XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Khách Điếm Đại Long Môn

Khách Điếm Đại Long Môn

Tác giả: Tinh Dã Anh

Ngày cập nhật: 04:05 22/12/2015

Lượt xem: 1341906

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1906 lượt.

thượng không sai, nên Thập cửu hoàng tử đành phải cắn răng gánh tội mà đi đến biên cương xa xôi.
Long Tiểu Hoa bàng hoàng nghe Tiểu Như Ý nói. Nàng hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào. Từ Thập cửu điện hạ khiến tim nàng nhói đau. Đây là lý do khiến nàng nhặt được một hoàng tử biết sử dụng bàn tính tinh thông ở trên phố. Nó giống như truyện cười vậy. Chắc phu quân nàng không cam lòng, rất ấm ức khi bị giáng tội danh đó, mẫu phi lại bị gả đi xa. Thế mà nàng lại không hiểu chuyện, không biết mình làm vướng chân người ta. Người ta muốn làm hoàng đế, nói là để trả thù cũng đúng, để giải cứu mẫu phi cũng đúng. Dù có thế nào thì ngọn lửa trong lòng phu quân nàng cũng không bao giờ có thể dập tắt nổi.
- Nha đầu, cô đừng coi thường điều ta nói. Ta nói cho cô biết chỉ để cô hiểu rằng, không nên ở bên hoàng đế, càng không nên sống dựa vào sự sủng ái của hoàng đế. Đây chính là lý do tại sao ngay từ đầu Hiểu Ất đã muốn đẩy cô ra xa mình.
Vì sự sủng ái của hoàng đế và tình thương của người cha với con gái khác nhau môt trời một vực. Huyên phi vì sự sủng ái này mà gặp phải đại họa. Hắn đã quá rõ điều đó. Vì vậy hắn không thể để tâm đến bất cứ ai bên cạnh. Nếu dựa vào cá tính của mình, Long Hiểu Ất không thể không yêu thương Long Tiểu Hoa. Nhưng nếu hắn thật sự chỉ cần Long Tiểu Hoa thì nha đầu này chỉ có thể gặp phải tội danh lớn hơn thế.
Hoàng đế trung nguyên là người từng trải. Ông ta hiểu điều này sẽ không có kết quả tốt. Thế nên, trước tiên ông ta đã hay Hiểu Ất đưa ra quyết định đẩy Tiểu Hoa sang nước láng giềng, khép cho nhà đầu này một tội danh để cả đời không thể nào quay lại được, không thể trở về bên con trai ông ta. Nói như thế thì…
Ông ta quyết định truyền ngôi hoàng đế cho Long Hiểu Ất sao? Thế nên ông ta mới thay Hiểu Ất quét sạch chướng ngại vật, đưa Long Tiểu Hoa và còn cố ý đẩy cả tiểu hoàng tôn có khả năng kế vị của mình ra biên cương. Tuyệt chiêu! Như vậy thì cho dù cháu ông ta có không cam lòng cũng không có cách nào quay về kinh thành làm loạn. Có điều… cái tên tiểu tử nói “sẽ hoàn trả lương thực trong vòng bốn năm” kia không dễ nói chuyện đâu.
Bạch Trì Như Ý chau mày nhìn Long Tiểu Hoa mà không nói gì, sau đó quay đầu trông ra màn đêm đã buông xuống bên ngoài cửa sổ.
Cùng một màn đêm bao trùm lên hoàng cung phiên quốc, Cung Diệu Hoàng ngồi ngắm ánh trăng tàn mờ ảo trên bầu trời cao ngoài cửa sổ.
- Diệu tiểu vương gia, đề nghị của cô vương thế nào? Vương gia có đồng ý không?
Cung Diệu Hoàng nhếch môi không nói, hắn nhìn xuống tấm thảm đỏ dưới chân mình. Phiên vương đó hiểu được tâm tư của hắn, cười nhạt rồi nhẹ nhàng lên tiếng:
- Cô vương hiểu tình cảm giữa Vương gia và hoàng gia gia của mình rất sâu đậm. Ông ta đột nhiên qua đời nên trong lòng Vương gia rất buồn, nhưng người làm việc lớn thì không thể để chuyện tình cảm xen vào. Sinh lão bệnh tử là do trời định nhưng ai vua ai giặc không do trời quyết, càng không do người chết sắp đặt. – Ông ta liếc qua bức thư cấp báo từ trung nguyên đặt ở trên bàn nói tiếp: – Lẽ nào Vương gia cam lòng để Thập cửu thúc của mình đoạt ngôi kế vị sao? Hay là… hắn vốn không muốn đoạt ngôi mà chính do hoàng gia gia của Vương gia có ý truyền ngôi cho hắn nên mới sai Vương gia đến phiên quốc để Vương gia không thể trở về ngay được?
Cung Diệu Hoàng cắn môi, tay hắn nắm chặt, không hề nói một lời nào.
- Cô vương vốn không định nhúng tay vào chuyện trung thổ của các người nhưng nghĩ đến tình cảm sâu nặng của Diệu tiểu vương gia và Hoàng đế thì ngôi báu đó sớm muộn gì cũng thuộc về Vương gia, nhưng bây giờ tình hình không lạc quan như chúng ta nghĩ. Tuy cô vương không biết vì sao Huyên vương gia lại không loan tin Tiên hoàng qua đời nhưng chúng ta đều biết ý đồ của hắn. Tin tức từ trung thổ báo về, ngự y hoàng cung đã tuyên cáo hoàng gia gia của Vương gia chết vì thuốc độc của nước ta. Khi hai chúng ta đang đàm phán hòa bình, cô vương lại đi sai người hạ độc hoàng gia gia của Vương gia sao? Vương gia có tin không? – Vương thượng liếc nhìn thăm dò nhưng Cung Diệu Hoàng vẫn không nói lời nào.
- …
- Rõ ràng là hắn đã hạ độc hoàng gia gia của Vương gia và muốn làm cho cuộc đàm phán giữa chúng ta sụp đổ, đồng thời gieo rắc chiến tranh, khiến Vương gia mang tội phản quốc, mang họa sát thân.
Cung Diệu Hoàng hít một hơi thật sâu, nhếch môi buông mấy từ:
- Tại sao lại là tiểu vương?
- Hừ! Với quan hệ giữa Huyên vương gia và cô vương, hai nước không thể chung sống hòa bình được. Vì hòa bình bang giao, không gây chiến tranh nên cô vương quyết tâm giúp Vương gia lên đài.
Ánh mắt Cung Diệu Hoàng hơi lay động nhưng vẫn không hề thay đổi, bình tĩnh đợi Vương thượng nói hết câu.
- Đương nhiên, để giúp Vương gia thì Vương gia cũng phải cho cô vương được yên tâm. Cách tốt nhất là một cuộc hôn nhân. Công chúa của cô vương không làm bẽ mặt Vương gia đâu. Cô nương trong lòng Vương gia cứ để trong lòng đi. Khi đã có giang sơn trong tay rồi, nói chuyện mỹ nhân cũng không muộn.
-…
- Diệu tiểu vương gia nên biết, nếu Vương gia từ ch