
Tác giả: Diệp Toàn
Ngày cập nhật: 04:23 22/12/2015
Lượt xem: 134656
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/656 lượt.
Hoàng Thi Hàm từ tử tỉnhlại , bốn phía mặc dù tối đen , nhưng nàng vẫn có thể cảm giác được bản thânvẫn đang ở trong cái động không biết tên đó .
“Tiểu Linh , Tú Tú , cáccậu ở đâu …” Hoàng Thi Hàm chầm chậm đứng dậy , phát hiện thân thể không cóviệc gì . Ô , kì quái , mình rõ ràng té từ trên xuống , sao lại không bịthương chút nào chứ? Hoàng Thi Hàm không rõ đã có chuyện gì xảy ra , những kýức vừa mới trải qua hãy còn rất mới mẻ . Nhưng trước mắt nàng chỉ muốn nhanhchóng rời khỏi đây .
Một người ở trong bóngtối một thời gian dài , cho dù không thể nhìn thấy rõ mọi thức nhưng dần dầncũng có thể nhìn mọi vật một cách mơ hồ đại khái .
Nơi này vẫn là cái độngkhông biết tên kia , cao chừng hai mét , chiều rộng cỡ khoảng bằng một thân xe, chỉ có một điểm duy nhất không giống là : nơi này không có đường rẽ , chỉ cómột con đường nhỏ gấp khúc về phía trước .
Rốt cuộc còn phải đi baolâu mới có thể tìm được đường ra đây ? Hoàng Thi Hàm nghĩ ngợi .
Hoàng Thi Hàm lén lúttheo tiếng động đi đến , sau đó núp sau một cây đại thụ , trương mắt ra nhìn ,nhưng cảm giác máu nóng sôi sục suýt chút nữa té xỉu trên đất .
Chỉ thấy ở một chỗ trốngtrải trong rừng , mười mấy hai mươi tên đại hán đang vây công một lão thái bàđầu đã bạc trắng , tay mỗi người đều cầm đao kiếm , người trước ngã xuống ngườisau liền lên , dường như muốn đem bà ta băm thây vạn đoạn .
Nếu chỉ là cảnh như vậythì không nói làm gì , càng ly kỳ hơn chính là cách ăn mặc của bọn họ khôngphải hiện đại … mà là trang phục cổ . Giống như ở trên ti vi , trên phim điệnảnh mới có thể nhìn thấy loại trang phục đấy.
Làm cái gì vậy ? HoàngThi Hàm tim đập thình thịch kinh hoàng , trăm câu hỏi vẫn không có cách nàogiải . Hay là bọn họ đang đang phim võ hiệp , ta xong vào hiện trường phim sao? Hoàng Thi Hàm còn không kịp nghĩ về nghi vấn trong lòng đã thấy một gã mắt nhưcon chuột vừa múa đại đao trên tay vừa lớn tiếng hét : “Các huynh đệ , cùngxông lên , nếu tặc lão bà này không chết , Giang bắc mười tám trại chúng tasống cũng không được yên ! Cho bà ta chết ! Giết!” Bọn đại hán không hẹn màcùng gầm rú lên , nhưng lão thái bà đầu tóc bạc trắng vẻ mặt đột nhiên thay đổi, trong miệng phát ra tiếng cười khúc khích quái dị .
“Mắt chuột ! Thức thờichút chúng ta một lần phân biệt cao thấp , tội gì kéo theo người lót đít !”Lão thái bà đầu bạc cười lạnh một tiếng , tay phải xoay tròn mạnh mẽ , sau đóhơi vặn một cái đã nắm chặt lấy một cái đầu .
Sau một tiếng xé gió ,chỉ thấy một đầu đại hán xoay tròn ba trăm sáu mươi độ , sau đó sợ vỡ toang ,máu đỏ tươi chứa một chút óc trắng tức thì bắn tung tóe , rải đầy mặt đất .
Màn mưa máu bạo lực đượctrình diễn sống động như vật khiến người khác kinh hãi không thôi . Cũng mayHoàng Thi Hàm đúng lúc đưa tay lên che miệng , nếu không người đều tiên kêu tonhất định là nàng chứ không phải những đại hán kia .
Trời ạ ! Đây không phảilà đóng phim , mà đang làm thật … Hoàng Thi Hàm cảm thấy giống như bất cứ lúcnào cũng có thể hét lên , cái loại cảm giác này quả thực quỷ dị đến cực điểm
Lão thái bà đầu bạc ungdung ứng chiến , phóng ra trận kiếm pháp cực kì nguy hiểm , nhiều lần lâm vàohoàn cảnh nguy hiểm nhưng đến cuối cùng luôn biến nguy thành an . Biểu hiện chothấy võ công của bà ta đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa .
Ước chừng nửa khắc đồnghồ , lão thái bà đầu bạc đột nhiên hú lên quái dị : “Lão thân không muốn tiếptục chơi với các ngươi nữa !” Lời nói vừa dứt , thân hình bà ta hơi hướng vềphía bên phải một chút , song chướng đồng thời đẩy về phía trước .
“A” Ngay lúc đó , mộtloạt tiếng kêu thảm thiết vang lên , bọn đại hán lần lượt ngã xuống đất , trướcngực mỗi người đều lưu lại một chưởng ấn rõ ràng , hộc máu bỏ mạng .
Mười mấy hai mươi tênđại hán trong tích tắc đều mất mạng . Hoàng Thi Hàm tránh ở một bên rình coisớm sợ tới mức mất hồn mất vía , đã quên mình là ai .
“Lão … tặc bà ! Ngươithật là độc ác …” Mắt chuột đại hán khẩu khí tuy rằng cường ngạnh , đáng tiếctoàn thân lại không che dấu từng cơn run rẩy không dứt .
“Không dám , không dám”Lão thái bà đầu bạc cười ha ha rồi hừ lạnh một tiếng . “Còn hơn Giang Bắc mườitám trại các ngươi ,những việc này của lão thân đã là gì !” Khi nói chuyện ,lão thái bà đầu bạc nhe răng cười đi về phía hắn ,một đôi mắt giống như lưỡidao đảo quanh người hắn .
Mỗi bước đi của bà ta ,mắt chuột đại hán liền kiềm nén không được lùi về phía sau từng bước , khi hắnthối lui được đến bước thứ tư thì ý nghĩ chống cự sớm đã không còn tồn tại .
“Lão tặc bà , ngươitrong vòng một đêm thiêu mười tám trại Giang Bắc chúng ta , chúng ta nay xemnhư định sẵn kết cục rồi .” Mắt chuột đại hán đứng vững thân mình ,chậm rãigiơ Cửu hoàn đại đao trên tay lên .
Lão thái bà đầu bạc âmđiệu rét lạnh như băng nói : “Thế nào ? Đến giờ phút này ngươi còn không hết hivọng sao ? Hay muốn buông tay cá cược một lần ?”
Mắt chuột đại hán thannhẹ một tiếng . “Lục Đậu lão Vương ta thống lĩnh Giang Bắc mười tám trại, tốtxấu gì cũng là một thiết hán tử. Ngày hôm nay thua dưới tay lã