Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa

Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Ngày cập nhật: 03:29 22/12/2015

Lượt xem: 1341479

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1479 lượt.

mình. “Vương Dao nói với chị rằng hình như em thích trung đoàn trưởng Trác, bảo chị khuyên em chớ nên mơ mộng hão huyền, chị còn nói với cô ấy rằng tuyệt đối không thể có chuyện đó… Em chắc không phải là thích anh ta thật đấy chứ?”
Bốn chữ “mơ mộng hão huyền” giống như một cây kim sắc nhọn cứ đâm thẳng vào trái tim của Mộc Mộc, đau đến nỗi sắc mặt cô trở nên trắng bệch.
“Mộc Mộc, chẳng phải là em một lòng một dạ với chàng trai khăn tay màu trắng ư, sao có thể chưa tới một ngày đã thích người khác được? Chắc không phải là… trung đoàn trưởng Trác đó, anh ta… bắt nạt em chứ?”
Mộc Mộc lắc đầu quầy quậy, để Bạch Lộ không dò đoán lung tung, cô cầm điện thoại di động lên, cố gắng di chuyển những đầu ngón tay đang tê bì đau buốt, bấm chữ trên bàn phím điện thoại: “Em đã tìm thấy người mà em vẫn luôn đi tìm.”
“Cái gì? Em đã tìm thấy chàng trai có chiếc khăn tay màu trắng rồi?” Giọng nói kinh ngạc, mừng rỡ của Bạch Lộ chói tai lạ thường, không chỉ khiến các thành viên trong nhóm nhạc ngồi cùng bàn bị giật mình, ngay cả mấy người ngồi bàn bên cạnh cũng bị kinh động, quay nhìn về phía họ.
Ngẫm nghĩ một lúc, Bạch Lộ nhớ tới sự thay đổi trong thời gian gần đây của Mộc Mộc, vẻ ngạc nhiên mừng rỡ lại biến thành lo lắng. “Anh ta đã nói gì với em?”
“Anh ấy đã không còn nhớ em nữa.” Ngón tay cô trở nên cứng đờ, tiếp tục bấm chữ, “Chị Bạch Lộ, chị thử nói xem, trí nhớ của đàn ông thật sự kém như vậy sao? Anh ấy quả thật đã không còn nhớ bất cứ điều gì nữa rồi.”
Bạch Lộ đọc những dòng chữ trên màn hình, không biết phải nói gì.
Cô đã nói với cô bé ngốc nghếch này không chỉ một lần rằng, đàn ông không ngốc nghếch như phụ nữ, si mê chờ đợi một người mà ngay cả cái tên còn chưa biết.
Nhưng Mộc Mộc không chịu tin, vẫn muốn tiếp tục chờ đợi. Giờ thì, cô ấy đã hiểu được sự bạc bẽo của đàn ông, sự tàn khốc của thực tế, như vậy cũng tốt, sau này sẽ không còn lãng phí thời gian tiếp tục ngốc nghếch chờ đợi nữa.
Mộc Mộc lại soạn một câu trên màn hình di động: “Một người đàn ông và một người phụ nữ đã từng trải qua tình một đêm với nhau, sau bốn năm, anh ấy có thể không nhớ một chút gì sao?”
Bạch Lộ thở dài một tiếng, lúc này có nói gì cũng vô ích. “Chị không phải là đàn ông, chị cũng không biết. Có thể anh ta thật sự quên rồi, cũng có thể anh ta vẫn nhớ, nhưng vì muốn trốn tránh nên mới giả vờ như không còn nhớ gì nữa.”
“Nhưng biểu hiện của anh ấy không giống như đang giả vờ!”
Bạch Lộ suy nghĩ rất lâu, cuối cùng ngẩng đầu nhìn về phía các bạn trong nhóm đang uống rượu sôi nổi.
“Này, hỏi mọi người một câu nhé, nếu mọi người từng có chuyện tình một đêm với một cô gái, bốn năm sau, mọi người còn có thể nhớ được hình dáng của cô ấy không?”
“Sao cơ?” Mọi người trong nhóm đã uống suốt cả buổi tối, đang tới lúc hứng khởi, vừa nghe thấy vấn đề nóng hổi như vậy, đều vô cùng hào hứng. Tiểu Hàn, tay trống trẻ tuổi nhất trong nhóm bày tỏ quan điểm của mình: “Còn phải xem thân hình cô ấy có nóng bỏng không, nếu là một cô nàng nóng bỏng, tôi đương nhiên sẽ không thể quên được.”
Mộc Mộc cúi đầu nhìn xuống cơ thể mỏng manh của mình, khe khẽ thở dài một tiếng.
Thanh Minh, tay guitar bass có tửu lượng kém nhất cũng giơ tay theo. “Còn phải xem lúc đó tôi có uống rượu hay không, tôi mà đã uống say, sẽ chẳng nhớ được gì nữa.”
Tiểu Hàn mỉm cười nháy mắt với cậu: “Được rồi, dựa theo tửu lượng của cậu, uống rượu vào rồi liệu có thể xảy ra tình một đêm không?!”
Hạ Chí, tay guitar cao to đẹp trai lại rất nam tính bật cười sảng khoái, nheo nheo đôi mắt lá răm thon dài dưới hàng lông mày lưỡi mác: “Đừng nói là bốn năm trước, người phụ nữ ở cùng với tôi đêm qua là ai, tôi còn chẳng nhớ nổi nữa…”
Trái tim của Mộc Mộc bỗng nhiên bị chìm xuống tận cùng của sự giá lạnh.
Người duy nhất không trả lời là Cốc Vũ, giọng ca chính của nhóm, đang ngồi đối diện với Bạch Lộ. Anh mới hai mươi tư tuổi nhưng lại có vẻ lạnh lùng điềm tĩnh chỉ có ở một người đàn ông ba mươi tuổi.
Thấy ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn về phía mình, chờ đợi câu trả lời, Cốc Vũ bất giác liếc nhìn Bạch Lộ một cái, vuốt vuốt sống mũi thẳng tắp, “Mọi người không cần nhìn tôi, chuyện tình một đêm hoàn toàn không thể xảy ra với tôi!”
Bạch Lộ nhìn anh với vẻ khinh bỉ không hề khách khí, “Có cho cậu cũng chẳng dám, nếu cậu dám ra ngoài lừa dối người khác, tớ nhất định sẽ thay Tiểu Hy đánh gãy chân cậu.”
Tiểu Hy là bạn gái đã hẹn hò được một năm nay của Cốc Vũ, đồng thời cũng là bạn thân nhất của Bạch Lộ, Bạch Lộ nói câu này đương nhiên không thể quở trách. Cốc Vũ thâm trầm nhìn cô một cái, không nói gì nữa.
“Bạch Lộ, sao cậu lại hỏi câu này?” Tiểu Hàn tò mò nhìn về phía Mộc Mộc: “Chắc không phải là…”
Bạch Lộ chẳng thèm để ý, cắm một quả nho trong đĩa hoa quả đút vào miệng, “Đúng vậy, tớ
đang nghĩ tới chuyện tìm một người đàn ông để chơi thử một đêm!”
“Vậy sao? Chi bằng em thu nạp anh đi.” Hạ Chí, người ngồi bên cạnh Bạch Lộ đưa tay ra ôm lấy bờ vai để trần một nửa của cô, tình ý lấp lánh trong mắt. “Tiểu Lộ, anh nhất định sẽ


Disneyland 1972 Love the old s