The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ

Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ

Tác giả: Minh Tinh

Ngày cập nhật: 03:45 22/12/2015

Lượt xem: 134754

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/754 lượt.

là tự mình gieo gió gặt bão, hoàn toàn không trách người khác được.
Mà khi bị đưa đến Kim Thịnh, nàng cả ngày cùng Triệu Nguyên Thừa đối nghịch, thỉnh thoảng mới nghĩ đến Thượng Quan Sâm.
Bây giờ nghĩ lại, mình cùng hắn quen biết nhiều năm, nếu để cho hắn làm vị hôn phu của mình thì có vẻ khó tiếp nhận.
“Mặc dù chuyện đã qua gần hai năm, nhưng ta quen biết Thượng Quan Sâm từ nhỏ, chắc là sẽ không nhận nhầm dung mạo của hắn, nếu hắn thật là Thượng Quan Sâm không phải có thể giải thích chuyện hắn ám sát ngươi.”
Kỉ Khuynh Nhan chấm dứt suy tư, trả lời vấn đề của Triệu Nguyên Thừa.
“Thủa nhỏ cùng hắn vô cùng quen biết”, những lời này làm cho lòng hắn rất không thoải mái.
Biết rõ đã bị giam vào thiên lao, Thượng Quan Sâm không tạo thành mối uy hiếp đối với hắn, yêu nữ nhân từng là thê tử chưa xuất giá của Thượng Quan Sâm cũng là chuyện thực.
Ban đầu tuy nói là cha Nhan nhi muốn hắn chiếu cố nàng, nhưng cũng không đồng ý hắn mang nàng vào hậu cung, là hắn cứng rắn đem người Kim Thịnh cướp được, ép buộc nàng làm thê tử của mình, hiện tại Nhan nhi đối với mình thái độ có mềm mỏng đi rất nhiều, nhưng nàng phát hiện Thượng Quan Sâm không có chết, tâm tình nhất định sẽ có dao động, cũng có thể ảnh hưởng đến tình cảm của hai người.
Nếu mà hắn bởi vì ghen tỵ hay tức giận, đem Thượng Quan Sâm chém đầu lần nữa, Nhan nhi sẽ vì chuyện này quay lại hận hắn, nhưng còn để Thượng Quan Sâm sống, chẳng phải chính hắn tạo ra địch nhân hay sao.
Cho dù có giết tên khốn Thượng Quan Sâm kia hay không, quan hệ giữa hắn và Nhan nhi vất vả tạo dựng nên có nguy cơ bị làm hỏng.
Đây chính là nguyên nhân làm cho hắn ảo não, mà hắn mơ hồ cảm thấy có chút nguy hiểm đang từng bước tới gần mình.
Hắn ôm nàng vào trong ngực, nghiêm túc nói: “Bất kể Thượng Quan Sâm còn sống hay không, nàng phải nhớ cho trẫm, hiện tại chỉ có trẫm mới là phu quân của nàng, nếu nàng dám phản bội trẫm, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.”
Kỉ Khuynh Nhan ngẩn đầu lên nhìn khuôn mặt sắc bén của hắn, nàng cảm thấy sự uy hiếp của Triệu Nguyên Thừa vô cùng đáng sợ.
Con ngươi thiêu đốt dục vọng mãnh liệt, dường như đang tuyên bố quyền sở hữu của mình.
Nàng há miệng, muốn nói gì đó, nhưng lời đến khóe miệng lại không nói được nữa.
“Ba ngày sau sẽ đem ra xét xử công khai, đến lúc đó trẫm sẽ đem nàng đến cùng nghe phán xét … Nhìn Thượng Quan Sâm lần cuối cùng.”
Đây đã là nhân từ lớn nhất của hắn, trong giọng nói đã nhắc nhở nàng, lần gặp mặt này sẽ là lần ly biệt của nàng cùng Thượng Quan Sâm.
Ba ngày sau công khai xét xử, quan viên chủ thẩm là Hình bộ Thượng thư Trần Thiên Dưỡng, quan phó thẩm là Hình bộ tả thị lang Hứa Thiệu Kiệt và hữu thị lang Trương Việt.
Triệu Nguyên Thừa cùng các quan viên khác ngồi ở bên chờ phán xét, Kỉ Khuynh Nhan vốn không nên xuất hiện ở trường hợp này, cũng bị mang tới Hình bộ đứng ngoài quan sát, nhưng mà nàng ngồi sau tấm bình phong, cũng không trực tiệp lộ diện gặp người.
Trải qua mấy ngày thẩm vấn tra khảo, Thượng Quan Sâm măt mũi có vẻ tiều tụy bị mang đến công đường. Mặc dù mặt ngoài không thấy được bất cứ vết thương nào, từ thần sắc cũng không khó nhìn ra ba ngày qua hắn đã chịu cực hình.
Bị buộc quỳ xuống, hắn vẫn không phục, thị vệ sau lưng lắc mạnh cánh tay, chân đạp một cước vào đầu ngối của hắn khiến cho hắn thành thành thật thật quỳ gối.
Thượng Quan Sâm tức giận bất bình trừng Triệu Nguyên Thừa mắng mấy tiếng: “Cẩu hoàng đế, nếu đã trở thành tù nhân của ngươi, muốn giết muốn lăng trì thì mau động thủ.”
Từ chỗ Triệu Nguyên Thừa nhìn xuống, chẳng những có thể đường thấy rõ ràng tình huống trên công đường, ngay cả Kỉ Khuynh Nhan ngồi sau tấm bình phong có động tĩnh gì hắn cũng nhìn có thể không sót.
Hắn thản nhiên nhìn mặt cô gái sau tấm bình phong một cái, lại dời tầm mắt về phía Thượng Quan Sâm, cười lạnh nói: “Mặc dù trẫm không biết ngươi dùng phương pháp gì để sống sót, nhưng thân phận tù nhân này, bất kể là hai năm trước hay là hai năm sau, rất thích hợp với ngươi.”
Thượng Quan Sâm giễu cợt cười một tiếng: “Ban đầu không phải tiểu nhân ngươi phái Triệu Nguyên Duy xâm nhập vào Thương Việt trong ứng ngoại hợp, ta làm sao có thể bại trong tay ngươi ?”
“Đánh giặc coi trọng nhất là sách lược, chỉ cần lấy được thắng lợi cuối cùng, coi như sử dụng mưu mô quỷ kế gì cũng được. Huống chi tiểu nhân chân chính là Thượng Quan Sâm ngươi, không phải ngươi đến Kim Thịnh làm loạn trước, thì Thương Việt làm sao gặp phải thảm kịch diệt quốc, tự chịu diệt vong?”
“Hừ! Nói những thứ đó cũng không có ích gì, từ xưa tới nay người thắng làm vua, người thua làm giặc, nếu là ta lấy được thắng lợi cuối cùng thì quỳ gối trước mặt ta chẳng phải chính là tên cẩu hoàng đế ngươi hay sao.”
Thượng Quan Sâm vô cùng ảo não trước cảnh ngộ của mình bây giờ, giùng giằng muốn đứng lên, nhưng hai đại nội thi vệ sau lưng đè ép hắn, hại hắn chỉ có thể hèn mọn quỳ gối trước mặt địch nhân, chịu đựng nhục nhã.
Vùng vẫy hai cái, hắn cả giận nói: “Ngươi, cẩu hoàng đế này, hủy quốc gia của ta, hại dân chú