưng cho sức mạnh hung ác, cho sự hủy diệt và cái chết. Chúng sinh ra vốn đã mang trong mình tư thế của một kẻ mạnh đi chinh phục kẻ yếu. Và dưới sự thúc ép của luật rừng tàn khốc, từng tế bào sống trong cơ thể, từng giọt máu chảy trong huyết quản chúng đều hằn in dấu vết của những lần tấn công động vật ăn cỏ, dù chúng có thể chịu đựng nỗi dày vò khổ sở của ái tình, có thể rẻ rúng sinh mạng mình nhưng không cách nào hủy diệt được bản năng ấy. Nhất là khi con hoẵng kêu lên những tiếng tuyệt vọng như thế, chúng là những thanh âm vui thích, là khúc thánh ca cất lên từ thiên đường của loài sói, kích động khát khao muốn giành giật sinh mạng kẻ khác không sao kìm chế được của chúng.
Đôi mắt của Mi Mi trở nên long lanh, khuôn mặt nó lộ rõ niềm hưng phấn cuồng nhiệt muốn vồ bắt con mồi. Nó khẽ khàng mài móng vuốt lên trên tảng đá, nhìn chòng chọc vào con hoẵng đang mong tìm đường trốn chạy trong khoảng không chật hẹp. Con hoẵng sợ hãi thất thần ngã dúi dụi, đầu óc ngu muội dẫn bước chân quay mòng mòng quanh chỗ cũ. Nó đang nhảy những bước tuyệt đẹp để chào đón tử thần. Mi Mi thưởng thức màn nhảy đã đủ, bèn lao tới con hoẵng nhanh như chớp giật, vồ lên người nó một cách vô cùng chuẩn xác. Con hoẵng kêu lên một tiếng thảm thiết cuối cùng trước khi cổ họng nó bị hàm răng sắc nhọn của Mi Mi cắn đứt. Máu tươi bắn tung tóe, Mi Mi ngoạm chặt cổ họng của con vật, mút lấy mút để những giọt quỳnh tương.
Tử Lam ngồi bên ngoài cửa hang theo dõi từ đầu tới cuối. Rút cục, gánh nặng trong lòng đã được trút bỏ. Tử Lam rời hang, chạy tới thảo nguyên lang thang một mình. Sau lưng là ngọn núi tuyết Streca tươi đẹp hùng vĩ, phía trước mặt là bãi cỏ xanh ngút ngàn, trời đất bao la rộng lớn, cảnh quan mới diễm lệ làm sao! Tử Lam đắm mình trong niềm sung sướng bởi đã hóa giải được nguy cơ của dòng tộc. Nó tự thấy mình là một đạo diễn tài ba đã dàn dựng màn kịch kiệt tác này.






Mi Mi chịu ăn nghĩa là nó có thể sống sót. Nhưng ngoài việc săn mồi và làm đầy cái dạ dày ra, Mi Mi chẳng còn hứng thú với bất cứ điều gì. Thái độ của Mi Mi với Tử Lam vẫn lạnh lùng như hồi nó còn tuyệt thực, thờ ơ lạnh nhạt khiến Tử Lam chua xót trong lòng. Tử Lam nghĩ đủ mưu hay kế diệu để xua tan áng mây mờ đọng kết trong tâm hồn Mi Mi, nào là dẫn Mi Mi tới con suối Bạch Long xa xôi để Mi Mi thưởng thức thứ nước suối mát lành trong vắt, nào là đưa Mi Mi xông vào giữa bầy dê, đùa bỡn người chăn dê và rồi ngoạm đi một con dê béo mẫm, thậm chí Tử Lam còn dẫn Mi Mi đánh úp nơi trú ngụ của loài báo tuyết hung ác, cướp đi con báo tuyết non ngay dưới mũi mẹ nó, hai mẹ con thì chơi trò săn mồi nguy hiểm nhất… Tử Lam vận dụng mọi tâm cơ và ngón nghề, những mong có thể khơi lại tình yêu cuộc sống đang dần dần bị chôn vùi của Mi Mi, nhưng phản ứng của Mi Mi vẫn như thế. Nó vẫn lạnh lùng như một tảng băng.
Tử Lam hiểu rồi, Mi Mi đã mắc phải chứng trầm cảm, tâm bệnh phải dùng thuốc tâm chữa trị. Có điều, theo đánh giá của Tử Lam thì hiếm có con sói đực nào trong bầy sói ở thảo nguyên Ga Marr đáp ứng đủ tiêu chuẩn chọn chồng của Mi Mi. Hơn nữa, bây giờ lại đang ở vào thời điểm sống tách rời của bầy sói, mỗi con sói đều có lãnh địa riêng của mình trên thảo nguyên nên nó rất khó thay Mi Mi kén một đức lang quân vừa ý. Thật không biết nên làm thế nào cho phải.
Chiều tà hôm đó, Tử Lam đứng lặng bên ngoài cửa hang ngắm mặt trời lặn. Màu sắc của ánh mặt trời buổi hoàng hôn biến ảo không ngừng, từ màu đỏ sậm chuyển sang màu đỏ tươi rồi màu hoa hồng và chợt tan biến ở phía chân trời. Cả thảo nguyên mênh mông đằm mình trong màu xám bạc như chì của buổi chiều muộn, mờ mịt, trầm buồn và u tịch. Bỗng Tử Lam liếc thấy hai chấm sáng màu lam lóe lên trong bụi cỏ xa xa, nó đoán ngay rằng đó là ánh mắt của đồng loại. Quả nhiên, trong gió khẽ phảng phất mùi tanh nồng quen thuộc của loài sói, ồ, hãy nhìn xem, kia chẳng phải là Ca Lỗ Lỗ ư! Tử Lam thấy toàn thân mình bất giác run rẩy.
Ca Lỗ Lỗ thong thả bước từng bước một tiến về phía cửa hang. Trái tim dịu dàng của Tử Lam đập loạn nhịp trong lồng ngực. Lẽ nào Ca Lỗ Lỗ tuyệt tình của hôm xưa nay đã hồi tâm chuyển ý rồi sao? Lẽ nào Ca Lỗ Lỗ không chịu đựng nỗi cô đơn thêm một phút giây nào nữa nên tới tìm một con sói cái già như nó để bầu bạn chăng? Ca Lỗ Lỗ yêu dấu, tuy em đã già nhưng em sẽ bù đắp cho anh bằng sự dịu dàng và ân cần, bằng một tình yêu tha thiết gấp trăm nghìn lần những con sói khác. Xin anh hãy tin em! Tiếng lòng của Tử Lam đang xôn xao. Nó đã nếm đủ mùi phong sương nên thấu hiểu cuộc sống và biết trân trọng tình cảm hơn những con sói cái mới chớm tuổi yêu chỉ biết nũng nịu đưa tình. Lại đây với em nào, Ca Lỗ Lỗ, xin anh đừng do dự nữa, chỉ cần anh mở rộng vòm ngực rắn chắc của mình cho em, em sẽ lập tức đuổi Mi Mi ra khỏi hang, lãnh địa săn mồi của em sẽ trở thành mảnh đất nơi anh tự do tung hoành. Em sẽ trung thành đ