Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Giày Thủy Tinh Nối Duyên

Giày Thủy Tinh Nối Duyên

Tác giả: Ngữ Lục

Ngày cập nhật: 04:16 22/12/2015

Lượt xem: 134592

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/592 lượt.

ông được là không được! Em đi thay ngay, nếu không thì hôm nay đừng bước chân ra khỏi cửa”
“Thạch Chấn Vũ, anh sao thế?” Thu Thần không tin nổi những gì mình nghe thấy.
Anh giữ nguyên thái độ. Anh nheo mắt, nói từng từ từng chữ một để dọa cô:
“Em muốn tự thay, hay anh phải thay hộ?”
Thu Thần trừng mắt, vài giây sau cô mới hiểu thái độ của anh là thật.
“Này! Anh điên thật rồi.” Thu Thần giậm chân, tức khí quay lưng đi thẳng lên lầu.
Cô đạp cửa phòng thật mạnh để tỏ thái độ tức giận của mình. Tuy hành động này rất ấu trĩ nhưng lại giúp cô trút bỏ bớt nỗi bực dọc. Sau đó cô lấy trong tủ quần áo ra một bộ kín đáo nhất bực tức mặc vào.
Vừa ra khỏi phòng, cô gặp Băng Lan.
“Chị Thu Thần, chị sao thế?”
Băng Lan chưa nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Thu Thần bao giờ.
“Thạch Chấn Vũ! Anh ấy dám nói chị ăn mặc hở hang quá, phải thay bộ khác mới cho phép chị ra ngoài!”
Thu Thần tưởng Băng Lan cũng tức giận như mình, không ngờ cô ấy lại che miệng cười
“Có gì đâu chị! Anh Thạch vẫn cổ hủ thể mà, anh ấy cũng không cho em mặc váy ngắn ra ngoài! Có điều em không ngờ anh ấy cũng làm thế với chị.”
Anh ấy cũng quy định như thế với Băng Lan. Điều đó có nghĩa là gì nhỉ? Trước đây cho dù cô ăn mặc gợi cảm thế nào trước mặt anh, anh cũng không quan tâm, bây giờ, có phải điều này có nghĩa là anh bắt đầu quan tâm tới cô rồi không?
Thu Thần ngẩn ngơ nghĩ về chuyện đó. Nỗi tức giận khi nãy đã sớm biến mất.
Lúc cô thất thần đi xuống lầu, Thạch Chấn Vũ nhìn cô, anh vẫn còn chau mày.
"Sao trông em vẫn…”
“Trông thế nào?”
Anh nói giọng không vui: “Được rồi! Chúng ta đi thôií”.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng hiểu sao mà hôm nay nhìn Thu Thần kiểu gì anh cũng thấy cô rất gợi cảm.
Cô tới gần, anh có thể ngửi thấy hương thơm trên cơ thể cô, cảm thấy được hơi ấm. Hương thơm và hơi ấm đó làm anh nhớ rõ những cảm giác nóng bỏng trong đêm. Điều ấy mách bảo anh, dưới lóp quần áo đó là một cơ thể ngọt ngào đẹp đẽ khiến người khác say đắm..
Anh rất muôn ôm trọn cơ thể cô... Không! ôm thôi vẫn chưa đủ… Tốt nhất là khóa cô ở nhà, như thế thì những người đàn ông khác mói không biết cô đẹp đến nhường nào...
Rốt cuộc mình đang nghĩ gì? Thạch Chấn Vũ bỗng bừng tỉnh, kinh ngạc trước những suy nghĩ của mình.
“Rốt cuộc là như thế nào?”, Thu Thần đuổi theo anh, hỏi.
Thạch Chấn Vũ không nói, đôi môi càng mím chặt.
“Nói đi anh! Nói đi mà!” Lên xe rồi mà cô vẫn không chịu thôi.
"Em đẹp như thế anh không muốn bất cứ người đàn ông nào...
“Hả?” Thu Thần cảm thấy nhịp tim mình hỗn loạn. Biêt trả lời thế nào đây? Cô đỏ ửng mặt “Anh bị bệnh à!”
Anh thở dài, nắm chặt tay cô đặt lên ngực mình.
“Anh cũng không biết mình bị sao nữa.”
Giọng nói, tiếng thở dài và cả nhịp tim anh... Bỗng chốc, không khí trong xe cũng trở nên ấm áp yêu thương.
Hai người lặng lẽ nhìn nhau...
***
Từng ngày qua đi, Thu Thần dần quen với cuộc sống hôn nhân. Tuy thỉnh thoảng còn lời qua tiếng lại với ông nội, nhưng cô luôn là người chiếm ưu thế nên ông cũng không làm gì được. Băng Lan thì rất ngưỡng mộ, nói: “Chị Thu Thần, mong rằng có ngày em cũng độc lập và có chủ kiến như chị”.
“Em chỉ cần luyện tập thôi. Sau này tới New York rồi thì thiếu gì cơ hội cho em học cách sống độc lập, em phải cố lên đấy!”, Thu Thần nói.
Trong lòng cô thực sự biết rằng cho dù tới New York thì Băng Lan vẫn có Sở Hạo chăm sóc. Cô ấy là một người may mắn, không cần học cách sống độc lập làm gì.
Mối quan hệ giữa cô và Thạch Chấn Vũ cũng thay đổi rồi. Cô nhận ra Thạch Chấn Vũ rất biết giữ lời hứa, hơn nữa còn là người đàn ông rất có trách nhiệm. Khi quyết định kết hôn với cô, anh thật sự chấp nhận có cô trong cuộc sống của mình. Cô là vợ của anh, cùng anh chia sẻ những việc gia đình, tiền bạc, cuộc sống, còn anh dành cho cô tất cả những gì mình có. Nhưng điều cô muốn nhất, anh lại không thể dành cho cô...
Băng Lan sắp đi New York, sự quan tâm mà anh dành cho Băng Lan không có gì sánh nổi
Chọn trường học, chọn nơi ở, chuẩn bị những đồ đạc cần mang đi, thậm chí trước đó một tháng, anh còn bay đi New York một lần để lo liệu chu đáo cho cô cả trường học lẫn ký túc xá.
Thu Thần nhìn thấy tất cả. Cô không nói gì, vì hiểu rõ mình không có quyền can thiệp vào chuyện đó.
Cô sao thế này? Chẳng phải cô sớm đã biết người quan trọng nhất trong trái tim anh là ai sao? Rõ ràng biết những điều đó mà cô vẫn ngây ngô đi lấy anh, ngay cả ghen tuông, cô cũng không có quyền!
* *
Cuối cùng cũng đến ngày chia tay...
Máy bay cất cánh lúc mười giờ, nhưng chưa tới tám giờ, họ đã có mặt ở sân bay rồi.
Thạch Chấn Vũ cả ngày mặt mày nhăn nhó, Ông nội cứ lải nhải không ngừng; Băng Lan thì không giấu nổi niềm vui và sự háo hức.
Thu Thần không hề có biểu hiện gì. Bởi cô không biết mình phải biểu lộ tình cảm tâm trạng gì?
“Bên đó trời lạnh, lúc ngủ nhớ mặc thêm áo len vào, nếu bị bệnh thì phải đi khám bác sĩ, nếu có chuyện gì thì cứ tới tìm anh Lục, anh ấy là bạn học của anh, anh đã dặn dò anh ấy, anh ấy sẽ chăm sóc e


Polly po-cket