The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hôm Nay Em Phải Gả Cho Anh

Hôm Nay Em Phải Gả Cho Anh

Tác giả: Lục Phong Tranh

Ngày cập nhật: 04:39 22/12/2015

Lượt xem: 134550

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/550 lượt.

ảy nhót.
Cầm sổ ghi chép trọng điểm mình tập trung ghi được, cô giống một đưa bé ôm ấp sự tò mò mãnh liệt, không ngừng đặt câu hỏi nhằm vào vấn đề của xe đạp leo núi.
“Tốt, như vậy đi, dù sao hiện tại đã là thời gian cơm trưa, không bằng chúng ta cùng đi ăn cơm trưa, vừa ăn vừa nói chuyện.”
“Tốt, cám ơn anh tiểu mập.” Lam Vũ Khiết vui vẻ quả thực muốn bay lên trời, hoàn toàn không chú ý tới có một thân ảnh cao lớn, mang gương mặt thối như mưa gió sắp đến, ở đầu bên kia hành lang dài, đang đằng đằng sát khí nhìn về phía cô.
Cô đầu tiên là chạy tới toilet, tiếp theo chuẩn bị trở về chỗ ngồi lấy túi xách, một cái cánh tay sắt không báo động trước giữ cô lại.
Cô đột nhiên bắt đầu sợ anh ta, sợ nếu mình ở lâu với anh ta thêm một giây, sẽ hoàn toàn vứt bỏ lập trường của mình, mà rơi vào sự thật đáng sợ - yêu anh.
“Không được, tôi đã hẹn với tiền bối cùng ngành, chúng tôi phải cùng nhau ăn cơm, tôi có vài vấn đề cực kỳ quan trọng, phải thỉnh giáo tiền bối.”
Cái gì là nói thật, cái gì là lấy cớ, so với ai khác Lục Tình Xuyên càng rõ ràng hơn. Lam Vũ Khiết căn bản chính là có ý định muốn trốn tránh anh, anh tuyệt đối không cho phép loại chuyện này xảy ra.
Mặc kệ miệng của cô rốt cuộc muốn giải thích cái gì, anh nắm chặt tay cô, liền thẳng tiến đến thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá phía sau.
“Lục Tình Xuyên, buông tay, anh kéo tôi tới nơi này làm cái gì?”
Còn có thể làm cái gì? Đương nhiên là tránh không để cô gặp mặt tiểu béo kia.
“Tiền bối?” Lục Tình Xuyên nhịn không được khinh miệt mỉm cười một cái.
Tiền bối gì? Cô giống như một viên bảo thạch thuần túy không tỳ vết, chỉ cần là người đàn ông có ánh mắt, đều mơ tưởng lấy được cô để trân quý.
Anh cũng không phải người mù, thị lực rất tốt, từ nhỏ đến lớn thủy chung duy trì ở mức 2. 0.
Từ một khắc phát hiện Lam Vũ Khiết và tiểu béo kia, anh tinh tường chú ý tới, người đàn ông gọi là tiểu béo kia, ánh mắt không có một giây nào không tập trung trên người Lam Vũ Khiết.
Chết tiệt… ánh mắt kia, khiến anh tức giận đến hận không thể xông lên phía trước đào tròng mắt đối phương ra.
Anh cũng là đàn ông, rất rõ ràng sự ái mộ và ý đồ trong mắt tên kia.
Lam Vũ Khiết là của anh, là bảo bối Lục Tình Xuyên anh phát hiện trước, ai cũng không được mơ tưởng!
Nếu không biết thì thôi, hiện tại anh tận mắt nhìn thấy, càng không có lý nào cứ để cô đến gần người đàn ông khác như vậy.
Lục Tình Xuyên nặng nề mà bấm nút đóng cửa thang máy, bá đạo ngạo mạn gầm nhẹ: “Tôi nói, tôi có việc tìm cô, tốt nhất là cô đừng có lề mề nữa.”
Lam Vũ Khiết cũng nặng nề mà đè nút mở cửa thang máy xuống, “Tôi cũng đã nói, tôi có hẹn với tiền bối trước.”
Lại đóng cửa lần nữa, lực đạo tăng thêm một thành, “Cái tên kia rắp tâm bất lương.”
Lam Vũ Khiết cũng mở cửa phản kích, “Anh nói bậy! Anh béo đối xử với tôi tốt lắm, đối với câu hỏi của tôi, anh ấy luôn cực kì kiên nhẫn giải thích cho tôi.”
Đóng cửa, “Tôi không cho cô ăn cơm một mình với anh ta.”
Mở cửa, “Tôi cũng không phải đầy tớ của anh, anh dựa vào cái gì mà can thiệp hành động của tôi!”
Chỉ thấy hai người mặt đỏ tai hồng tranh chấp, thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá đáng thương bị bắt hết mở cửa, lại đóng cửa, cũng tự động tăng vọt cảm xúc, lực bấm cũng rõ ràng tăng thêm, càng về sau, bọn họ căn bản là như là đang đánh chuột, “Ầm! Ầm! Ầm!” nện không dứt.
Xôn xao ——
Rốt cục thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá chịu không nổi, phát ra một tiếng chuông báo động sắc bén, khiến hai người đang tranh chấp giật nảy mình.
Một giây sau, thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá kịch liệt lay động vài cái, giận dỗi bãi công.
Ngọn đèn lóe ra, lập tức tắt, chỉ lưu lại ngọn đèn mỏng manh ở mặt trên phím ấn.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Lam Vũ Khiết bất an hỏi.
Lục Tình Xuyên tiến lên nhanh chóng ấn phím, phát hiện hoàn toàn không có phản ứng.
“Đáng chết, thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá hỏng rồi!”
Anh xoa xoa tay nhấc điện thoại phía trên lên, hy vọng trước tiên có thể cầu cứu bên ngoài, ai ngờ, ngay cả một chút tín hiệu cũng không có.
“Như vậy cô vừa lòng chưa?” Nhịn không được liếc cô một cái.
“Cũng không phải lỗi của một mình tôi.” Cái gì nha, người bạo lực với thang máy cũng không phải một mình cô.
“Nếu cô sớm nghe lời của tôi không phải đã không có việc gì rồi sao.” Cho nên, đều là do cô sai.
“Tôi cứ không muốn nghe lời của anh đấy——”con cua tự đại thối này!
Bọn họ trừng đối phương một cái, sau đó giận dỗi quay lưng đi, mỗi người đứng ở một góc, ai cũng không muốn mở miệng nữa.
Thời gian từng phút từng giây đi qua, thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá hiển nhiên là bị quên lãng, căn bản không có người chú ý tới có hai kẻ đáng thương bị nhốt, khổ nỗi bọn họ cũng không có mang di động ở trên người, hoàn toàn chặt đứt đường sống.
Khóe mắt Lục Tình Xuyên liếc thấy Lam Vũ Khiết không ngừng trao đổi trọng tâm hai chân, mượn hành động này để thư giãn lòng bàn chân vì đứng thẳng thời gian dài mà đau nhức.
Cô có một đôi chân cực kỳ đẹp, trước kia ở trườn