XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hơi Ấm

Hơi Ấm

Tác giả: Phong Tử Tam Tam

Ngày cập nhật: 03:53 22/12/2015

Lượt xem: 1341387

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1387 lượt.

dưới đang lõa lồ trước mặt của bác sĩ. Người bác sĩ kia như một tên giết người lạnh lùng liếc nhìn cô, giọng nói vô cùng lạnh lẽo “Giải phẩu sắp bắt đầu rồi, nằm xuống.”
Mồ hôi đầm đìa thấm ướt mái tóc dài của Hạ Miên. Sắc mặt cô tái mét nhỏ giọng cất lời “Tôi xin lỗi, tôi, tôi không làm nữa.”
Bác sĩ yên lặng nhìn cô trong giây lát, cuối cùng giọng nói cũng không còn máy móc nữa “Suy nghĩ cẩn thận rồi chưa?”
Hạ Miên gật đầu quả quyết, hai tay run rẩy đặt lên chiếc bụng bằng phẳng của mình. Đó là bằng chứng tình yêu đầu đời của cô. Mặc dù anh đã khinh thường không còn cần cô nữa. Nhưng cô vẫn hi vọng đứa bé được bình yên đi đến thế giới này.
Cô rất cô đơn, năm tuổi đã mất đi cha mẹ. Tình thân là thứ vừa xa lạ vừa khát vọng đối với cô. Cô phải giữ lại đứa con này, không liên quan đến cha nó là ai. Đơn giản vì. đây chính là sự tiếp diễn trong cuộc đời của cô.
Vì muốn báo thù nên phải giấu diếm thân phận và cô cũng sợ một ngày nào đó thân phận của Diệc Nam bị nhà họ Bạc phát hiện. Nên từ khi còn rất nhỏ Diệc Nam đã được Mạc Bắc mang đi giao cho mẹ Trình nuôi dưỡng.
Một đứa bé từ lúc lọt lòng đã không ở gần mẹ, cũng chưa từng được hưởng thụ tình thương của mẹ. Lần đầu tiên nó mọc răng, lần đầu tiên biết lật, ngay cả lúc biết nói đầu tiên, Hạ Miên cũng không có ở bên cạnh.
Mỗi lần nghe con trai nói nhớ mẹ nó, muốn đi tìm mẹ ruột, trái tim của Hạ Miên cũng đau như muốn vỡ òa.
Con của mình đang ở trước mắt nhưng không cách nào nhìn nhận. Sự đau khổ này còn hơn cả lăng trì. Cả cuộc đời của Hạ Miên đau khổ nhất là hai việc. Việc thứ nhất chính là nhìn thấy mẹ chết trước mặt mình. Việc thứ hai chính là nói dối không nhận con trai mình.
Cô không phải là một người mẹ chuẩn mực nhưng cô lại là đứa con gái hiếu thảo.
Chính vì cô đã làm mẹ nên cô càng không thể nào dễ dàng bỏ qua cái chết oan ức của mẹ mình. Cho nên thân phận “mẹ” và “con gái” cô chỉ có thể làm tốt một thứ
Mạc Bắc đã nói lên lời cầu hôn vô cùng hấp dẫn nhưng Hạ Miên vẫn do dự. Kết hôn với Mạc Bắc thì hai mẹ con có thể sống bên nhau cả đời mà không phải lo việc nhà họ Bạc phát hiện sự tồn tại của Diệc Nam.
Nhưng cô còn do dự gì đây?
Hạ Miên từ từ ngẩng đầu nhìn người đàn ông anh tuấn trước mắt. Ngón tay cô siết chặt lại.






Bạc Cận Yến không hiểu vì sao mình lại lái xe đến dưới lầu nhà Hạ Miên. Có lẽ vì trận cải vã với Vệ Cần khiến anh nhớ đến rất nhiều việc. Những năm tháng lu mờ kia không ngừng nhấp nháy như một thước phim trong đầu anh.
Anh thật sự muốn gặp Hạ Miên ngay tức khắc, không thể chờ thêm một phút giây nào nữa.
Anh ngồi trong xe từ đằng xa đã thấy cô đi bên cạnh một người đàn ông cao lớn. Vóc dáng gầy yếu của cô khiến người khác nhìn thấy muốn che chở. Anh không rõ hai người họ đang nói gì với nhau. Nhưng ánh mắt của Mạc Bắc nhìn cô… vừa nghiêm túc vừa trìu mến.
Anh cũng không ngồi yên được nữa.
Bạc Cận Yến bước xuống đóng sầm cửa xe lại. Lúc đến gần anh chỉ nghe được câu nói “Chúng ta kết hôn đi” của Mạc Bắc. Câu xế chiều anh chưa nói xong đã được một người đàn ông khác thổ lộ với cô.
Hạ Miên không biết vì sao Bạc Cận Yến quay lại. Cô chỉ khoanh tay tăng nhanh bước chân về nhà. Bạc Cận Yến nhanh hơn cô, chỉ cần đi mấy bước đã bắt được bờ vai mỏng manh của Hạ Miên.
“Em cố chấp là vì anh sao?” Đôi môi ấm áp của anh kề lên tai cô, giọng nói đê mê cuốn hút vô cùng.
Trong nháy mắt sự ấm áp lan tỏa khắp toàn thân cô. Cơ thể Hạ Miên hóa đá trong khoảnh khắc. Cô tức giận lườm anh “Anh không phải hầu Thạch Duy Nhất sao? Hay là giờ lại hứng lên muốn làm mấy việc nhàm chán nữa?”
Khóe môi Bạc Cận Yến chỉ mỉm cười, nhìn cô một cách sâu xa.
Hạ Miên khẽ môi rồi mắng “Cười cái quái gì.”
Bạc Cận Yến khẽ cười ra tiếng, tay nâng cằm cô lên. Trong đôi mắt đầy vẻ bỡn cợt “Lại nói tục rồi. Có gì trên người em mà anh chưa từng thấy đâu.”
Mặt Hạ Miên nóng bừng. Hết lần này đến lần khác đều bị anh ôm chặt không thoát được. Ở cửa cũng có vài người qua lại tò mò quan sát. Mặc dù Hạ Miên chỉ là một ngôi sao nhỏ, nhưng cũng đóng không ít quảng cáo. Lúc này lại đứng dưới tòa nhà dây dưa không dứt với một người đàn ông khiến cho không ít ánh mắt của người đi đường bị hấp dẫn.
Bạc Cận Yến tự nhiên ôm Hạ Miên đi đến thang máy, quay đầu khẽ nói với cô “Ở bên anh chút thôi.”
Hạ Miên nhíu mày, tư thế không cam lòng vô cùng rõ ràng.
Bạc Cận Yến nhìn cô thật tha thiết, vẻ mặt mỏi mệt không biết phải làm sao “Không phải là tình nhân cũng coi nhau là bạn chứ?”
Hạ Miên trầm ngâm trong giây lát. Bảo vệ gác cổng cũng đã tò mò nhìn qua bên này nhiều lần. Cô thật sự không muốn lại dùng dằng với anh khiến người khác chú ý. Cố cương quyết thoát khỏi ngực anh, giữ vẻ mặt bình tĩnh nói “Bạn bè thì cũng đừng đụng tay đụng chân.”
Đôi mắt đen láy của Bạc Cận Yến hàm chứa nụ cười. Còn Hạ Miên thì vẫn lạnh lùng đi cùng với anh lên lầu.
Sau khi vào nhà, Hạ Miên cũng không quan tâm đến Bạc Cận Yến. Cô rót cho anh cốc trà rồi cầm kịch bản ngồi