Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Gió Chớ Động Tình

Gió Chớ Động Tình

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Ngày cập nhật: 04:37 22/12/2015

Lượt xem: 134744

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/744 lượt.

hìn về phía Tần Phong, hắn vừa nhìn, vô số ánh mắt lập tức nhìn theo về phía đó.
Tần Phong lại mỉm cười thản nhiên, tựa như muốn nói: Đừng nhìn ta, các người cứ tiếp tục!
Thu Nhất Lôi nhìn chằm chằm Tần Phong trong chốc lát, lại chà lau vết máu chưa khô trên thân kiếm, lớn tiếng nói:“Tần Phong, không phải ngươi cũng sợ tới mức không dám lên đây đấy chứ?”
Tần Phong cúi đầu day day cái trán của mình, tầm mắt xuyên qua kẽ ngón tay, xuyên qua tầng tầng đám người gặp ánh mắt của nàng.
Nồng đậm thâm tình, không cần nói hết.
Nghìn câu vạn chữ, hiểu rõ lòng nhau.
Nàng biết Tần Phong đang chờ đợi cái gì, chờ đợi một câu của nàng: Không cần!
Nàng nở nụ cười, là nụ cười đã luyện trước gương, nhất định rất đẹp!
Hy vọng duy nhất của nàng chính là, một đêm nào đó hơn mười năm sau, Tần Phong chợt tỉnh giấc mơ vẫn còn nhớ rõ nụ cười này của mình.
Lạc Vũ Minh hợp thời đưa tay khoát lên vai nàng, thâm tình vuốt ve cánh tay của nàng……
“Nếu Thu chưởng môn đã có lời mời……” Tần Phong nói xong chậm rãi đứng dậy, thở dài một hơi:“Vãn bối từ chối là bất kính.”
Cả hội trường cũng ồ lên vì Tần Phong đứng dậy, tất cả ánh mắt đều mở to nhìn chằm chằm Tần Phong, người đứng phía sau bắt đầu chen lấn lên phía trước, bắt đầu trở nên xôn xao.
Tần Phong phi thân bay lên đài, áo trắng nhẹ nhàng lay động trong gió, trông rất phóng khoáng tự nhiên, ngũ quan tuấn mỹ bên cạnh quần áo màu trắng càng thêm bất phàm. Ánh mắt sáng như sao tràn đầy kiên định và cố chấp, đôi môi mỏng khẽ nhướng lên, mỉm cười mê người nhìn từng người dưới đài, chỉ có Mạc Tình là không liếc mắt lấy một cái.
Gương mặt vốn cũng không xấu của Thu Nhất Lôi nhất thời làm cho người ta muốn nôn mửa.
Đường Kiệt bỗng nhiên hạ giọng nói:“Bất luận là lúc nào Tần Phong cũng cười, nhưng từng thời điểm nụ cười đều không mang ý tứ sâu xa như nhau, đến khi ngươi nhận thức được hắn dùng nụ cười che giấu cảm xúc, ngươi sẽ phát hiện hắn đặc biệt mê người, không một nữ nhân nào có thể chống lại được…… Ngươi nói có phải không, Lạc phu nhân?”
Mạc Tình đang nhìn Thu Nhất Lôi xuất chiêu loạn xạ, Tần Phong cấp tốc né tránh, Thu Nhất Lôi ỷ vào chiêu thức tinh diệu, biến ảo vô cùng, chiêu sau theo sát chiếu trước, khí thế xuất kiếm bức người. Tần Phong chỉ phòng thủ chứ không tấn công, rất nhiều lần suýt nữa trúng chiêu trí mạng của Thu Nhất Lôi, may mắn hắn là Tần Phong, nếu không cũng đã chết tới mười lần có dư.
Bị Đường Kiệt hỏi như vậy, nàng nhất thời không biết trả lời thế nào. “Sao? Có lẽ vậy.”
“Ngươi xem thật sự chuyên chú, xem có hiểu không?”
“……” Nàng thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Đường Kiệt, biểu tình của hắn thật bí hiểm, đôi mắt vô cùng sắc bén.
“Lạc phu nhân cảm thấy trận so đấu này ai sẽ thắng?”
Nàng nghĩ nghĩ, trả lời:“Theo ta thấy Thu chưởng môn đã chiếm thượng phong, Tần Phong căn bản không có lực chống đỡ!”
Lạc Vũ Minh không đồng ý nói tiếp:“Thu Nhất Lôi đã so đấu mấy chục trận rồi, thể lực hao phí quá lớn…… trận này dùng khỏe ứng mệt là tốt nhất, Tần Phong không ra ba mươi chiêu tất thắng.”
Đường Kiệt nói:“Dùng khỏe ứng mệt, chiêu này ai cũng muốn dùng, mấu chốt là xem ai nén nhịn được lâu nhất.”
Mạc Tình thu hồi tầm mắt, trận tỷ thí này thật sự không có lúc nào bớt hồi hộp.
Tần Phong đã sớm thăm dò chiêu thức của Thu Nhất Lôi, chỉ cần Thu Nhất Lôi dùng lặp chiêu thức, thì nhất định sẽ thua, mà Hoa Sơn kiếm pháp vừa vặn có ba mươi sáu chiêu thức, cho nên Tần Phong không ra ba mươi chiêu khẳng định sẽ thắng.
“Ngươi rất hiểu Tần Phong sao?” Nàng hỏi Đường Kiệt, không biết vì sao hôm nay nàng phát hiện Đường Kiệt nói rất nhiều, nhất là còn có lòng nói chuyện phiếm với nàng, cực kỳ khác thường.
“Tần Phong là người đơn giản, thật dễ hiểu được hắn.”
“Đơn giản?!” Nàng không dám gật bừa, nàng vẫn cảm thấy Tần Phong sâu không lường được, nàng dùng bảy năm, mà vẫn không nhìn thấu hắn!
Đường Kiệt chuyển động xe lăn, ghé sát vào nàng một chút, nói:“Chỉ cần ngươi đừng nhìn biểu tình của hắn, đừng nghe hắn nói cái gì, nhất là đừng nhìn nụ cười của hắn. Chỉ nhìn ánh mắt hắn là có thể nhìn thấu.”
Nàng vẫn không hiểu, mỗi lần Tần Phong nhìn nàng, ánh mắt đều là mơ màng, luôn luôn chứa đựng điều gì đó rất phức tạp ở bên trong.
Nàng đã thử nghiệm rất nhiều lần, muốn thấy rõ ý nghĩ thật sự từ trong mắt hắn, kết quả đều là phí công.
“Ngươi đương nhiên nhìn không hiểu ánh mắt hắn.” Lạc Vũ Minh lạnh lùng nói xen vào:“Khi hắn nhìn ngươi, chính hắn cũng không biết mình nghĩ cái gì!”
Đường Kiệt nở nụ cười, giống như nghe được chuyện rất buồn cười, cười đến hết sức khoa trương. “Ta nghĩ Tần Phong chỉ vì một nữ nhân mà hồn bay phách lạc……”
“Một nữ nhân?”
“Tần Phong là người cao ngạo, băng lạnh, siêu nhiên, thoải mái, lại rất thẳng thắn vô tư, lương thiện. Dựa vào võ công và cá tính của hắn trên giang hồ tuyệt đối có thể hòa lẫn như cá gặp nước, đáng tiếc gặp phải ma nữ kia! Nữ nhân đó xé nát niềm kiêu ngạo của hắn, hòa tan băng lạnh của hắn, phá hủy siêu nhiên và thoải mái của hắn, cuối cùng cũng bóp chết s


XtGem Forum catalog