Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Kết Hôn Chớp Nhoáng

Kết Hôn Chớp Nhoáng

Tác giả: Liên Tĩnh Trúc Y

Ngày cập nhật: 04:19 22/12/2015

Lượt xem: 1341044

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1044 lượt.

ốc Lâm của Hải Vương không ạ?”
Người đàn ông kia có hơi ngạc nhiên: “Cô là….”
Hứa Trác Nghiên lấy từ trong túi xách ra một cái hộp màu đỏ, rút ra một tờ danh thiếp, đưa cho người đàn ông đó bằng hai tay.
“Hứa Trác Nghiên, phó giám đốc công ty mỹ phẩm Thùy Dạng…”, người đàn ông ấy đột nhiên bật cười, cười rất quái đản, cũng rất phản cảm. Anh ta liền tháo kính râm xuống: “Hóa ra là phó giảm đốc Hứa, chỉ trong vòng hai tư tiếng đồng hồ mà gặp đến hai lần, chúng ta thật có duyên đấy!”
Hứa Trác Nghiên trợn tròn mắt kinh ngạc, đứng ngây ra đó không biết làm gì. Thật là nực cười, sao lại chính là anh ta chứ!
Nỗi uất ức dồn lên, cô rất muốn quay phắt người đi. Tuy nhiên, chỉ một giây đấu tranh, cô đã thay đổi chủ ý, cô không thể công tư bất phân như vậy. Đây là công việc, cô là nhân viên, phải chịu trách nhiệm trước công ty. Nghĩ vậy Hứa Trác Nghiên cố trấn áp cơn giận.
“Đúng là không hẹn mà gặp, tổng giám đốc Lâm có thể cho tôi chút thời gian để nói về” Thủy Dạng” hay không?”. Hứa Trác Nghiên nói bằng giọng rất nhã nhặn và lịch sự, chẳng thể nhận ra chút khó chịu hay bực dọc nào. Tuy nhiên, cánh tay đeo túi xách đang cứng đờ ra, cho thấy cô đang cố gắng kiềm chế.
Lâm Khởi Phàm, ông chủ của chuỗi cửa hàng thuốc Hải Vương Thần Huy, “Kẻ đứng đầu” của chuỗi cửa hàng thuốc Thâm Quyến mà Hứa Trác Nghiên đã vắt óc tìm đủ mọi cách gặp suốt nửa tháng trời nay lại chính là gã “anh Phàm” đã mâu thuẫn với cô tối hôm trước ở cổng khách sạn Cách Lân Vân Thiên.
Anh gật đầu: “Ok, nể mặt cô đã có lòng như vậy, dám chặn tôi ở nhà để xe cơ đấy! Được rồi, tôi cho cô nửa tiếng, trong nửa tiếng nếu cô có thể thuyết phục được tôi, tôi sẽ cân nhắc đến kế hoạch của cô!”.
“Nửa tiếng”. Hứa Trác Nghiên cứ nghĩ rằng tính cách của mình không đủ kiên quyết để làm sales, ai mà ngờ được giờ mình lại là một kẻ bán nước bọt để kiếm ăn như thế này.
“Nửa tiếng là đủ!”. Cô nghĩ, với một người như thế, ngồi với anh ta chỉ nửa tiếng cũng là đủ lắm rồi, cô không muốn ngồi lâu hơn dù chỉ một giây với anh ta.






Đấu trí
Tại một bàn nhỏ gần cửa sổ trong quán cà phê ba tầng ở trung tâm Nord, Hứa Trác Nghiên và Lâm Khởi Phàm đang ngồi đối diện nhau.
Một tấm màn nước phủ kín cánh cửa kính, ngăn cách hoàn toàn không gian trong với thế giới ồn ào bên ngoài. Đúng là một nơi yên tĩnh hiếm có! Hơn nữa chỗ ngồi cong làm theo kiểu xích đu bằng dây mây, điều đáng tiếc chính là người ngồi đối diện.
Hứa Trác Nghiên dùng năm phút để nhấn mạnh ba vấn đề: thương hiệu, chất lượng và lợi nhuận, sau đó hỏi: “Tôi muốn biết ý kiến của tổng giám đốc Lâm ra sao ạ?”
Lâm Khởi Phàm cười khẩy, lấy một điếu thuốc trong bao ra, liếc nhìn Hứa Trác Nghiên, không biết lịch sự hay làm bộ hỏi: “Tôi có thể hút thuốc không?” Hứa Trác Nghiên mặt mày vô cảm nói: “Nếu coi tôi là bạn làm ăn, đương nhiên anh có thể tự nhiên; nếu như không phải, vậy thì tôi là phụ nữ, anh nên giữ phong độ không nên hút!”
“Cái này là do cô làm sao?”, nói thực lòng, đây không chỉ là một sự bất ngờ mà còn là một sự chấn động.
Hứa Trác Nghiên gật đầu đáp: “Tôi nghe nói trước đây anh không phải xuất thân từ ngành dược, vậy hồi đầu tiếp nhận Hải Vương, làm nên sự nghiệp lớn trong vòng mấy năm trong ngành dược truyền thống này, dựa vào phương pháp quản lý và phục vụ showroom để áp dụng vào cửa hàng thuốc, bản chất đã là một sự sáng tạo, bởi vậy tôi tin rằng anh chỉ thận trọng đối với các sự vật, sản phẩm, hình thức kinh doanh mới mẻ. Tôi tin rằng chỉ cần đưa ra các bằng chứng đáng tin, anh sẽ cân nhắc và chấp nhận.”
Lâm Khởi Phàm lại một lần nữa quan sát tỉ mỉ cô gái trẻ đang ngồi trước mặt mình, anh nhận lời cuộc hẹn này chẳng qua chỉ là làm cho có lệ. Anh biết Liêu Vĩnh Hồng cũng biết chương trình mà cô ta đang làm nhưng anh chưa bao giờ nghiêm chỉnh cân nhắc vấn đề này.
Giọng nói cửa Hứa Trác Nghiên lại vang lên: “Hải Vương Thần Huy, ban đầu anh chọn cái tên này chắc chắn là muốn thâu tóm thị trường dược, có chỗ đứng vững chắc trong ngành y dược Trung Quốc, trở thành người đi đầu trong ngành, vì vậy sự sáng tạo và mở rộng thị trường chính là phong cách và thói quen từ trước đến nay của anh. Vậy thì hôm nay, rất mong anh hãy mở một cánh cửa cho “Thủy Dạng” để chúng ta cùng có bước tiến mới trong ngành!”
Lâm Khởi Phàm trầm ngâm hồi lâu. Hứa Trác Nghiên đột nhiên phát hiện bộ dạng lúc trầm ngâm của anh ta không đến nỗi đáng ghét lắm, trầm ngâm cho thấy anh ta đang cân nhắc, cân nhắc cho thấy anh ta đã bị thuyết phục.
“Nếu như anh thật sự thấy quá mạo hiểm, có thể chọn phương pháp hợp tác bảo thủ, tức là cho thuê địa điểm. Chúng tôi trả tiền thuê cố định cho anh, vậy đương nhiên doanh thu tiêu thụ không liên quan gì đến anh hết, sau này cho dù lỗ vốn, quyền lợi cho Hải Vương trong hợp đồng vẫn được đảm bảo. Đương nhiên nếu sử dụng phương pháp này, lợi nhuận và mức đảm bảo thấp nhất sẽ không thể so bì với các sản phẩm khác được.”
Lâm Khởi Phàm dựa lưng ra sau, lấy một điếu thuốc từ trong