
Công Chúa Thất Sủng, Ta Muốn Nàng
Tác giả: Chinsu_tamthaitu
Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015
Lượt xem: 1341225
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1225 lượt.
biết chứ hai người cũng chả biết gì. - Cô… thôi được rồi, tôi…
Triệu Thiên Minh cũng không biết phải làm sao, dù không yêu thương gì Dương Mẫn nhưng nếu “chuyện đó” xảy ra thật, anh thấy mình phải có trách nhiệm với cô.
- Thôi được rồi. Cô vào thay quần áo đi. Có chuyện gì… ờ… tôi sẽ giải quyết.
Dương Mân quệt nước mắt đi vào nhà tắm. Quả thật đêm qua cô không nhớ gì hết, cũng không hiểu vì sao sáng nay cô lại ôm Triệu Thiên Minh mà ngủ thế này.
Lúc này trong phòng chỉ còn một mình Triệu Thiên Minh, anh rút điếu thuốc trong túi áo ra và châm lửa.
Khi nãy Dương Mẫn khóc lóc làm anh cũng cuống cả lên, bây giờ ngồi nghĩ kĩ lại, anh thấy chuyện này cũng chả to tát gì. Nếu không cũng chả sao, nhưng nếu có thì cũng là nghĩa vụ vợ chồng thôi mà!
Nhưng dù sao Dương Mẫn cũng đang đi học, anh khẽ thở dài, đúng là rắc rối, anh nhả một làn khói. Chuyện này sẽ không bao giờ có lền thứ hai, không bao giờ! Anh và Dương Mẫn chỉ là vợ chồng trên lí thuyết mà thôi, anh không có chút tình cảm nào với cô ta, đương nhiên càng không muốn có những chuyện ngoài ý muốn kia xảy ra.
Triệu Thiêm Minh chợt nhớ đến cuộc họp cổ đông sáng nay, anh bấm số gọi cho thư kí dặn dò một số chuyện.
Triệu Thiên Minh sinh ra là để dành cho công việc. Anh mau chóng dẹp chuyện sáng nay qua một bên.
Lúc Dương Mẫn từ nhà tắm trở ra, Triệu Thiên Minh đã đi mất. Khi nãy cô cũng đã “kiểm tra” cẩn thận rồi, không có gì nghiêm trọng, quần áo cũng còn nguyên, Dương Mẫn khẽ thở phào, lạy trời lạy phật, mong là chưa từng có chuyện gì xảy ra! Cô mau chóng rời khách sạn bắt xe đén thẳng trường học, không biết đây là lần thứ bao nhiêu cô đến lớp muộn rồi! Người bảo vệ già gác cổng hôm nay thật là lạ. Dương Mẫn tự nhủ, chẳng những không chặn cô lại hạnh họe một trận mà còn ra tận nơi mở cổng cho cô vào nữa.
Dương Mẫn cũng chẳng có thời gian nghĩ nhiều, cô cúi chào người bảo vệ rối cắm đầu chạy vào lớp.
Lớp học đã bắt đầu được hơn 20 phút.
Dương Mẫn bặm môi nhắm mắt đẩy cánh cửa phòng học, cánh cửa cũ mèm kêu ken két như muốn tố cáo kẻ đi trễ.
Vừa thấy Dương Mẫn, một cơn bão xì xào đã nổi lên.
Hơn một trăm con người ngồi trong giảng đường cùng đổ dồn ánh mắt về cô. Những ánh mắt kia nhìn cô với đủ mọi sắc thái: ngưỡng mộ, ghen tị,… thậm chí là căm thù!
Thấy lớp học bỗng chốc biến thành cái chợ vỡ, thầy giáo bực mình đập tay vào bảng.
- Triệu phu nhân, còn định đứng đó đến bao giờ nữa? Trò có định để tôi dạy nữa không hả?
- …
Cái gì? “Triệu phu nhân” hả? Dương Mẫn cứng họng. không phải chứ, đừng nói là quên tên của kẻ hèn mọn này nhé!
…
Đúng là thời đại tên lửa. Mới sáng sớm mà khuôn viên trường đại học đã tràn nhập những tờ báo với cái tít.
LỘ DIỆN CHÂN DUNG CHÁU DÂU TẬP ĐOÀN DOANH CHÍNH.
- Không phải chứ? – Dương Mẫn giãy nảy nhìn vào bài báo.
Bên cạnh cô, Đường Mật gập người cười sằng sặc.
- Mày có thôi đi không? – Dương Mẫn xấu hổ hét lên.
- Híc… ha ha… ự ự…
Dương Mẫn tức tối nhìn tờ báo kia. Cái tên nhà báo này muốn chọc cô tức chết đây mà. Dương Mẫn đây thiếu ảnh đẹp hay sao mà hắn lại chọn ngay cái hình chụp trong thẻ học sinh cấp ba mà đăng lên báo thế kia không biết! Muốn sỉ nhục người ta hay sao chứ?
Lại còn con nhỏ Đường Mật vô duyên đang rống lên cười trên nỗi đâu của người ta kia nữa! Đúng là tức chết đi mất!!
- Trời đất ơi, thế giới này đảo điên hết rồi!! – Giọng ai đó cảm khái vang lên.
- Tức chêt mất, mày xem, tụi mình thì có thua gì nó cơ chứ!! – Một giọng khác chen vào.
- Nhìn cái chân ngắn củn kìa!
Dương Mẫn nuốt nước bọt cúi xuống nhìn hai chân, cũng đâu đến nỗi “ngắn củn” đâu!
- Trời ạ! Sao anh ấy lại lấy nó chứ, đúng là tức chết đi mất!!!
- Tao phải lập hội Anti con này mới được, ghét quá đi mất!!
Không phải chứ? Tự nhiên anti người ta vậy à? Dương Mẫn ấm ức nghĩ. Bộ họ nghĩ cô thèm cái tên Triệu Thiên Minh ấy lắm hay sao chứ??
- Cái bản mặt xấu đau xấu đớn!
Gì chứ??
- Ê ê, tao nghĩ chắc nó “quăng lựu đạn” nên mới ép anh ấy phải cưới nó…
- Cái đồ mặt dày!
Dương Mân tức điên người, vừa định bước ra thì Đường Mật đã nắm tay cô kéo lại.
- Mày mà ra tụi nó xé xác mày đấy! Thôi, tụi mình đi thôi.
Dương Mẫn ấm ức nhìn bạn, Đường Mật lại đẩy cô thêm cái nữa.
Đúng là điên hết cả người, cái bọn chết tiệt này! Cuộc họp cổ đông lần này triệu tập các cổ đông lớn của tập đoàn Doanh Chính đến để bàn về dự án “Suối khoáng nóng” chiến lược.
Cách đây gần hai năm, tại một khu mỏ sắt bỏ hoang cách ngoại ô thành phố khá xa, một đoàn khảo sát địa chất phát hiện được một mạch nước nóng khá lớn.
Ngay lập tức, tập đoàn Doanh Chính đã mua lại khu đất đó, kết quả xét nghiệm mẫu nước cho thấy hàm lượng các vi chất trong nước đều đạt tiêu chuẩn quốc tế, nơi đây hứa hẹn sẽ trở thành “mỏ vàng lớn”. Các cổ đông đều nhăm nhe khu đất này làm của riêng trong túi, không ai chịu nhường ai, hơn nữa Triệu chủ tịch dạo gần đây có vẻ không tham dự nhiều tới chuyện trong tập đoàn nên các cổ đông được nước làm tới.
Cuộc họp cổ đông lần này sẽ quyết địn